Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 436: Sống thế nào, cũng là một loại trí tuệ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:15:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân Sâm Quả vô ngữ, miếng thịt đến miệng , mà vẫn khác cướp mất. Tuy nhiên, y cũng , trong tình cảnh hiện tại, bọn họ nhất vẫn nên hành sự khiêm tốn một chút, tránh gây những phiền phức đáng . Trên đường trở về, tài xế tăng tốc độ đáng kể, chỉ tốn hai canh giờ là về đến thành.
Sau khi trả tiền xong, Vân Nhiễm định xuống xe thì thấy tài xế , đầy nịnh nọt và ti tiện: “Ta thể mua thêm của ngài một tấm bùa bình an nữa ?” Tài xế cũng chẳng kẻ ngốc, tuy gã nhát gan, nhưng bùa bình an hữu dụng thì gã rõ hơn ai hết. Lại thêm khu vực hoang vu trống trải đó, thế mà còn xuất động trực thăng… Vô vàn dấu hiệu cho thấy, vị cô nương mắt đây, tuyệt đối tầm thường.
Theo lẽ thường, gã nên dây loại , song nghĩ đến đứa con ở nhà sức khỏe , mua thêm một tấm bùa bình an, gã cảm thấy cần thiết. Vân Nhiễm liếc tài xế, xem tướng mạo, gã tài xế là một nhiệt tình, đáng tiếc, phận tầm thường, là mệnh cô quả, trung niên mất vợ, về già mất con. Đã gặp , chẳng lẽ khoanh tay ? Thở dài một , Vân Nhiễm vẫn lấy từ hai tấm Kim Cương Bình An Phù đặc chế.
Bùa bình an phiên bản phổ thông, e rằng thể bảo hộ hai sinh mệnh vốn yếu ớt. “Hai tấm bùa cho vợ con ngươi, tổng cộng 5000 đồng là .” Tài xế ngây một lát, vì thấy đắt, mà vì gã vốn tưởng thể mua thêm một tấm nữa là may mắn lắm . Không ngờ, vị cô nương lợi hại , trực tiếp đưa cho gã hai tấm.
Nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt tài xế tái , gã vốn gan , còn đặc biệt thích tự suy diễn. Hai tấm bùa , đặc biệt dành cho vợ và con gã, điều chẳng rằng, vợ con gã đều đang gặp nguy hiểm ? Tài xế lập tức đưa tay , cứ như thể chậm một bước thì vợ con sẽ mất mạng . Gã nhận lấy bùa bình an, cẩn thận đặt túi tiền đeo sát , mới lấy điện thoại trả tiền.
Mèo con Kute
Nhân Sâm Quả lập tức từ cổ , móc một tấm bảng mã QR thu tiền. “Quét mã ở đây!” Tài xế vội vàng quét mã, khi trả tiền xong, gã lập tức mở cửa xe, từ cốp lấy một cái túi. “Đây là đào do ở quê gửi đến, thuần tự nhiên, hương vị tuyệt vời, mời ngài nếm thử.” Nhân Sâm Quả liếc Vân Nhiễm, đó đưa tay nhận lấy.
Tài xế thấy món đồ tặng nhận, tâm trạng căng thẳng thả lỏng đôi chút. “Ngài thong thả!” Gã vị cô nương mắt là ai, đương nhiên cũng dám hỏi, chỉ thể dùng ‘ngài’ để xưng hô. Khi Vân Nhiễm , tài xế vẫn còn khom lưng. “Ký chủ, đây chẳng là điều nàng từng đây , rằng vài cách đối nhân xử thế, nên nàng mới bằng lòng nể mặt họ đôi chút?” Nhân Sâm Quả , thò tay túi, móc một quả đào, trông lớn, nhưng căng mọng nước, một cái là ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-436-song-the-nao-cung-la-mot-loai-tri-tue.html.]
“Sau , ngươi cứ nhiều sẽ rõ. Ai, quả đào còn lông, ngươi rửa sạch mới ăn!” Nhân Sâm Quả hì hì, cầm quả đào chùi chùi áo: “Không cần rửa!” Một tiếng ‘rắc’, Nhân Sâm Quả c.ắ.n một miếng lớn quả đào, vị ngọt thanh mát, mọng nước khiến mắt y khẽ nheo . “Ký chủ, quả thật sự ngon~” Kể từ khi thể, Nhân Sâm Quả theo bên Vân Nhiễm, món ngon vật lạ nào mà từng nếm qua, thể khiến y thốt lên ngon miệng, đó nhất định là một món tuyệt hảo.
Trở về phòng khách sạn, Nhân Sâm Quả liền vội vàng cầm đào rửa sạch, đó gọt vỏ cắt miếng, mang đến cho Vân Nhiễm. “Ký chủ, nàng mau nếm thử , ngon lắm đó.” Vân Nhiễm cầm nĩa hoa quả lên, ăn một miếng, hương vị tràn đầy mùi trái cây nồng đậm, tuyệt đối phàm phẩm. Thấy Vân Nhiễm dường như đang suy tư, Nhân Sâm Quả tò mò hỏi: “Ký chủ, nàng đang nghĩ gì ?” “Cây đào , hẳn là nuôi dưỡng bằng thủ đoạn đặc biệt, thể suy nhược ăn , tác dụng cường kiện thể.”
Nhân Sâm Quả kinh ngạc, vội vàng xích gần, xem xét kỹ lưỡng quả đào, xét về hình dáng bên ngoài, ngoài việc đỏ au và hương thơm nồng, dường như cũng chẳng gì đặc biệt. Vân Nhiễm tự nhiên hiểu rõ sự nghi hoặc của Nhân Sâm Quả, giải thích: “Nếu quả lớn như đào tiên, ngươi nghĩ, chủ nhân của nó còn giữ chăng?” Nhân Sâm Quả chợt hiểu , đúng , cho dù thời đại hiện tại triều đại phong kiến, bất cứ vật nào cũng dâng lên cống phẩm. hiện nay cũng thiếu quyền quý, đặc biệt là những thế gia lớn, nếu quả đào công hiệu cường kiện thể.
Thế thì còn gì nữa, chẳng những cây giữ , e là ngay cả vun trồng cây cũng bất do kỷ. Hiện giờ quả , trông cứ như quả phế phẩm , nhưng hương vị và công hiệu thì chẳng kém chút nào, chỉ cần kém về mẫu mã một chút, là thể tự do… “’Cây vươn trội trong rừng ắt gió táp’, sống yên , cách sinh tồn cũng là một loại trí tuệ.” Nhân Sâm Quả nhét đào miệng, tiếp lời: “ ký chủ, lúc nàng chẳng liên quan gì đến sự khiêm tốn cả, còn ngông cuồng, nàng sợ ?”
Bị hỏi ngược , Vân Nhiễm cũng tức giận, nếu Nhân Sâm Quả cái gì cũng lời nàng, nàng ngược còn lo lắng, nàng là sinh mệnh gốc carbon, thể sống lâu hơn Nhân Sâm Quả. “Khi đủ mạnh, đủ tự tin, lúc cần phô trương thì vẫn phô trương, chiêu ‘giả heo ăn hổ’ lúc nào cũng hữu dụng. Đôi khi, cũng cần thể hiện chút bản lĩnh, chấn nhiếp những kẻ dã tâm, nếu , khác lòng kính sợ, sức phá hoại sẽ thể trong tầm kiểm soát.” Nhân Sâm Quả nửa hiểu nửa , nhưng những lời Vân Nhiễm y đều ghi nhớ, dù cũng sẽ ích.
Nhận thấy phản hồi của Tiểu Chỉ Nhân, Vân Nhiễm phất tay: “Thôi , ngươi tự chơi !” Nhân Sâm Quả Vân Nhiễm việc cần , liền trực tiếp bưng đĩa hoa quả ngoài. Tuy định chính diện đối đầu với của Cục Đặc Quản Kinh Đô, nhưng việc bọn họ cướp công ngay mắt nàng mà gì, căn bản phong cách của nàng. Khi tài xế đầu xe, Vân Nhiễm trực tiếp phái một tiểu chỉ nhân theo dõi. Chỉ là ngờ, những của Cục Đặc Quản Kinh Đô , dường như ngốc nghếch, nàng về đến khách sạn , mà bọn họ vẫn phá giải trận mê cung đó.
Tiểu chỉ nhân sốt ruột chịu nổi, xông ngoài cho những đó , nên bắt đầu phá trận từ . Uổng phí bao nhiêu thời gian của nó, ở đây những cứ quanh quẩn xoay vòng quanh trận mê cung. Cuối cùng, tiểu chỉ nhân thật sự thể nhịn nữa, tự men theo mặt đất, từng chút một bò trung tâm trận mê cung.