Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 413: Ai da, đều tại hắn quá mạnh ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:23:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Càn Vũ lập tức lùi hai bước, thôi, y sẽ quản. Y xem thử, liệu Đại quản gia thực sự bản lĩnh để đối phó Vân Nhiễm .
Trên địa bàn của khác, hơn nữa ở nơi kinh thành , Vân Nhiễm nếu tỏ vẻ oai phong, tự nhiên thể tự tay.
Lúc , Nhân Sâm Quả mở cửa xe, nhảy xuống. Vóc dáng nhỏ bé của nó trông như thể một cước thể đá bay khác xa mấy chục trượng.
"Ngươi còn đủ tư cách động thủ với sư phụ . Giờ đây, sẽ đến lĩnh giáo cao chiêu của ngươi!"
Vương Càn Vũ vững, chút ngây Nhân Sâm Quả. Tuy đó y cố gắng hết sức tưởng tượng sự lợi hại của Vân Nhiễm, thậm chí còn vì tận mắt chứng kiến Vân Nhiễm xử lý đám Dương gia chủ mà đưa nàng danh sách loại A.
y vẫn thể hình dung , Vân Nhiễm cuồng vọng đến mức , đó chính là Đại quản gia của Vương gia bọn y, một trong những sở hữu đỉnh phong chiến lực.
Mà tiểu đồ Vân Nhiễm phái , ừm, miễn cưỡng thể xem là một cục thịt tròn vo, nhưng, tác dụng gì chứ?
Tuy nhiên, mặc dù khó tin rằng một tiểu gia hỏa như thể ép lui Đại quản gia, nhưng y vẫn tự cho là đúng mà chen lời.
Nhân Sâm Quả ngẫm nghĩ bổ sung thêm một câu: "Nếu ngươi thể đ.á.n.h bại , thì khoản phí đặt lịch hẹn một trăm triệu , ngược thể miễn trừ."
Đại quản gia những lời chọc cho tức đến bật . Cả đời , những kẻ c.h.ế.t tay lão cũng ít.
Thực lực của lão, bộ là do từng quyền từng quyền mà đ.á.n.h đổi lấy, đ.á.n.h với một tiểu thỏ con như , quả thực là hạ thấp đẳng cấp của lão.
Đại quản gia xoay định bỏ , rõ ràng là hề để Nhân Sâm Quả mắt.
Lão tự cho rằng chấp nhặt với kẻ ngu ngốc, nhưng trong lòng sớm tính toán kỹ càng, đợi khi trở về sẽ thêm mắm thêm muối kể tất cả chuyện.
Đương nhiên, vị Cửu thiếu thoạt vẻ như đang giả vờ hòa giải từ đầu, cũng thoát khỏi trách phạt.
Nếu y cứ trò hề ở đó, Lão phu nhân chỉ cần an tĩnh chờ đợi là , căn bản sẽ gây chuyện gì!
"Chẳng lẽ ngươi sợ thua , nên mới bỏ !"
Nhân Sâm Quả tại chỗ, hai tay đút túi, dáng vẻ đó giống hệt phong thái tùy ý thường ngày của Vân Nhiễm, như thể chẳng xem trọng bất cứ điều gì.
"Đáng tiếc, ngươi , cũng xem đồng ý !"
Cùng với tiếng của Nhân Sâm Quả dứt, một tiếng nổ âm thanh chói tai vang lên bên tai Đại quản gia.
Nếu lão thính giác và thị giác nhanh nhạy, cộng thêm thủ linh mẫn mấy chục năm qua, thì khó lòng tránh cây roi mà Nhân Sâm Quả vung tới từ phía .
Còn về việc Nhân Sâm Quả là vô đạo đức khi đ.á.n.h lén lưng , nó chút áp lực nào.
Dù , nó bây giờ chỉ là một đứa trẻ con, chút chuyện giới hạn thì chứ?
"Phóng túng! Tuổi còn nhỏ mà học thói đ.á.n.h lén lưng, còn hiểm ác độc địa đến ! Hôm nay, sẽ dạy ngươi quy củ!"
...Ba phút , Đại quản gia vốn đang la lối đòi dạy dỗ Nhân Sâm Quả quy củ, giờ phút quần áo rách nát tả tơi, qua là roi quất.
điều kỳ lạ là, lực đạo của cây roi khống chế vô cùng chuẩn xác, chỉ quất nát quần áo Đại quản gia.
Thế nhưng lão, hề sứt mẻ một chút da thịt nào, ngoài sự chật vật và hổ, bất kỳ tổn thương thực tế nào.
"Haizz, thật đáng tiếc, đều tại tuổi còn nhỏ, sức lực cũng yếu, nếu , chắc chắn sẽ khiến ngươi roi roi thấy máu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-413-ai-da-deu-tai-han-qua-manh.html.]
Vừa , Nhân Sâm Quả còn vô tư hề hề , đó từng vòng từng vòng cuộn cây roi trong tay trở quanh bụng .
Đại quản gia đang chịu nỗi nhục nhã tột độ, giờ phút đôi mắt lão mất tiêu cự, rõ ràng là đả kích quá mức.
lúc , Nhân Sâm Quả còn hì hì hỏi: "Muốn dùng võ lực ép sư phụ khuất phục là điều thể, nhưng may mắn vẫn còn con đường chi tiền.
Tuy nhiên, các ngươi nhanh chân đấy nhé, sư phụ hiện giờ giá trị phận tăng gấp bội, cơ hội còn nhiều , nếu chậm trễ một chút, thêm tiền cũng thể gặp sư phụ nữa!"
Những mà Đại quản gia mang đến, giờ phút đều cảm giác sửng sốt đêm nay là đêm nào, ngơ ngác bất động.
Nhân Sâm Quả hiếm hoi sinh một tia cảm giác áy náy nhỏ nhoi, ai nha, đều tại nó quá mạnh , ở độ tuổi nhỏ như , mang đến cho những sự chấn động lớn đến thế.
May mà những là của Huyền Môn, nếu , chỉ với những gì họ thấy, tuyệt đối sẽ đả kích đạo tâm của họ, khiến đạo tâm của họ bất .
cũng chẳng cách nào khác, ai bảo nó trời sinh mạnh như , chỉ thể trách những xui xẻo thôi.
Nhân Sâm Quả chắp tay lưng, chậm rãi về phía xe, đồng thời về phía Vương Càn Vũ cũng đang há hốc mồm kinh ngạc.
"Lên xe , sư phụ đang vội đấy!"
Vân Nhiễm Nhân Sâm Quả tỏ vẻ oai phong xong, trong lòng khẽ : 【Giờ thì hài lòng chứ?】
Nhân Sâm Quả mặt tỏ vẻ đành lòng, nhưng thực chất, trong lòng sớm nở hoa : 【Súc chủ, cuối cùng vì nhiều thích tỏ vẻ oai phong đến , quả thực là sảng khoái cực kỳ!!!】
Vương Càn Vũ chăm chú Nhân Sâm Quả, rõ ràng là , chỉ với cái hình nhỏ bé như , rốt cuộc là cách nào mà đ.á.n.h bại Đại quản gia, một trong những sở hữu đỉnh phong chiến lực của Vương gia?
Chẳng lẽ, tiểu đồ của Vân Nhiễm, thực chất căn bản là trẻ con, mà là một lão quái vật khi thu nhỏ thể?
Cũng chính lúc , Nhân Sâm Quả đang lưng với y, thấy vẻ mặt đó.
Nếu , Nhân Sâm Quả còn tỏ vẻ oai phong mà một câu: Đây đại khái là sự khác biệt giữa thiên tài tuyệt thế và thường ~
Mãi cho đến khi Nhân Sâm Quả lên xe, cánh cửa xe phát tiếng "ầm" một tiếng, mới Vương Càn Vũ vốn đang hoảng loạn như mớ bòng bong trong đầu tỉnh .
Y vội vàng bước vài bước tới, mở cửa xe, giờ phút y nên gì, chỉ là tay vẫn còn run rẩy.
Sau đó, y lặng lẽ nâng cấp danh sách loại A mà đó y phân loại cho Vân Nhiễm trong lòng, trực tiếp lên danh sách S+.
Hít thở sâu vài cái, Vương Càn Vũ cuối cùng cũng bình tĩnh , vẫy tay hiệu rút lui với bên ngoài cửa sổ.
Những bảo tiêu của Vương gia vốn đang ẩn nấp gần con đường quanh co núi, lập tức giải trừ tín hiệu cảnh báo.
"Vân tiểu thư, sẽ đưa nàng đến trung tâm thành phố ngay. Không nàng chỗ ở nào đặc biệt ưng ý ? Nếu , thể tiến cử vài nơi cảnh trí khá cho nàng."
Sau khi Vân Nhiễm báo một địa chỉ, Vương Càn Vũ dám bất kỳ ý kiến nào, lập tức lái xe rời .
Cho đến khi chiếc xe còn thấy bóng dáng con đường quanh co núi, những bảo tiêu rút lui đó, từng một .
Bọn họ là của Tam gia, vốn tưởng rằng sẽ một trận chiến khốc liệt, nào ngờ, căn bản đến lượt bọn họ trận, thậm chí còn xem một màn kịch .
Chỉ là kịp vui mừng hai khắc, ánh mắt bọn họ rơi Đại quản gia đang vô cùng chật vật, từng một sắc mặt lập tức trở nên chút nặng nề.
Đội trưởng bảo tiêu đầu, môi càng mím chặt thành một đường thẳng, kìm mà thở dài trong lòng: "Tranh chấp giữa Tam gia và Lão phu nhân, rốt cuộc vẫn phơi bày mặt !"
Mèo con Kute