Bị Ruồng Bỏ - Ta Lập Thôn Đào Nguyên - Dệt Vải Làm Giàu Giữa Núi Hoang - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:49:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại thương hiệu chiến giá, khói lửa nổi lên
Tin tức về “Triển lãm Bách Công Kỹ Nghệ” của châu phủ như một làn gió, chỉ thổi bừng khí chuẩn chiến đấu của Đào Nguyên thôn, mà còn thổi tai của thương hiệu lớn nhất châu phủ – “Dụ Long Tường”.
Chưởng quỹ Dụ Long Tường là Vương Vạn Sơn, một con cáo già bươn trải thương trường ba mươi năm. Hắn tin nước tương và dệt gấm của Đào Nguyên thôn chút tiếng tăm ở khu vực lân cận, còn Tô Văn Hiên ái mộ, thậm chí sắp tham gia triển lãm kỹ nghệ, liền thể yên. Dụ Long Tường vẫn luôn độc chiếm việc kinh doanh các mặt hàng thủ công mỹ nghệ cao cấp ở châu phủ và khu vực lân cận, đặc biệt là nước tương và dệt gấm, lợi nhuận phong phú. Hắn tuyệt đối cho phép một xưởng thôn dã vô danh tiểu nào chia phần chiếc bánh .
Nửa tháng khi triển lãm kỹ nghệ bắt đầu, Dụ Long Tường đột nhiên tung tin: Tất cả sản phẩm nước tương, dệt gấm trướng của họ, giảm giá ba thành để bán, hơn nữa mua nhiều còn chiết khấu thêm. Tin tức , bộ thị trường châu phủ đều sôi sục. Các tiểu thương vốn định đặt hàng từ Đào Nguyên thôn, đều nhao nhao chuyển sang Dụ Long Tường, ngay cả một nhà giàu đây đặt dệt gấm của Đào Nguyên thôn, cũng phái đến hỏi thể giảm giá , nếu sẽ hủy đơn hàng.
“Kiều Kiều tỷ, !” A Phúc phụ trách việc buôn thở hổn hển chạy về Đào Nguyên thôn, trong tay nắm chặt một cáo thị giảm giá của Dụ Long Tường, “Dụ Long Tường ép giá quá thấp, khách hàng của chúng đều bọn họ cướp mất ! Mấy quán ăn đặt nước tương của chúng , đều hủy đơn đó!”
Tin tức truyền , khí trong xưởng lập tức trở nên nặng nề. Vương Nhị sốt ruột dậm chân: “Dụ Long Tường cũng quá ức h.i.ế.p khác ! Nhà bọn họ gia nghiệp lớn mạnh, giảm giá ba thành vẫn còn thể kiếm tiền, chúng nếu theo bọn họ giảm giá, căn bản kiếm tiền, thậm chí còn lỗ vốn!”
Trương Thẩm cũng nhíu mày : “ , dệt gấm của chúng đều là thủ công, giá thành vốn cao, nếu giảm giá, bao nhiêu công sức đây đều sẽ uổng phí. nếu giảm giá, khách hàng đều chạy hết, hàng của chúng bán , xưởng sẽ ngừng hoạt động.”
Các thôn dân đều hoảng loạn, lũ lượt vây quanh Lý Kiều Kiều, chờ nàng quyết định. Lý Kiều Kiều nhận lấy cáo thị trong tay A Phúc, cẩn thận xem xét, lông mày nhíu chặt. Nàng , Dụ Long Tường đây là cố ý nhắm Đào Nguyên thôn, dùng chiến tranh giá cả để ép bọn họ phá sản. Dụ Long Tường tiền nhiều của lớn, chịu đựng hao tổn, nhưng Đào Nguyên thôn mới bắt đầu, căn bản chịu nổi sự tiêu hao như .
“Mọi đừng hoảng, chiến giá chúng thể theo, nhưng cũng thể chờ c.h.ế.t.” Lý Kiều Kiều trầm giọng , “Ưu thế của Dụ Long Tường là quy mô lớn, giá thành thấp, nhưng khuyết điểm của bọn họ cũng rõ ràng – sản phẩm ngàn bài một điệu, gì đặc sắc. Ưu thế của Đào Nguyên thôn chúng , chính là tay nghề độc đáo, sản phẩm phong cách và câu chuyện riêng. Chỉ cần chúng phát huy tối đa ưu thế , sẽ sợ chiến giá của bọn họ.”
Nàng lập tức triệu tập họp, đặt đối sách. Trước tiên, đối với các khách hàng hủy đơn, nàng sai A Phúc mang theo nước tương và mẫu dệt gấm mới nhất, đến tận nhà thăm hỏi, chân thành giải thích giá thành và đặc sắc của sản phẩm Đào Nguyên thôn, đồng thời cam kết, chỉ cần bọn họ tiếp tục hợp tác, tương lai nếu triển lãm kỹ nghệ thể đoạt giải, sẽ ưu tiên cung cấp hàng cho bọn họ, và trao cho một khoản lợi nhất định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-ruong-bo-ta-lap-thon-dao-nguyen-det-vai-lam-giau-giua-nui-hoang/chuong-76.html.]
Thứ hai, nàng quyết định nâng cấp sản phẩm. Về nước tương, nàng dựa theo công thức trong truyền thừa, nghiên cứu một loại “nước tương bí chế” mới, thêm vài loại thảo d.ư.ợ.c độc đáo, chỉ hương vị nồng đậm hơn, mà còn công hiệu kiện tỳ khai vị, về dệt gấm, nàng sai các tú nương dựa hoa văn sẵn , thêm yếu tố sơn thủy và câu chuyện dân gian của Đào Nguyên thôn, khiến dệt gấm chỉ là vật trang trí, mà còn là tác phẩm nghệ thuật truyền tải văn hóa.
Cuối cùng, nàng sai học đường vài cuốn sổ tay nhỏ để quảng bá Đào Nguyên thôn. Trên đó ghi chép tường tận quá trình phát triển của Đào Nguyên thôn, công đoạn chế tác các món thủ công mỹ nghệ và những câu chuyện ẩn chứa phía . Nàng sai A Phúc mang những cuốn sổ tay đến các lâu, khách điếm ở châu phủ phân phát, mong thu hút thêm chú ý đến sản phẩm của Đào Nguyên thôn.
Thế nhưng, việc nào thuận lợi như ý. A Phúc mang theo mẫu vật và sổ tay đến châu phủ, bôn ba mấy ngày trời, chỉ vãn hồi hai khách hàng. Phần lớn khách hàng vẫn giá thấp của Dụ Long Tường mê hoặc, mặn mà với sản phẩm mới và sổ tay quảng bá của Đào Nguyên thôn.
“Kiều Kiều tỷ, họ đều rằng, đồ của Dụ Long Tường tuy đặc sắc bằng của chúng , nhưng rẻ, dùng thường ngày cũng chẳng khác biệt là bao.” A Phúc thất vọng , “Lại bảo, thôn chúng nhỏ bé, dù tham gia hội triển lãm kỹ nghệ thì chắc đoạt giải, họ mạo hiểm theo.”
Niềm tin của thôn dân nữa đả kích, thậm chí đề nghị: “Kiều Kiều tỷ, là chúng hạ giá một chút , dù ít lời hơn, cũng hơn là hàng hóa bán .”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Lý Kiều Kiều lắc đầu: “Hạ giá chỉ thể giải quyết cái khó nhất thời, nhưng khiến chúng rơi vòng luẩn quẩn. Một khi hạ giá, lợi nhuận của chúng sẽ giảm , còn tiền nghiên cứu sản phẩm mới, cải tiến tay nghề, cuối cùng chỉ thể Dụ Long Tường dần dần kéo đổ. Chúng kiên trì, tin tưởng sản phẩm của , tin tưởng nét đặc sắc riêng của chúng .”
Nàng dáng vẻ uể oải của , tiếp tục : “Chư vị hãy gắng gượng thêm chút nữa, cách hội triển lãm kỹ nghệ còn nửa tháng thời gian. Chúng dồn hết công sức việc chuẩn tác phẩm tham gia triển lãm, chỉ cần đoạt giải tại hội triển lãm kỹ nghệ, để nhiều hơn nữa công nhận sản phẩm của chúng , thì cuộc chiến giá cả của Dụ Long Tường sẽ tự sụp đổ.”
Thôn dân ánh mắt kiên định của Lý Kiều Kiều, tuy lòng vẫn còn nghi hoặc, nhưng vẫn chọn tin tưởng nàng. Mọi chấn chỉnh tinh thần trở , dồn hết sức công việc chuẩn cho hội triển lãm đầy căng thẳng. Đèn đuốc trong xưởng mỗi ngày đều thắp sáng đến tận khuya, các tú nương tay kim đ.â.m rách, chỉ đơn giản băng bó tiếp tục thêu, các sư phụ xưởng tương liên tục điều chỉnh công thức nước chấm mới, chỉ để đạt hương vị tuyệt hảo nhất.
Lý Kiều Kiều rằng, cuộc chiến giá cả , chỉ là thử thách đối với sản phẩm của Đào Nguyên thôn, mà còn là thử thách đối với niềm tin và nghị lực của thôn dân. Chỉ cần họ kiên trì, vượt qua cửa ải , Đào Nguyên thôn sẽ đón chào cơ hội phát triển mới. Còn nàng, sẽ luôn ở tuyến đầu, dẫn dắt cùng chiến đấu.