Bị con cái vứt bỏ chết thảm, Bà lão Trương trọng sinh về thập niên 80. - Chương 77: Tàn phá cả tinh thần lẫn thể xác
Cập nhật lúc: 2025-12-29 07:44:31
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên , cánh tay to khỏe của Trương Vinh Anh cứ giơ lên hạ xuống, tiếng kêu t.h.ả.m thiết và hoảng sợ của Tôn Xuân Thảo tiếng thê lương hơn tiếng , quần áo cũng xé ngày càng tơi tả.
Lý Bảo Quân lù lù như môn thần, chắn hết những ai tiến lên can ngăn.
Bà cụ Lý nhảy nhót lung tung khắp nơi c.h.ử.i rủa: "Các bảo nó còn cái gì nữa? Háng dạng một cái một gáo gạo tẻ, dạng thêm cái nữa cây cải thảo, việc quái gì lấy con gái câu dẫn đàn ông đến ngủ với . Làm thế chẳng những giải quyết cái thói lẳng lơ của nó mà chất lượng cuộc sống cũng lên, bữa nào cũng cơm ăn với cải thảo..."
"Tao thấy nó sinh nhầm thời đại , nó mà sinh sớm mấy trăm năm thì mấy cái Bách Hoa Lâu, Yên Chi Lâu gì đó mà đóng cửa, ai mà tranh khách với nó..."
Tôn Xuân Thảo dốc lực chống cự cũng đối thủ của Trương Vinh Anh. Trận đòn cộng thêm việc lột quần áo, căn bản chỉ là tàn phá thể, mà là tàn phá thế giới tinh thần.
Đặc biệt là bà cụ Lý còn đang nhảy nhót c.h.ử.i bới, những lời ô ngôn uế ngữ ch.ói tai như kim châm não mụ, mụ sắp phát điên.
Đám vây xem bên ngoài, đỡ cho mụ, cũng xem náo nhiệt, nhưng nhiều hơn là châm ngòi thổi gió, chỉ trỏ mụ.
" bảo sớm , Tôn Xuân Thảo loại đàn bà đắn. Nhà ai chồng c.h.ế.t mà như bà , còn rêu rao khắp nơi. Lúc ở đám tang chồng, bà còn c.h.ử.i chồng c.h.ế.t là đáng đời cơ mà."
" đấy, đến một năm dẫn bố con tay họ Trần về. Muốn , khi lúc Vinh Hoài còn sống, hai đó lén lút vụng trộm ."
Một phụ nữ bế con khác vẻ mặt hóng hớt: " đúng đúng, còn nhớ chuyện ba năm ? Trên đời gì ruột nào loại chuyện đó, đây là hận thể ép con gái ruột c.h.ế.t ngay tại chỗ mà."
"Chứ còn gì nữa, đó cũng là miếng thịt rớt từ , đến chuyện yêu thương, nhưng cũng thể hãm hại nó chứ?"
"Haizz, lúc bảo , nếu để con mụ đanh đá Trương Vinh Anh thì chuyện chắc chắn xong ."
Cũng chướng mắt, lớn tiếng quát: "Thím Trương, thôi , thôi, đừng để xảy án mạng."
" đấy, chuyện cũng qua bao nhiêu năm , Xuân Thảo mấy năm nay một một cũng dễ dàng gì."
Không thì thôi, đến mấy câu Trương Vinh Anh càng bốc hỏa, đầu trừng mắt c.h.ử.i phụ nữ chuyện đau eo .
"Không dễ dàng? Nếu tính kế em trai tao, thì Tôn Xuân Thảo bố nó bán tám kiếp , giờ đang ở cái xó xỉnh nào mà bới đất ăn. Nếu nhà họ Trương tao mấy đời công nhân thì Tôn Xuân Thảo nó ở cái nhà như thế ? Còn nhận chân công nhân của em trai tao?
Mày còn trách tao, đau lòng cho nó hả? Sao? Mày với nó cùng một giuộc ? Mày cũng mong chồng mày c.h.ế.t sớm, để dẫn một đôi gian phu dâm phụ về nhà hại con gái , chiếm đoạt tài sản nhà chồng ?"
Người phụ nữ mắng cho đỏ bừng mặt: "Bà... bà hươu vượn cái gì đấy? chỉ câu công bằng thôi."
Trương Vinh Anh đen mặt: "Không thì câm mồm . Nếu ngứa mồm giống như cái m.ô.n.g con Tôn Xuân Thảo nhịn thì mày bàn chuyện thời tiết hôm nay . Sợ chuẩn thì bàn chuyện hôm qua , đỡ để cái miệng thối mở ghét!"
Người phụ nữ mặt đỏ xanh, náo nhiệt cũng chẳng thèm xem nữa, đầu bỏ : "... thèm chuyện với bà."
Trương Vinh Anh móc trong túi một cây kéo, túm lấy tóc Tôn Xuân Thảo, trong tiếng hét ch.ói tai của mụ, cắt xoẹt một cái thành cái đầu ch.ó gặm lởm chởm, túm quần bông mụ lôi xềnh xệch ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-con-cai-vut-bo-chet-tham-ba-lao-truong-trong-sinh-ve-thap-nien-80/chuong-77-tan-pha-ca-tinh-than-lan-the-xac.html.]
Tôn Xuân Thảo hét, một tay túm quần, một tay che n.g.ự.c, sợ đến hồn phi phách tán.
Trương Vinh Anh mang theo hận ý, sức mạnh như trâu, cứ thế lôi Tôn Xuân Thảo từ tầng 4 xuống tầng 2, kéo cho lưng mụ xanh tím một mảng. Đến chỗ rẽ tầng 2 thì Chủ nhiệm Ủy ban khu phố - phụ nữ Trương Vinh Anh mắng bỏ gọi đến - ngăn .
Trương Vinh Anh lớn lên ở khu tập thể , lúc bố Trương còn sống bà cũng thường xuyên về nhà, ít ở đây đều bà. Chủ nhiệm Chu cũng mặt bà.
Nhìn bộ dạng thê t.h.ả.m của Tôn Xuân Thảo Trương Vinh Anh lôi xuống, Chủ nhiệm Chu cũng tê cả da đầu.
"Chị Trương, chị cái gì thế ? Mau buông , mau buông ."
"Mọi cái gì, mau kéo , mau kéo ."
Chân Tôn Xuân Thảo giải thoát, mụ co rúm như con chim sợ cành cong, ôm lấy bản run lẩy bẩy, miệng gào :
"Hu hu hu, Chủ nhiệm Chu, Trương Vinh Anh con mụ tiện nhân khinh quá đáng, một con gái lỡ thì gả ngoài, về bắt nạt xưởng thực phẩm chúng , bà chủ cho a!!!"
Chủ nhiệm Chu bộ dạng Tôn Xuân Thảo, sa sầm mặt mày với Trương Vinh Anh: "Chị Trương, chị cũng là phụ nữ, gì thì từ từ , ầm ĩ thành thế còn thể thống gì nữa?"
Trương Vinh Anh đang một bụng lửa, gặp thần sát thần: "Ái chà, đây là Chu Hoa Lan ? Sao bà vẫn còn sống cơ ? còn tưởng bà c.h.ế.t lâu chứ. Nếu thì lúc cháu Kim Chi nhà thế, chả thấy bóng dáng bà ?
nhớ hồi bà mới gả về đây, cãi với chồng còn thường xuyên sang nhà tìm tố khổ kể lể oan ức cơ mà. Không sữa cũng sang nhà mượn phiếu thịt mượn lương thực. Sao? Mẹ mới mất mấy năm mà bà theo kẻ gian bậy ? Mì sợi với phiếu thịt lúc cho ch.ó ăn ?"
Chu Hoa Lan dù cũng coi như là cán bộ nhỏ, ngày thường ở khu tập thể còn bộ tịch vẻ nhà quan, Trương Vinh Anh độp cho một trận thì đen mặt: "Chị Trương, chị đừng ở đây mà cậy già lên mặt, đang chính sự với chị, chị lôi chuyện cũ gì?"
Trương Vinh Anh chống nạnh lớn tiếng đáp: " cũng đang hỏi bà chính sự đây, lúc bà c.h.ế.t ? Sao giờ sống thế?"
Chu Hoa Lan cũng nổi cáu: "Lúc đó là ruột dạy dỗ con cái, ngoài chúng xen kiểu gì? Tôn Xuân Thảo cực đoan, chúng cũng phê bình giáo d.ụ.c cô , bố con nhà họ Trần chẳng cũng đuổi ? Chẳng lẽ chúng còn thể bắt Tôn Xuân Thảo đem b.ắ.n bỏ chắc? Ai cũng bậc cha chú, nhà nào mà chẳng lúc đ.á.n.h mắng dạy dỗ con cái, cho cùng đây là việc nhà ."
Trương Vinh Anh trợn trừng mắt: "Lúc bà xen việc nhà, thì bây giờ đây cũng là việc nhà họ Trương chúng . Chuyện chị dâu em chồng chúng bà bớt chõ mõm . Tôn Xuân Thảo còn tái giá, nó vẫn là nhà họ Trương. Đừng gì nó, gì nó thật thì cũng là việc nhà, bà cứ giữ cái thói quan liêu của bà mà về thể hiện với con dâu mới nhà bà ."
Chu Hoa Lan cho mất hết cả mặt mũi trong lẫn ngoài, thấy Trương Vinh Anh còn lôi Tôn Xuân Thảo quần áo xộc xệch xuống , miệng hét lên: "Phản , phản , vương pháp gì cả! Mau, gọi Bảo vệ xưởng tới đây!!!"
Người phụ nữ Trương Vinh Anh mắng lầu như vớ lệnh bài, vội vàng chạy thục mạng về phía nhà máy.
Chưa đầy mười phút , đó dẫn theo hai gã đàn ông chạy về.
"Đằng , chính là chỗ đó ~"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
40 phút , Trương Vinh Anh bồi thường 4 đồng 7 hào tiền t.h.u.ố.c men, tiếp thu giáo d.ụ.c xong bước khỏi phòng bảo vệ.
Lý Bảo Quân theo lưng Trương Vinh Anh: "Mẹ, giờ đây?"
Trương Vinh Anh mi mắt cũng thèm nâng: "Tìm Tôn Xuân Thảo chứ . Tao tính , tiền tao mang theo đủ đ.á.n.h nó 117 rưỡi nữa, bồi thường hết tao về."