Bị con cái vứt bỏ chết thảm, Bà lão Trương trọng sinh về thập niên 80. - Chương 45: Một cú giáng cái muôi, thiệt này không thể ăn không được
Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:05:16
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người nhà họ Lý chạy hết, ông chủ Trần và chị phục vụ cũng . Người nhà họ Phương giữ văn phòng tổ dân phố để tiếp nhận phê bình giáo d.ụ.c và cải tạo tư tưởng. Họ từ trưa đến tận chiều, chủ nhiệm Hoàng và chủ nhiệm hội phụ nữ phiên giảng giải, đến sùi bọt mép.
Người nhà họ Phương đến đầu váng mắt hoa, tinh thần hoảng hốt. Hai đứa trẻ con nước mắt lưng tròng, mà dám, cuối cùng mệt quá lăn ngủ.
"Con trai cả nhà ông mất như thế nào?" Chủ nhiệm Hoàng Phương Bình Thanh và chị dâu cả với ánh mắt quái dị, sang hỏi bố Phương.
Mặt Phương Bình Thanh và chị dâu cả đỏ bừng, cả nóng ran vì giận dữ và nhục nhã. Chủ nhiệm Hoàng hỏi câu chứng tỏ ông tin lời đồn đại của nhà họ Lý.
"Chủ nhiệm Hoàng, bọn họ ngậm m.á.u phun , ông ..." " hỏi con trai ông mất thế nào, ông lảng sang chuyện khác gì?" Mất cả ngày trời, chủ nhiệm Hoàng cũng đầy bụng tức.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Bố Phương nghẹn lời, miễn cưỡng đáp: "Bị bệnh mà mất." Chủ nhiệm Hoàng truy hỏi: "Bệnh gì? Mắc bao lâu? Điều trị ở bệnh viện nào? Có nhân chứng ?"
Đừng gia đình Phương Bình Thanh, ngay cả vợ chồng cô em gái và chú em trai cũng Phương Bình Thanh và chị dâu cả với ánh mắt kỳ quặc. "Chủ nhiệm, chuyện liên quan gì đến vụ việc hôm nay ?"
Chủ nhiệm Hoàng lấy sổ : "Có quan hệ gián tiếp. Quần chúng tố giác, chúng thể ngơ, xác minh theo quy trình. Các ông bà yên tâm, nếu chuyện gì thì tuyệt đối sẽ vu oan. Hơn nữa, nếu thực sự là vu khống thì cũng là dịp để trả sự trong sạch cho các ."
Chị dâu cả rốt cuộc chịu nổi, cúi đầu thút thít thật sự. Thời , thanh danh của phụ nữ quan trọng hơn trời, góa phụ cửa vốn lắm thị phi, nếu tổ dân phố mà điều tra hàng xóm láng giềng thật thì cô nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội.
Bố Phương còn cách nào khác, chủ nhiệm Hoàng hỏi gì thì ấp úng trả lời cái đó. Đợi hỏi xong chuyện con trai mất, bắt để địa chỉ nhà và tên đơn vị công tác. Lần , chỉ chị dâu cả và Phương Bình Thanh, mà cả gia đình cô em gái và chú em trai cũng hoảng.
"Chủ nhiệm, chuyện liên quan đến chúng , chúng chỉ đến ăn bữa cơm thôi." " đấy, liên quan gì đến bọn cả, ông lưu địa chỉ nhà trai là ."
Chủ nhiệm Hoàng vui: "Sao liên quan? Các đ.á.n.h ? Nếu bà cụ mệnh hệ gì, chúng tìm ai? Còn phụ nữ ngã ở phía nữa, chẳng do các đ.á.n.h ? Nếu cô chuyện gì tìm đến tổ dân phố, chúng tìm các ?"
Cô em gái họ Phương kích động dậy, chỉ vết thương mặt : "Sao chuyện gì ? Không thể nào chuyện gì! Chúng mới là thương nặng hơn đây . Bà già hơn 70 tuổi , kể cả chuyện gì thật thì cũng do tuổi già sức yếu, trách chúng ?"
Chủ nhiệm Hoàng phiền não quát: "Trật tự!!!" " là chuyện, tìm đến thì chúng cũng chẳng rảnh rỗi mà kiếm chuyện. bảo thì các . Mặt trời sắp xuống núi , các mệt thì cũng mệt. Đừng giở trò với , cái thành phố Bảo Lĩnh bé tí, tìm các cũng khó !"
Người nhà họ Phương mặt cắt còn giọt m.á.u, đành khai báo thành thật địa chỉ nhà và cơ quan. Chủ nhiệm Hoàng lạnh lùng hỏi tiếp: "Có địa chỉ và đơn vị của đối phương ?" Phương Bình Thanh lí nhí: "Chủ nhiệm, họ thuộc khu phố chúng , họ ở khu phố Nam Quan phía ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-con-cai-vut-bo-chet-tham-ba-lao-truong-trong-sinh-ve-thap-nien-80/chuong-45-mot-cu-giang-cai-muoi-thiet-nay-khong-the-an-khong-duoc.html.]
Chủ nhiệm Hoàng sững , tay cầm b.út khựng , thả lỏng. "Không khu phố chúng ? Thế thì việc của họ thuộc quyền quản lý của chúng . Được , hôm nay đến đây thôi. khuyên các nhất nên chủ động tìm họ hòa giải. Cố gắng giải quyết trong hòa bình, dù là khu Nam Quan khu thì công việc đều bận rộn, ai rảnh mà lo chuyện của các ." Ý tứ của ông rõ ràng: Đừng gây thêm phiền phức cho chúng .
Bị t.r.a t.ấ.n cả buổi chiều, khỏi văn phòng tổ dân phố, trừ hai đứa trẻ đang ngủ, ai nấy đều mặt mày xanh mét. Gia đình cô em gái và chú em trai chẳng thèm chào hỏi, định luôn.
"Này, cô cả, chú ba..." Bố Phương theo bản năng gọi với theo. Cô em gái : "Anh hai, chuyện hôm nay vợ chồng em và chú ba đều liên lụy. Anh xem, cưới vợ kiểu gì mà tâm địa thâm sâu thế? Anh tính toán giỏi như còn giáo viên, kế toán chắc phát tài lâu , cần tính kế cả con dâu về nhà chồng. Chính con gái thì cũng thể đối xử với như thế chứ? Em và chú ba sắp hại c.h.ế.t . Nếu thì còn đỡ, chứ ảnh hưởng đến công tác thì chị em chúng cũng đừng qua nữa."
Nói xong, cô còn oán hận trừng mắt Phương Bình Thanh và chị dâu cả. Chú em trai hừ lạnh một tiếng, lời nào, dắt vợ con bỏ thẳng.
Ông em rể hai bước dừng , lạnh lùng : "Chủ nhiệm đúng đấy, các liệu mà tìm cách giải quyết nhanh . Nếu để tìm đến ảnh hưởng chúng thì đừng trách chúng niệm tình thích!"
Tỷ ngày xưa thiết như một nhà giờ đùng đùng nổi giận bỏ , để gia đình Phương Bình Thanh hỗn loạn trong gió.
Trong văn phòng, chủ nhiệm Hoàng cất tài liệu tủ, dặn dò mấy nhân viên tan : "Sau liệt gia đình họ Phương danh sách chú ý trọng điểm. Tư tưởng phẩm đức nhà vấn đề, nhất định uốn nắn , thể để một con sâu rầu nồi canh, phá hỏng bầu khí của khu phố chúng ."
Ở một diễn biến khác, Lý Bảo Quân cõng Trương Vinh Anh chạy khỏi khu phố thì thấy nhóm bà cụ Lý ( ngất xỉu ban nãy) đang đợi cách đó xa.
Lý Kim Dân thấy vợ con trai cõng , vội vàng đón lấy: "Sao ? Mẹ mày chứ?" Đám Lý Bảo Quân lúc mới vỡ lẽ, hóa bà cụ Lý chỉ giả vờ, thì chắc - Trương Vinh Anh - cũng đang diễn.
"Ôi trời ơi ơi, con sợ c.h.ế.t khiếp. Mau xuống , con toát hết cả mồ hôi ." Lý Bảo Quân định xuống thả Trương Vinh Anh xuống. Trương Vinh Anh vẫn im lưng con trai, bà động đậy thật, đầu đau lắm.
Bà cụ Lý đảo đôi mắt trũng sâu: "Diễn còn giống hơn cả tao. Thôi xuống , chỗ xa , bọn họ thấy ."
Tiền Xuân Lệ bước tới đỡ Trương Vinh Anh: "Chị dâu cả, cũng may chị. Nếu chị cảnh giác thì hôm nay khéo chúng nhà họ Phương lừa ." Nói đoạn, cô trán Trương Vinh Anh: "Ôi, cái đầu của chị khám ngay thôi, sưng to tướng ."
Bà cụ Lý thì chẳng quan tâm Trương Vinh Anh, bà chỉ lo đền tiền . Bà sang kéo tay Lý Kim Cường hỏi dồn: "Kim Cường, quán cơm bắt đền tiền chắc tìm đến chúng nhỉ? Chúng chạy mà."
Trương Vinh Anh đen mặt: "Chạy thoát thì tính là gì?" Bà chỉ tay lên cục u trán: " đang yên đang lành ăn cỗ, ăn đòn thế là công cốc ? gả cho Kim Dân bao nhiêu năm nay, ông từng động đến một ngón tay của . Giờ để ngoài dùng cái muôi múc canh táng cho nông nỗi ? đẻ bao nhiêu con trai để cảnh ?"
"Đi, ăn cơm . Ăn no xong bà già đưa viện. Kim Dân, ông xin nghỉ phép. Bảo Quốc, mày tìm cái cáng. Kim Cường, chú dẫn bọn Bảo Quân, Bảo Toàn đến nhà họ Phương loạn lên cho . Nhà chúng nó sẵn 1000 đồng để ở nhà đấy. Vụ nếu cho chúng một lời giải thích thỏa đáng, các con cứ việc khiêng hai cái xác đến đấy bắt đền!"