Đáy mắt Diệp Tiềm xẹt qua một tia phẫn nộ, đối phương dám đ.á.n.h chủ ý lên Nhân Hoàng Quyền. Mọi cũng đều kinh ngạc thôi, mắt chẳng là khôi ? Sao còn hứng thú với võ kỹ của khác?
“Tên thật sự đáng ghét, dám đ.á.n.h chủ ý lên Nhân Hoàng Quyền, chẳng lẽ sợ Đại Hạ Hoàng tộc vấn tội ?” Chu Linh Nhi khẽ lẩm bẩm, trong mắt tràn ngập phẫn nộ.
Diệp Tiềm định mở lời từ chối, nhưng nghĩ , Nhân Hoàng Quyền chỉ sở hữu huyết mạch Đại Hạ Hoàng tộc mới thể tu luyện. Cho dù đưa cho đối phương, dường như cũng .
Nghĩ đến đây, khẽ gật đầu, “Được, thể cho ngươi, nhưng ngươi dùng gì để đổi?”
Diệp Sở hỏi, “Ngươi gì?”
Diệp Tiềm suy nghĩ một chút : “Ta một môn quyền pháp.” Hắn vẫn luôn tu luyện quyền pháp, khi đột phá Chân Ý cảnh, cũng chuẩn lĩnh ngộ quyền ý.
“Ngươi chờ một chút, xem .” Diệp Sở dùng tinh thần lực dò túi trữ vật, tìm kiếm kỹ lưỡng, phát hiện đa đều là võ kỹ liên quan đến kiếm. Tìm kiếm cả nửa ngày, mới tìm một quyền pháp tên là “Hám Sơn Quyền”.
Y lấy ném cho Diệp Tiềm, “Ngươi xem thế nào?”
Diệp Tiềm nhận lấy xem mấy , ngay đó hài lòng gật đầu, “Được.”
Hắn thu Hám Sơn Quyền , : “Ngươi giấy bút , cho ngươi.” Diệp Sở từ túi trữ vật tìm một tờ giấy bằng da thú, ném cho đối phương, “Không bút, ngươi dùng m.á.u mà .”
Diệp Tiềm khẽ nhíu mày, nhưng cũng gì, c.ắ.n nát đầu ngón tay, dùng m.á.u tươi khẩu quyết Nhân Hoàng Quyền lên giấy da thú.
“Đây.” Diệp Sở nhận lấy tờ giấy da thú đối phương ném tới, chằm chằm cẩn thận hồi lâu, khi xác nhận sai, lúc mới hài lòng gật đầu.
“Đa tạ.”
Diệp Tiềm hừ lạnh một tiếng, xoay trở về đội ngũ Hộ Long Vệ, Chu Linh Nhi vẻ mặt bất mãn, “Thằng nhóc thối, ngươi thể đưa Nhân Hoàng Quyền cho đối phương? Nếu bên gia tộc ngươi , ngươi chắc chắn sẽ xong đời.”
Diệp Tiềm chút nào để tâm, hì hì : “Linh Nhi tỷ chẳng lẽ quên điều kiện cần để tu luyện Nhân Hoàng Quyền ?”
Chu Linh Nhi sửng sốt, ngay đó bừng tỉnh, đó mặt lộ một tia lạnh, ánh mắt Diệp Sở tràn đầy khinh bỉ.
Diệp Sở nào hai đang lời ẩn ý, ánh mắt tiếp tục quét qua , “Còn ai khiêu chiến nữa ?”
Lập tức lên sân. Tiếp đó, các thế lực lớn còn lượt lên sân, nhưng tất cả đều kết thúc bằng thất bại. Diệp Sở đối với một vài chiến tích kha khá, cũng ban cho một ít phần thưởng.
Trong lúc đó, khi Long Hổ Sơn khiêu chiến, y quét mắt qua một đám đạo sĩ Long Hổ Sơn, nhưng phát hiện vị đạo sĩ trung niên từng bỏ trốn năm đó. Trong lòng khỏi thắc mắc, lẽ nào đối phương tiến Thục Sơn? Hay là ngã xuống. Vốn dĩ còn tìm đối phương tính sổ, giờ chỉ đành bỏ qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-dao-y-vuong/chuong-429-nguon-goc-kiem-phoi.html.]
Thấy cuối cùng còn ai khiêu chiến nữa, y phất tay, “Chư vị, còn ai khiêu chiến, xin hãy rời .”
Các thế lực đều gật đầu, hỏi, “Tiền bối, xin hỏi để rời khỏi đây?” Diệp Sở về điều cũng , chỉ đành sang Bạch Hổ một bên.
“Tiểu tử, lấy thanh kiếm phôi , lối tự sẽ xuất hiện.”
Diệp Sở sải bước đến án kỷ, vươn tay cầm lấy thanh kiếm phôi, kinh ngạc phát hiện nó đặc biệt nặng nề. Với sức mạnh hiện tại của y, thể dễ dàng nâng một chiếc xe tải lớn, nhưng nhấc thanh kiếm phôi mắt chút khó khăn.
“Tiểu tử, kiếm phôi cực kỳ bất phàm, đến từ ngoài trời, đó tự mang chữ cổ thần bí, hẳn là một bộ cổ kinh, năm đó ngoài ý rơi xuống Thục Sơn.”
“Thục Sơn sự bất phàm của nó, chuẩn đúc thành thần kiếm chân chính, nhưng nó quá cứng rắn, ngay cả thuật đúc kiếm của Thục Sơn cũng thể lay chuyển chút nào.” Bạch Hổ thao thao bất tuyệt , “Tóm kiếm phôi hẳn là một bảo bối, ngươi hãy cất giữ cẩn thận.”
Diệp Sở thầm giật , vạn vạn ngờ kiếm phôi mắt đến từ ngoài trời. Y trịnh trọng cất giữ nó cẩn thận, ngay cả Bạch Hổ cũng là bảo bối, tuyệt đối quý giá.
Cùng với việc kiếm phôi lấy , hư phía án kỷ vặn vẹo, đó xuất hiện một vòng xoáy gian. Diệp Sở nhàn nhạt : “Chư vị mời.”
Mọi gật đầu, đó nhao nhao tiến lên, vòng xoáy gian biến mất thấy tăm .
Mèo Dịch Truyện
Thấy Hồng Liên vẫn nhúc nhích, các tử Nga Mi chút nghi hoặc, đối phương ý gì? Chẳng lẽ định ?
Thấy các thế lực lớn đều gần hết, Chu Thanh Thanh khẽ : “Sư tôn, chúng cũng thôi.”
Hồng Liên khẽ lắc đầu, “Không vội, đợi thêm một chút.” Chu Thanh Thanh tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng dám hỏi nhiều.
Huynh Khương Quân Hồng thấy , định cùng với Nga Mi. “Ngũ thúc, các , và Hồng Liên tiền bối bọn họ sẽ .” Khương Quân Hồng với Khương Chính Hải.
Ngài nhíu mày, định mở lời, nhưng lão ẩu phất tay ngăn , chỉ thấy bà đối Khương Quân Hồng , “Quân Hồng, chúng đợi ngươi ở bên ngoài.” Chân Hoàng thể vẫn còn ở Nga Mi, cứ thế rời nàng tự nhiên yên tâm. cũng tiện ép buộc ở , vạn nhất chọc giận Nga Mi, sẽ càng khó xử lý hơn.
Khương Quân Hồng gật đầu, lập tức dẫn Khương Tiếu Tiếu về phía đội ngũ Nga Mi.
Cơ Đức thấy cũng ở , nhưng Cơ gia cưỡng ép kéo .
Rất nhanh, trong sân chỉ còn Nga Mi. Thấy các nàng rời , Diệp Sở chút thắc mắc, “Chư vị định rời ?”
Chúng nhân Nga Mi , tất cả đều hướng ánh mắt về phía Hồng Liên. Hồng Liên sải bước về phía Diệp Sở, : “Tiểu hữu, trong tràng còn ngoài, còn che giấu ?”