Ôn Tĩnh Vân dừng , rút một điếu thuốc đưa cho Giang Trì Ấp.
"Cai , hít khói thuốc thụ động   cho sức khỏe." Giang Trì Ấp từ chối.
Người hít khói thuốc thụ động là ai thì khỏi  .
Mặt Ôn Tĩnh Vân sầm xuống, lạnh lùng hỏi: "Chuyện  từ bao giờ?"
"Ý  là  thích cô  từ khi nào,  cô  đồng ý  từ lúc nào?" Giang Trì Ấp đang bực , cố tình chọc tức.
Quả nhiên, Ôn Tĩnh Vân đen mặt: "Đừng tưởng  dễ dàng  như ý!"
Giang Trì Ấp thản nhiên đáp: "Dì Tống  thích ."
Một câu  nhẹ nhàng mà sát thương cực lớn. Ôn Tĩnh Vân chỉ  đ.ấ.m cho  một trận.
"Thế còn chuyện  show thực tế? Cậu nổi nóng với con bé, còn ép nó  tường?"
Nhắc đến chuyện đó, Giang Trì Ấp  chút lúng túng: "Chỉ là tranh cãi nhỏ thôi."
Ôn Tĩnh Vân   thấu triệt, bĩu môi một tiếng "chậc": "Thì ,   chỉ là mạnh miệng thôi ?"
Tiếng "chậc"  y hệt của Ôn Thời,  Giang Trì Ấp thấy bất lực. Rốt cuộc là ai học ai cái thói  !
"Thế bao giờ thì công khai? Tiểu thư nhà họ Ôn chúng   chơi trò yêu đương lén lút." Ôn Tĩnh Vân tấn công.
Lần , Giang Trì Ấp cứng họng. Chuyện   chờ Ôn Thời gật đầu.
Ôn Tĩnh Vân  "chậc" một tiếng nữa.
"Dù   nữa,  đối với em gái  là thật lòng."
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
"Đợi khi nào Ôn Thời chính thức giới thiệu  với , thì hẵng  những lời ."
"Trước khi đến lúc đó, nếu  dám  tổn thương nó, đừng trách   khách sáo!" Ôn Tĩnh Vân cảnh cáo.
Giang Trì Ấp chỉ  gào lên rằng chỉ  Ôn Thời bắt nạt  thôi, nhưng   ông  vợ  chắc chắn  tin.
Sau một hồi đấu võ mồm, Ôn Tĩnh Vân định về nhà, thấy Giang Trì Ấp  theo  liền gắt: "Cậu còn theo   gì, về nhà  !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-160-rot-cuoc-ai-bat-nat-ai.html.]
Giang Trì Ấp : "Vậy   , nhớ nhắn với Ôn Thời sáng mai  đến đón cô ."
Ôn Tĩnh Vân  đáp, chỉ lườm  một cái cháy mặt.
Khi Ôn Tĩnh Vân  nhà, Ôn Thời là  đầu tiên phát hiện  , mắt cô đảo qua    nhanh chóng   phía .
Anh  ngay cô đang tìm ai, liền gõ  trán cô: "Nhìn cái gì mà ,     tùy tiện đưa  về nhà, càng    mấy chuyện quá đáng  cửa!"
“Em   mà.” Ôn Thời xoa trán, nghĩ thầm: ‘Hôn với ôm  gọi là quá đáng, thế ngủ cùng  thì gọi là gì đây?’
Ôn Tĩnh Vân  bộ dạng của cô là  chẳng coi lời   gì.
 lúc đó, Tống Dĩnh từ trong bếp  : “Tiểu Giang ? Không rủ nó ở  ăn khuya ?”
Ôn Tĩnh Vân chỉ  câm nín. Mẹ  mới là  đầu tiên dẫn sói  nhà.
Đợi  trai lên lầu, Ôn Thời lập tức bắt chước  lời  , diễn cho  xem.
Tống Dĩnh nhéo mũi cô: “Anh con lo cho con,   ơn thì thôi còn  trò!”
“Con chỉ lo cho  thôi,  con thế , bao giờ  mới  bế cháu?”
Tống Dĩnh  nhéo má cô: “Bớt lảng chuyện. Mẹ  dự đám cưới con ,  mới bế cháu ngoại.”
“Mẹ!” Mặt Ôn Thời đỏ bừng.
“Khi nào dẫn Tiểu Giang đến  mắt chính thức đây?”
“Cái ...  cần vội  ạ?”
“Sao mà  vội!” Tống Dĩnh trừng mắt, “Con định lừa gạt tình cảm của nó ?”
“Mẹ,   gì !” Ôn Thời chột .
“Tiểu Giang là đứa trẻ ngoan, con   bắt nạt nó.”
“Mẹ,    bênh  ngoài thế!”
“Quên  ,  là fan cứng của Tiểu Giang đấy!” Tống Dĩnh bật .
Ôn Thời bĩu môi, lẩm bẩm: “Ai bắt nạt ai thì  chắc !”