A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH - Chương 276: Huyền Vũ Kiếm dị động

Cập nhật lúc: 2025-10-04 03:40:27
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Chiêu bên ngoài đang gió mưa bão táp, cô bé chỉ cảm thấy chút kỳ quái.

Rõ ràng cô bé vượt qua lôi kiếp nhẹ nhàng, đều một mực cho rằng cô bé trải qua ngàn cay muôn đắng mới thể thành công độ kiếp.

 

Cô bé còn từng thử giải thích, rằng độ kiếp dễ dàng, chỉ nhận về những ánh mắt thương xót, dịu giọng bảo cô bé:

Không cần quá hiểu chuyện, nếu thấy mệt thì thể tâm sự cùng bọn họ.

 

A Chiêu: …

 

Tiểu cô nương giải thích mấy , thấy mãi cũng rõ thì chẳng buồn tốn thời gian nữa.

, hiện tại cô bé thuận lợi vượt kiếp, trở thành Kim Đan tu sĩ, khác nghĩ thì nghĩ.

 

“Tiểu sư thúc tổ!”

Một giọng vang lên bên cạnh A Chiêu.

 

A Chiêu nghiêng đầu sang, thấy Vương Nhất Giáp với vẻ mặt nghiêm trọng, liền hỏi:

“Có chuyện gì ?”

 

Với vẻ mặt , hẳn là xảy việc gì.

 

Thời gian qua, A Chiêu vẫn rời khỏi khu vực Thanh Liên bí cảnh.

Bởi bí cảnh sụp đổ, cô bé trong cuộc, cũng là bậc vai vế cao nhất trong Kiếm Tông, nên cô bé ở để quan sát tình hình.

 

“Yêu tộc bên đến.”

Vương Nhất Giáp

“Họ bảo mấy ngày cảm nhận khí tức của thái tử bọn họ, nên theo dấu vết mà tìm đến.”

 

“Thái tử của yêu tộc?”

A Chiêu nhớ chuyện từng :

Bởi yêu hoàng già yếu, các tộc trong yêu giới tranh đấu dữ dội, ai cũng nắm quyền trong tay.

Thái tử yêu tộc cũng cuốn vòng tranh đoạt , từ đó mất tích, nghi ngờ là lưu lạc sang nhân tộc.

 

Còn nữa…

 

“Ta nhớ yêu tộc từng ủy thác tông môn chúng giúp bọn họ tìm ?”

A Chiêu hỏi.

 

.”

Vương Nhất Giáp gật đầu. 

“Sứ giả yêu tộc đến liền yêu cầu chúng tìm tung tích thái tử.”

 

“Vậy thì tìm thôi.”

A Chiêu .

 

chúng vẫn đang theo dấu vết ma tộc, đủ nhân lực.”

Vương Nhất Giáp chút khó xử.

 

“Không , trong lúc truy tung ma tộc thì tiện thể tìm giúp yêu tộc cũng .”

A Chiêu già dặn vỗ tay .

“Dù Kiếm Tông cũng nhận linh thạch của bọn họ, chút việc cho thỏa đáng.”

 

Vương Nhất Giáp: ……

“Vâng.”

 

, họ đưa chân dung lưu ảnh gì của thái tử ?”

A Chiêu chợt nghĩ đến điều , bèn hỏi.

 

Vương Nhất Giáp lắc đầu:

“Không .”

 

“Không cung cấp ?

Ta thật sự nghi ngờ yêu tộc tìm thái tử của họ .”

A Chiêu lẩm bẩm.

 

Làm bộ tịch tìm thái tử, mà ngay cả một bức họa cũng đưa.

Chẳng khác nào công khai cho thiên hạ thái tử yêu tộc mất tích, thậm chí còn mất hết sức mạnh, giờ bất cứ ai cũng thể c.h.é.m g.i.ế.c

 

“Yêu tộc tranh đấu nội bộ thật quá đen tối.”

A Chiêu mái hiên, thì thầm.

 

May mắn , trong Kiếm Tông phần lớn hòa thuận ái, giống như yêu tộc đấu đá gay gắt đến thế.

 

A Chiêu ở khu vực Thanh Liên bí cảnh mười ngày.

Trong mười ngày , của Đạo Minh lôi mấy tên tu sĩ nhân tộc cấu kết với ma tộc.

 

Khi thẩm vấn lý do phản bội nhân tộc, thông đồng với ma tộc, bọn chúng tất cả tài nguyên đều các đại tông môn và đại gia tộc chiếm giữ.

Chỉ tử xuất sắc mới hưởng tài nguyên và đãi ngộ , còn những tiểu lâu la như bọn chúng, đến một viên linh châu cũng bẻ đôi mà dùng…

 

Người thẳng A Chiêu đang ở chủ vị, ánh mắt tràn đầy khinh miệt:

“Còn ngươi, ngươi chẳng qua chỉ một cha giỏi mà thôi, đắc ý cái gì.”

 

Lời khiến tất cả trong sảnh đều cau mày.

 

A Chiêu :

“Không đúng .”

 

Người nhạt:

“Có gì mà đúng, ngươi chẳng dựa cha ngươi , còn cãi ?”

 

“A cha quả thật giỏi, nhưng a nương  cũng là giỏi nhất, a cùng a tỷ của đều lợi hại.”

A Chiêu nghiêm túc sửa lời .

 

Người : ……

 

Hắn trừng lớn mắt tiểu cô nương với vẻ mặt nghiêm trang, há miệng định thêm điều gì, cổ họng bỗng dâng vị tanh, lập tức phun một ngụm máu.

 

A Chiêu: ……

Đang yên đang lành phun máu?

 

A Chiêu trở về phòng, đến bên giường, cúi đầu Tiểu Bạch và Tiểu Hôi vẫn đang say ngủ.

 

Tiểu Hôi từ khi phun một đoàn hỏa diễm nhỏ thì tiêu hao quá nhiều sức lực, vẫn hôn mê tỉnh.

Còn Tiểu Bạch vì vết thương ở bụng quá nặng, đang chậm rãi hồi phục, rời khỏi bí cảnh đến giờ vẫn ngủ mê man.

 

A Chiêu cởi giày và ngoại bào, chui lên giường, xuống:

“Ta dựa a cha mới lợi hại, cũng chăm chỉ tu luyện, chỉ dựa  a cha.”

 

Ngày hôm .

Nguyên nhân Thanh Liên bí cảnh sụp đổ tra rõ.

 

Hai tử Trần gia vẫn luôn cho rằng Kiếm Tông cùng các đại tông môn cố ý chèn ép Trần gia, khiến gia tộc từng là đại thế gia nghìn năm rơi xuống cảnh thê thảm, mặc chà đạp.

 

, khi ma tộc tìm đến đề nghị hợp tác, bọn họ lập tức đáp ứng, lợi dụng Thanh Liên bí cảnh g.i.ế.c sạch tử ưu tú của các tông môn tiến rèn luyện.

 

Như thế, mất một lớp trẻ xuất sắc, tu chân giới sẽ cơ hội để bọn họ ngoi lên.

 

Trần Đức tức đến run rẩy , ngờ hậu bối trong nhà chuyện tày trời như , liền vung gậy quật mấy cái.

 

mấy tiểu bối đ.á.n.h vẫn chẳng phục, thẳng lưng chịu đòn, phẫn nộ Trần Đức:

“Trần gia rơi xuống nông nỗi , bọn đất dụng võ, tất cả đều do ngươi, do lão gia chủ hèn nhát ngươi!”

 

Chiếc gậy trong tay Trần Đức dừng giữa trung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-276-huyen-vu-kiem-di-dong.html.]

 

Tiểu bối tiếp tục quát tháo:

“Nếu ngươi cứng rắn thêm chút, chúng thiên hạ chê .”

 

Trần Đức lảo đảo lùi vài bước, khó tin hậu bối mà từng xem trọng.

 

“Thật là buồn .”

Một tiếng khẩy vang lên, đồng loạt đầu.

 

Chỉ thấy Chư Hoài Phác lưng Cố Tầm Song, gương mặt tràn đầy khinh miệt thiếu niên quỳ ở giữa.

 

“Ngươi mà chút cốt khí thì chẳng tìm cớ biện hộ cho việc .

Hơn nữa…”

 

Hắn đảo mắt từ đầu đến chân, khẽ nhạt:

“Cứng rắn lắm ? Vậy còn dựa gia tộc, bản lĩnh thì tự phấn đấu .”

 

“Ngươi hiểu gì chứ, xuất tiểu thế gia, ngoi đầu lên dễ lắm ?”

Thiếu niên phản bác.

 

“Nực , cơ hội, rõ ràng cơ hội đặt ngay mặt mà ngươi trân trọng.”

 

“Cơ, cơ hội gì, ngươi bậy bạ gì đó?”

 

Chư Hoài Phác liếc một cái:

“Ai bảo cơ hội?

Ma tộc chủ động tìm đến, suốt nửa năm nay vẫn ngấm ngầm gây sự, Đạo Minh treo thưởng.

Chỉ cần ngươi khi giả vờ đồng ý hợp tác, lập tức báo cho Đạo Minh hoặc gia chủ nhà ngươi, chẳng cơ hội lập công?

Vạch trần âm mưu ma tộc, danh tiếng vang khắp tu chân giới, còn thiếu ?”

 

“Cơ hội đưa đến tận tay còn nắm, đúng là phế vật!”

Chư Hoài Phác lạnh lùng , cực kỳ xem thường hành vi .

 

“Ngươi… ngươi gì, giống ngươi, là tử đại tông môn.”

Tên thiếu niên cố gắng phản bác.

 

“Hừ, ghen tỵ với tử đại tông môn, rời Trần gia, đến các tông môn khác bái sư?”

 

“Ta…”

 

Chư Hoài Phác nhếch môi châm biếm:

“Vì ngươi nỡ.

Không nỡ rời bỏ tài nguyên mà Trần gia cung cấp, nỡ cái phận cao ngạo .

Miệng thì kêu gào bất công, cơ hội, nhưng bản chẳng chịu tranh đấu, chỉ đổ cho khác.

Đồ cặn bã!”

 

Một chiếc linh chu nhanh chóng lướt giữa bầu trời.

A Chiêu những tầng mây trắng vụt qua ngoài cửa sổ.

 

“Tiểu sư thúc tổ?”

Giọng Cố Tầm Song kéo cô bé về thực tại.

A Chiêu sang, thấy nàng mỉm :

“Sắp về đến Kiếm Tông .”

 

Thanh Liên bí cảnh xong, A Chiêu cùng các tử kiếm tông trở về.

Cố Tầm Song tiện đường việc qua Kiếm Tông, nên cho họ nhờ linh chu.

 

“Được.”

A Chiêu gật đầu, dãy núi mơ hồ xa xa của Kiếm Tông, mỉm :

“Đa tạ.”

 

Cô bé chợt nghĩ, hỏi:

“Sao mấy ngày nay thấy Chư đạo hữu?”

 

“Tiểu sư cùng Tang đạo hữu rủ nơi khác rèn luyện, bảo là sớm đột phá Kim Đan để đuổi kịp ngươi.”

Cố Tầm Song đáp.

 

A Chiêu nheo mắt :

“Biết lúc họ đột phá Kim Đan, lên Nguyên Anh .”

 

Nghe cô bé , nụ mặt Cố Tầm Song biến mất, bằng vẻ nghiêm túc:

“A Chiêu, ngươi đừng vội tiến cấp Nguyên Anh.

thể đột phá, cũng chậm .”

 

“Tại ?”

A Chiêu hiểu.

 

Cố Tầm Song tiểu cô nương ngây ngốc, khẽ thở dài:

“Ngươi câu ‘Thiên đố  tài’ ?”

 

“Thiên đố tài?”

A Chiêu gãi đầu nhỏ:

“Chưa từng .”

 

Cố Tầm Song liền giải thích ý nghĩa thành ngữ đó, cũng suy đoán của .

 

Nghe xong, mắt A Chiêu mở to:

“Thiên Đạo ghen ghét , còn mượn lôi kiếp g.i.ế.c ?”

 

“Đại khái là thế. Cho nên ngươi cẩn thận, chuẩn vẹn cho Nguyên Anh kiếp.”

 

A Chiêu cảm thấy gì đó đúng, nhưng .

Cô bé kể rằng kỳ thực lôi kiếp của nguy hiểm lắm, nhưng vẻ mặt nghiêm trọng của Cố Tầm Song, cuối cùng cô bé , chỉ gật đầu đồng ý.

 

A Chiêu về đến Kiếm Tông, mang theo chiếc giỏ nhỏ lưng, vẫy tay chào các kiếm tu lập tức chạy tìm a nương:

“A nương~~~”

 

Trên đường về, cô bé tử Thiên Cơ Môn kể:

A nương giờ đây vô cùng lợi hại, luyện một lò Trúc Cơ đan tám đạo đan văn, danh chấn tu chân giới.

 

Quả hổ danh là a nương của cô bé.

 

A Chiêu chạy vui sướng nghĩ, cô bé mau chóng chia sẻ chuyện trong Thanh Liên bí cảnh với a nương.

 

“Ong!!!”

A Chiêu còn về đến tiểu viện, thanh Huyền Viễn kiếm lưng phát từng trận ong ong.

 

Bước chân tiểu cô nương khựng , đầu nó:

“Tiểu Hắc?”

 

“Keng!!!”

Chỉ một tiếng ngân trong trẻo, Huyền Viễn kiếm tự rút khỏi vỏ, lơ lửng giữa trung.

 

A Chiêu gọi:

“Tiểu Hắc?”

 

Thanh kiếm xoay một vòng , đột ngột bay thẳng về phía hậu sơn Tàng Kiếm phong.

 

A Chiêu theo phương hướng nó rời , chợt nhớ nơi đó chính là nơi a cha bày bố Tru Tiên kiếm trận, đang bế quan.

 

Chẳng lẽ a cha gặp chuyện ?

Loading...