Giang Dao Dao vô thức nín thở, siết chặt chiếc dĩa trong tay.
Gương mặt tuấn tú của đàn ông ở ngay mắt, thở phả tuy lạnh lẽo nhưng như luồng gió nóng vấn vít khứu giác cô, hòa quyện cùng mùi kem ngọt ngào của bánh, tạo nên cảm giác hỗn loạn mơ hồ.
Thế nhưng, nét mặt hề gì khác lạ, vẫn đeo kính, vẻ mặt tập trung, cứ như thể chỉ đơn thuần là đang giúp cô lau kem mặt…
Giang Dao Dao bỗng dưng thấy bực bội.
Tại mỗi chỉ cần một hành động bình thường, tự nhiên của cũng thể khiến cô trong nháy mắt cảm xúc dâng trào, khó kiềm chế, còn thì cứ như chuyện gì xảy ?
Nhất là khi nghĩ đến lúc nãy bục giảng, cũng với dáng vẻ đạo mạo , mà dễ dàng khiến tất cả nữ sinh trong trường mê mẩn…
Đồ tồi!
Bạc Cẩm Lan dường như lau xong, ngón tay cái thuận thế trượt xuống, dừng ở khóe miệng cô…
Giang Dao Dao bất ngờ cúi đầu, há miệng cắn mạnh.
“Hít…” Bạc Cẩm Lan khẽ rên lên.
Giang Dao Dao trút giận, cố ý cắn thêm một lúc mới chịu nhả .
Ngẩng đầu lên, ánh mắt ngạc nhiên của đàn ông, cô đắc ý.
Bạc Cẩm Lan nhíu mày, “Em cắn gì?”
“Anh tự chứ!” Giang Dao Dao hừ hai tiếng, kiêu ngạo cầm dĩa lên tiếp tục ăn bánh.
Bạc Cẩm Lan cúi đầu ngón tay .
Cô gái nhỏ cắn khá mạnh, thể thấy rõ một hàng dấu răng ngón tay cái…
Lúc nãy khi cô cắn, gần như cả đốt ngón tay của đều gọn trong miệng cô, chạm môi cô, mềm mại và ấm áp…
Bạc Cẩm Lan như nghĩ đến điều gì, ánh mắt tối , bỗng dưng cảm thấy xao xuyến…
Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.
Giang Dao Dao mới nhớ hẹn bạn cùng phòng ăn…
tuanh1
Cô tiện tay đưa bánh ngọt và dĩa cho , lấy điện thoại, “Suỵt” một tiếng mới dám máy, “A lô…”
“Dao Dao, đang ở đấy?”
“Mấy cứ ăn , tớ đến …”
“Bọn tớ chờ nửa tiếng đấy!” Đường Chuy Ninh ở đầu dây bên hét lên, “Cậu đưa đồ cho giáo sư Khúc ? Sao tớ thấy thầy vẫn đang nhắn tin trong nhóm chat? Cậu tìm thấy thầy ? Có cần tớ hỏi thầy giúp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/3-nam-truoc-anh-tu-choi-toi-3-nam-sau-sao-anh-lai-yeu-toi-bac-tong/48-1-sao-lai-thang-thung-vay-canh-mot-1.html.]
“Đừng đừng đừng…” Giang Dao Dao vội vàng ngăn , “Tớ đưa , giờ tớ ngay, 5 phút nữa đến.”
Nói xong, cô nhanh chóng cúp máy.
Ngẩng đầu lên, Bạc Cẩm Lan đang cầm chiếc bánh cô ăn mất một nửa, tay thì cầm cái dĩa, “Còn ăn nữa ?”
Giang Dao Dao lắc đầu.
Ngay đó.
Bạc Cẩm Lan xiên một miếng bánh nhỏ, vô cùng tự nhiên bỏ miệng.
?!
Giang Dao Dao , mắt tròn xoe.
Không chứ…
Anh đang dùng chiếc dĩa mà cô dùng!
Anh ?
dường như Bạc Cẩm Lan thật sự nhận điều , thậm chí còn nheo mắt nhận xét, “Hơi ngọt.”
Giang Dao Dao: “…”
Như chẳng là hôn gián tiếp ?
Ánh mắt cô vô thức dừng môi , đôi môi mỏng hình thoi, khóe môi cong lên, trông thật , thật quyến rũ…
Thực đêm đó cô say đến nửa tỉnh nửa mê, cả quá trình gần như chẳng thấy gì rõ ràng, nhưng cảm giác say đắm đó cô vẫn nhớ rõ, nhất là nụ hôn của …
“Sao ?”
Giang Dao Dao bỗng hồn.
Bạc Cẩm Lan đang nghiêng đầu cô, sống mũi vẫn đeo cặp kính gọng trong, dáng vẻ nhướng mày hỏi han trông vô cùng nghiêm túc.
“Anh…” Giang Dao Dao chớp chớp mắt, “Anh cận ?”
Bạc Cẩm Lan nhẹ, “Không.”
“Không cận đeo kính?”
“Vì hôm nay thuyết trình.”
???
Giang Dao Dao vẫn hiểu.