Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Chuyện gì thế ?"
"Trời đất, đây là ?"
Hiện trường bùng nổ trong chớp mắt.
Lục Chấp    để tâm,  thản nhiên uống hết chai nước,  đó đưa  cho .
 cứng đờ tay đón lấy,  kịp định thần thì    xoa nhẹ đầu, giọng trầm ấm nhưng đầy bá đạo:
"Không   mấy tên con trai khác, nhớ ?"
 cúi gằm mặt, như chú chim cánh cụt ngốc nghếch, chỉ   xuống đất mà  dám trả lời.
Bất ngờ,  cúi xuống, khuôn mặt  chỉ cách  trong gang tấc, ánh mắt như  khóa chặt lấy :
"Nghe thấy , bạn gái?"
Anh  cả thế giới chú ý đến   gì chứ!
 ngượng đến đỏ bừng mặt, giận dỗi đáp :
"Rồi,  ! Anh  nhanh !"
Lúc   mới hài lòng  thẳng dậy. Nhìn   xung quanh đang trố mắt theo dõi,  còn  quên lên giọng đầy tự mãn:
"Sao thế? Chưa từng thấy cặp đôi nào tán tỉnh  ?"
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/zhihutreu-nham-thai-tu-gia/chap-9.html.]
 c.h.ế.t .
Không,   "chết trong lòng công chúng" . 💀💓
Trận bóng bắt đầu, cô bạn cùng phòng ngỡ ngàng  sang  , hỏi như  tin  mắt :
"Cậu,  và Lục Chấp quen  từ khi nào? Không đúng, từ khi nào hai   liên hệ với  ? Chẳng   luôn  chỉ tập trung học hành ?"
 ngượng ngùng gãi mũi, nhỏ giọng đáp:
"Ừm… cũng coi như là quen qua mạng. Chúng tớ gặp  khi chơi game."
"Đường đường là thái tử gia,  mà cũng  yêu qua mạng ?!"
Cô  kinh ngạc đến mức giọng  lớn hơn bình thường.  cau mày, nghi hoặc hỏi:
"Thái tử gia gì cơ?"
Bình thường,   ít khi chú ý đến các diễn đàn trường, thú vui duy nhất chỉ là chơi game, mà cũng chỉ chơi khi áp lực học hành quá lớn.
Cô bạn càng bất ngờ hơn:
"Chính là thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh đấy! Chính là Lục Chấp –  mà    nhắc đến. Cậu thực sự   ?"
 nhớ  những cuộc trò chuyện rời rạc mà họ từng bàn tán trong ký túc xá, định hỏi thêm thì bất giác cảm nhận  một ánh  mạnh mẽ, khó chịu.
Quay đầu ,  thấy Lâm Sâm,   rời sân do  trật chân, đang  ngoài đường biên. Ánh mắt  nặng trĩu,  chằm chằm về phía , như  xuyên thấu tất cả.
💔