Lục Chấp và chị gái   thật giống , đều  thoải mái, rộng lượng.
Lần thứ hai gặp  , chị  liền biến Lục Chấp thành "  xách túi" bất đắc dĩ, dẫn   dạo hết khu đồ hiệu trong trung tâm thương mại. Vừa  chị  kể những câu chuyện thú vị về   hồi nhỏ, khiến   nhịn  .
Chợt  nhận ,  quên mất  hỏi Lục Chấp về chuyện   từng thầm thích ai.
Về đến nhà, Lục Chấp  bắt đầu… ghen. Anh  , hờn dỗi:
“Lần  bớt  dạo với chị ,  sắp  giữ nổi tay em .”
  nhịn  bật , nhớ  lời chị  , liền  dép lê kéo thẳng  phòng khách.
“Đừng vội mà, em còn mua tặng  một món quà đặc biệt mà cánh đàn ông đều thích đấy.”
Lục Chấp chậm rãi theo , đôi mắt ánh lên tia sáng:
“Quà gì thế?”
 lục trong túi đựng, cố tình kéo dài sự hồi hộp. Dưới ánh mắt mong chờ  thể che giấu của , cuối cùng  rút ... một món đồ chơi Ultraman.
Khóe miệng  co giật:
“Chỉ thế  thôi ?”
 liếc , tỏ vẻ ngây thơ:
“Anh  thích ? Vậy   thích mặc quần lót Ultraman?”
Lục Chấp: “...”
Biểu cảm của    vỡ trận, cố gắng giải thích:
“Đó là… tình cờ thôi!”
 khẽ “ồ” một tiếng, cố ý  như  quan tâm.
“Thật mà,  cũng  thích lắm, hôm nay chẳng thèm mặc nữa.” Anh    kéo nhẹ phần cạp quần xuống, như để chứng minh lời .
  đến mức   thẳng nổi,   giận tím mặt. Chẳng chịu thua,  bước đến gần .  vội giơ tay ngăn ,  trêu nữa, sợ   ngượng thật.
Kéo   xuống ghế sofa,  nghiêng , ánh mắt đầy tò mò:
“Thôi,  chuyện nghiêm túc . Anh thích thầm em từ bao giờ thế?”
Lu Chấp lập tức đỏ mặt, sự ngượng ngùng hiện rõ trong ánh mắt.
Nói thật, một  cao to cả mét tám như  mà bẽn lẽn như thế,   ngố  đáng yêu, khiến tim   ngừng loạn nhịp. 💓
“Em  , hồi năm nhất, cái  em biểu diễn ballet trong đêm hội tân sinh viên , trông em như một nàng tinh linh . Từ lúc đó,   chú ý đến em .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/zhihutreu-nham-thai-tu-gia/chap-16.html.]
“Anh luôn cố gắng để em để ý đến , thế mà  ngờ, Hạ Tiểu Đường chỉ chăm chăm học hành. Người khác  thấy  – một đại soái ca – mắt sáng rực như , còn em thì đầu óc chỉ  mấy từ vựng ngữ pháp.”
 bất giác nhớ  một chuyện. “Hình như em  gặp  một  .”
“Thật ?”
“Ừm.”
Hồi đó,  từ thư viện bước ,  khéo  một bạn học lớp thể thao tỏ tình, từ chối xong thì  thấy một  con trai   gốc cây gần đó. Anh mặc đồ Balenciaga, đeo kính gọng đen, trông chẳng giống ai khi đang...  sướt mướt.
Lúc   còn tưởng   thất tình.  giờ nghĩ , tên ngốc đó chẳng  là Lục Chấp ?
Anh lập tức chen lời: “Anh lúc đó   siêu soái ?”
  khẩy,  nỡ  tổn thương  nên im lặng.
Anh ôm lấy , hạnh phúc : “Em   , lúc em ôm  ở nhà ga,  như  c.h.ế.t luôn tại chỗ. Không  quá ,  hồi hộp đến mức tim như  nhảy  ngoài, cả  đều run lên.”
 hừ một tiếng: “ là thấy sắc nổi lòng tham, nông cạn.”
Anh nhéo eo : “Thế em   ?”
 nhớ  chuyện nhận nhầm  khi .
Thôi  , kẻ tám lạng,  nửa cân. 💕
"Để em kể   một bí mật nhé, thực  em  một hệ thống đặc biệt."
   đùi , hai tay nhẹ nhàng vòng qua cổ, ánh mắt tinh nghịch  .
"Hệ thống đó  với em, chỉ cần khiến  rung động đến 100%, em sẽ nhận  một triệu."
"Và bây giờ, mức rung động của   đạt tối đa ."
Anh khẽ cúi xuống, môi chạm nhẹ  ,  thở  nóng bỏng đến mức khiến tim  loạn nhịp.
 lùi  một chút, ngạc nhiên   –    chút nào phản ứng bất ngờ thế ?
Lục Chấp bật , giọng  trầm ấm mà như đang trêu chọc :
"Wow, em đúng là may mắn thật,   một triệu,    một bạn trai  hảo như ."
Ừ nhỉ, lời    sai…  thực sự  lãi to .
Những  đồng điệu như , giống như món quà quý giá mà  phận ban tặng.
Mỗi ngày  Lục Chấp bên cạnh, đều là những ngày  mong chờ nhất. 💕