Chương252 253:
"Luận võ đài  mới khai màn,  đến lượt mẫu  con  sân ." Cảnh Úc liền kịp thời giải thích rõ.
Xưa nay, đại sư tỷ vẫn luôn là  thượng đài  cuối kỳ đại hội, đánh bại những cường giả liên tiếp giành chiến thắng, đoạt lấy ngôi vị quán quân. Hiện giờ còn quá sớm, nếu nàng  lên đài thì những  khác còn tỷ thí  gì nữa? Chẳng  cũng nên ban phát cơ hội biểu diễn cho các  tử tông môn khác ư?
Trên lôi đài, Tô Minh Họa cùng Đường Kỳ vẫn đang giằng co bất phân cao thấp. Chư vị chưởng môn các tông môn an tọa tại chủ vị cũng chẳng còn rảnh rỗi mà đàm đạo, ai nấy đều dồn hết tâm trí quan sát tình hình. Chẳng cần  chi những chuyện khác, riêng một trận đối chiêu giữa hai kiếm tu thôi cũng  đủ để khiến  xem  thán phục.
Ngắm  Tô Minh Họa  cao, lòng Ngu Vọng Khâu thoáng chốc an tâm.
Kể từ đại hội  , Tô Minh Họa đại bại  tay Đường Kỳ, Ngu Vọng Khâu  sớm nhận  đồ   nảy sinh tâm ma. Mỗi khi hỏi đến tiến độ tu luyện của nàng, nàng đều viện cớ thoái thác đủ điều.
Đại hội  , Tô Minh Họa  thể chủ động tiến lên chọn Đường Kỳ  đối thủ, bất kể thắng thua, chí ít cũng  phá vỡ  tâm chướng trong lòng.
Kiếm phong trong tay Đường Kỳ lướt xẹt bên hông Tô Minh Họa, nàng bản năng mách bảo  lùi bước tránh né, song đúng lúc , trong trí óc nàng bỗng vẳng lên lời dặn dò của Phương Dao khi  chỉ điểm.
"Đường Kỳ khi xuất kiếm ở cự ly gần thường lập tức đổi tay, dùng kiếm phản quét. Lúc đó, dù  lui cũng khó thoát khỏi kiếm khí. Phương thức đối phó  nhất chính là tiến thêm nửa bước, dùng chuôi kiếm đánh thẳng  bụng  mới mong hóa giải ."
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tô Minh Họa cưỡng ép   ngừng bước lui, ngược  tiến sát , chuôi kiếm thẳng tắp đánh mạnh  bụng Đường Kỳ. Đường Kỳ dính đòn, cả  hình lập tức  sững, kiếm Minh Triều thừa thắng áp sát, đặt ngay bên cổ y.
"Ta  thua ..."
Đường Kỳ nuốt khan nơi cổ họng, trong giọng   hề mang theo cảm xúc chán nản của kẻ chiến bại, ngược  còn bình thản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-vuong-mat-tri-be-con-nhan-the/chuong252-253.html.]
"A a a, tam sư thúc thắng ! Tam sư thúc thật cao cường!"
Hai đứa trẻ hoan hỉ vỗ tay  ngớt, vầng trán Phương Dao cũng dãn .
"Quân tử báo thù mười năm  muộn, huống hồ chỉ mới ba năm?”
Tô Minh Họa rút kiếm  tra  vỏ kiếm, vô tình liếc qua khóe môi Đường Kỳ rỉ  một vệt m.á.u tươi,  khỏi hai mắt mở to ngạc nhiên.
Chiêu thức   nàng cũng  vận dụng quá nhiều linh lực, cớ   khiến y thổ huyết?
Tô Minh Họa chợt nghĩ đến điều gì đó, lông mày khẽ nhíu, cất giọng khẽ hỏi: "Nội thương của ngươi  hồi phục  , cớ    sớm?"
Hành động đó chẳng khác nào thừa cơ đánh   thương, nào còn  gọi là quang minh chính đại.
Lần trừ yêu ở Thuận Lương  đó, đan điền của Đường Kỳ  Hãi Điểu gây thương tổn, đến giờ vẫn  hồi phục  , mà chiêu thức   của Tô Minh Họa  đánh trúng ngay vết thương cũ.
"Chẳng , chỉ là trùng hợp động đến vết thương cũ mà thôi." Đường Kỳ nuốt bọt m.á.u nơi cổ họng,   vẻ như chẳng  chuyện gì, thản nhiên đáp, 'Dù    nội thương, chiêu thức   của nàng,  e là cũng khó tránh khỏi thất bại.'"
Tô Minh Họa sắc mặt khó dò,  tiến lên xem xét thương thế của y,  e hành động  sẽ  đám  tử nhiều lời trêu chọc là động lòng trắc ẩn với đối thủ.
Song trong thâm tâm nàng thực sự lo lắng cho thương thế của Đường Kỳ.