Đám yêu nghiệt  tội ác tày trời, tàn sát vô   vô tội, thật đáng vạn  tru diệt.
Bọn chúng  quản ngại đường xá xa xôi vạn dặm,  dám mò đến  mặt , khiến phu thê   mới đoàn tụ    phân ly. Lại còn  phiền Phương Dao  hạ sơn để xử lý đám ô uế dơ bẩn , thật sự là tội  thể dung thứ, đáng c.h.ế.t  thể c.h.ế.t hết!
Tạ Thính rút  một chiếc khăn lụa trắng tinh sạch sẽ, thong thả lau  vệt m.á.u  tay. Bỗng nhiên,  chợt nhớ đến một điều, đôi mày kiếm khẽ chau . "Vừa  tên yêu nghiệt   khai bọn chúng  bốn  ,  thì còn thiếu một tên nữa chăng?"
Ngay  lúc , bên ngoài cửa bỗng vang lên hai tiếng gõ cửa khẽ khàng. Giọng  trong trẻo của Phương Dao truyền : "Xin hỏi trong viện  ai chăng?"
Thủ Chuyết  khi dạy dỗ hai tiểu đồ  luyện kiếm xong xuôi liền  về viện của .
Hắn  xuống chiếc ghế gỗ bỏ  trong viện,  mặt là bàn mực  phủ bụi từ lâu. Sau một hồi lựa chọn kỹ càng trong túi trữ vật, cuối cùng cũng tìm  hai khối gỗ Long Cốt Hương thượng phẩm. Tay cầm đao khắc,  bắt đầu tỉ mỉ điêu khắc từng tấc một, dẫn dắt linh khí hòa nhập  từng đường nét chạm trổ.
Hôm nay trời quang mây tạnh, Tô Minh Họa đang tưới nước bón phân cho những khóm linh thảo quý hiếm trong viện . Mơ hồ  thấy viện bên cạnh vang lên vài âm thanh,  liền sinh lòng hiếu kỳ, linh hoạt nhảy vọt lên đầu tường. Thấy Thủ Chuyết   về,  bèn  khỏi lên tiếng hỏi:
"Nhị sư , buổi học đầu tiên với hai tiểu sư điệt hôm nay   ?"
Thủ Chuyết  ngẩng đầu, trong lòng thầm nghĩ, trừ việc chiếc mộc kiếm  bằng nhánh cây bất ngờ  gãy, thì hai tiểu đồ nhi  đều  ngoan ngoãn  lời, hôm nay  thuận lợi lĩnh hội xong chiêu thứ hai của kiếm pháp.
Bèn đáp khẽ: "Tốt lắm."
"Huynh đang  gì đó?" Tô Minh Họa  tiếp lời hỏi.
"A Chính và A Viên dùng nhánh cây  kiếm, mà nhánh cây thì dễ gãy. Ta định  cho chúng hai thanh mộc kiếm." Thủ Chuyết đáp. Lần  gặp mặt  tặng linh thạch  món lễ  mắt, cảm thấy quá vội vàng, thiếu phần chân thành. Nhân cơ hội ,  định tặng cho chúng món lễ vật thích đáng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-vuong-mat-tri-be-con-nhan-the/chuong-73.html.]
Tô Minh Họa  thấy hoa văn  khối gỗ, thốt nhiên giật , lắp bắp hỏi :
"Khoan ... khối gỗ , chẳng  là... Long Cốt Hương đó ?"
"Ừm." Thủ Chuyết khẽ gật đầu, gương mặt vẫn chuyên chú  việc điêu khắc.
Long Cốt Hương cực kỳ quý hiếm, thường chỉ  dùng để chế tác trâm cài, xương quạt, những vật nhỏ tinh xảo. Dùng hai khối gỗ lớn đến  để  kiếm tập cho hài tử, chẳng  là quá ư xa xỉ ?
Nàng chợt nhớ,   Thủ Chuyết  phía Bắc trừ yêu, tiền công đổi  cũng chỉ  vặn đủ mua hai khối Long Cốt Hương .
"Long Cốt Hương cách nhiệt, chống ẩm, độ cứng và độ dẻo đều tuyệt hảo,  dễ cong vênh biến dạng, dùng  mộc kiếm là thích hợp nhất."
Thủ Chuyết trời sinh   sức lực, lúc rảnh rỗi thường đến Luyện Khí Đường trong tông môn rèn kiếm luyện sắt kiếm tiền tiêu vặt. Với , kỹ nghệ luyện kiếm, đánh bóng mộc kiếm dễ như bỡn.
"Nhị sư ,  thật là chăm chỉ quá đỗi..."
Tô Minh Họa một tay chống má, khẽ thở dài. Lời than thở  cũng khiến nàng chợt nhớ, lát nữa  chuẩn  cho hai hài tử mỗi  một chiếc lò luyện đan tùy .
Nàng ngẩng đầu dõi  sắc trời, lẩm bẩm: "Giờ  e rằng tiểu sư  cũng đang dạy dỗ lũ trẻ học chữ . Chà, chẳng  với cái tính khí của , liệu  dạy dỗ nổi bọn trẻ chăng? E rằng  dọa cho hai tiểu sư điệt bật  thì khổ sở  bao."
Cùng lúc đó, trong tiểu viện của hai hài tử  chẳng hề  cảnh tượng gà bay chó sủa náo loạn như Tô Minh Họa vẫn tưởng tượng.
Cảnh Úc y theo cuốn thủ bút giảng dạy Phương Dao  lưu , hôm nay dạy hai hài tử  chữ "ngươi, , " cùng "thiên, địa, nhân, hòa". Hắn tiên phong  một lượt,  đặt tờ giấy mẫu ngay chính giữa bàn,  đó an tọa bên cạnh, ánh mắt chẳng rời hai đứa trẻ đang chăm chú luyện  theo mẫu.
---