Thế mà đến nay  năm ngày trôi qua vẫn bặt vô âm tín.
"Không vội, chắc trong một hai ngày tới sẽ  tin thôi."
Ngu Vọng Khâu kỳ thực cũng chẳng lấy  lo lắng. Lời hứa của Yêu Vương  sức nặng  nhỏ, chỉ cần  của Tiên Minh đầu óc  đến nỗi hồ đồ, chắc chắn sẽ hiểu rõ lúc  kẻ địch lớn nhất   yêu tộc, mà chính là U Minh Giáo.
Trên tờ giấy mà Tiểu Võ đưa tới vẽ một lò luyện đan, phía  đan lô  hình mây tản như ngọn lửa, chính là Đan Hà Vân.
Ngoài Đan Hà Tông ,  còn tông môn nào khác lấy lò đan  dấu hiệu. Trong lòng Phương Dao  chắc chắn chính Đan Hà Tông  bắt  mẫu  của Tiểu Võ.
Nàng từng dự liệu, nếu  kẻ phát hiện  bí mật về thể chất Huyền Âm, nhất định sẽ  tông môn âm thầm truy tìm.  nàng  ngờ kẻ  tay đầu tiên  là Đan Hà Tông.
Đan Hà Tông dù  cũng là một đại tông môn danh trấn thiên hạ, môn hạ phần lớn đều là đan tu và y tu, vốn dĩ  lấy lòng nhân từ của y đạo  tôn chỉ,  mà  dám   chuyện thất đức như thế.
"Đại nhân,   nhận  những kẻ đó chăng? Mẫu  của  còn  thể cứu  ?” Tiểu Võ thấy sắc mặt Phương Dao  phần khác lạ, bèn sốt ruột hỏi. Phương Dao khẽ gật đầu, dịu giọng an ủi : "Chờ giải quyết xong chuyện của U Minh Giáo,  sẽ đích  đến Đan Hà Tông đòi  công đạo cho ngươi, mang mẫu  ngươi trở về."
Trong mắt Tiểu Võ bừng sáng niềm hy vọng lẫn xúc động, lập tức quỳ rạp xuống đất, dập đầu ba cái thật mạnh về phía Phương Dao.
"Nếu đại nhân  thể cứu  mẫu  của , Tiểu Võ nguyện  trâu  ngựa, đời đời kiếp kiếp  nô bộc cho hai vị đại nhân!" Giọng non nớt của  nghẹn ngào, hòa lẫn trong tiếng .
Phụ  phàm nhân của   c.h.ế.t trong đợt Minh Văn bộc phát, mẫu  cũng  tu sĩ bắt . Giờ đây,  chẳng khác nào một cô nhi,  một xu dính túi, thật sự chẳng còn gì để báo đáp ngoài tấm  rẻ mạt .
"Không cần hành đại lễ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-vuong-mat-tri-be-con-nhan-the/chuong-349.html.]
Phương Dao vội đỡ Tiểu Võ dậy.
Nàng và Đan Hà Tông vốn   giao tình sâu sắc, chỉ  thể cố gắng hết sức mà thôi.
Cũng may mẫu  của  là hồ yêu, nếu để Tạ Thính lấy danh nghĩa Yêu Vương   đòi , e rằng chuyện  cũng  quá khó khăn.
Chỉ sợ rằng, mẫu  của Tiểu Võ ...
Tiểu Võ chùi nước mắt đọng nơi khóe mắt, giọng nghẹn : "Vì  bọn họ  bắt mẫu  của ? Chỉ vì mẫu  là hồ yêu ?  mẫu    lương thiện,  từng  hại ai cả."
"Là tu sĩ  sai, mẫu  ngươi vô tội." Phương Dao dịu dàng đáp.
Tiểu Võ nức nở gật đầu.
Sau khi mẫu   bắt ,  cũng      để tìm đám   trả thù, hơn nữa Minh Văn trong   sớm muộn gì cũng sẽ phát tác vì   mẫu  đút máu. Vì ,  mới nghĩ đến việc  về thành Triều Côi, tham gia nghi thức tế lễ để mong  hưởng chút nước thánh.
Hắn  sống thêm vài năm, sống thêm vài năm,  sẽ trưởng thành cường tráng hơn, bấy giờ mới  hy vọng cứu  mẫu . Hiện giờ  còn quá nhỏ bé, chỉ bằng sức  thì đến một bữa no cũng khó lòng kiếm .
May mắn , vận mệnh của   đến nỗi quá tệ,  gặp  hai vị đại nhân nhân từ .
Nghe Phương Dao  , Tiểu Võ lấy   niềm tin, ánh mắt  rơi xuống quả sa quả  lăn lóc  đất. Hắn cúi  nhặt lên, dùng tay áo lau qua  toan nhét  miệng. Phương Dao vội ngăn : "Quả   nhiễm bẩn, đừng ăn nữa."