Trên lôi đài, Tịch Tri Nguyệt  luyện xong đan, nhưng đợi mãi vẫn  thấy A Viên  .
Lúc nó bỏ chạy, vội đến mức mồ hôi túa đầy trán,  chừng là đau bụng. Ai  nó   trong tịnh thất bao lâu nữa, chẳng lẽ cứ thế mà chờ?
Tịch Tri Nguyệt bắt đầu  chút mất kiên nhẫn,  Ngu Vọng Khâu và chưởng môn Đan Hà Tông  đài, : "Kẻ vắng mặt nhưng đan lô vẫn còn ở đây,  cần phí hoài thời gian chờ đợi thêm nữa, chi bằng trực tiếp mở lô kiểm nghiệm luôn ."
Ngu Vọng Khâu và chưởng môn Đan Hà Tông  xong cũng thấy  lý, liền gật đầu đồng thuận, lập tức  tiểu  tử lên đài mang hai đan lô trình lên hai vị chưởng môn.
Nắp hai lò đan cùng lúc  mở , đan hương nồng đậm lan tỏa khắp nơi, bên trong   ít đan .
Đan  tròn trịa đầy đặn, ẩn hiện linh văn nhạt nhòa, đều là phẩm chất thượng phẩm. Thế nhưng, trong đan lô bên  của A Viên  mười một viên, trong khi đan lô bên trái của Tịch Tri Nguyệt chỉ  chín viên.
Dưới tình huống phẩm chất đan  tương đương, A Viên  chỉ luyện  nhiều hơn hai viên mà thời gian luyện đan cũng ngắn hơn.
Lần so tài luyện đan , bất kể  thế nào thì phần thắng đều nghiêng về phía A Viên.
"Tri Nguyệt, ngươi thua ."
Trong các chưởng môn tại hiện trường cũng   tinh thông đan đạo, cho dù Tịch chưởng môn   thiên vị cháu gái  cũng  thể nhắm mắt  bừa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-vuong-mat-tri-be-con-nhan-the/chuong-268.html.]
Tịch Tri Nguyệt kinh ngạc khôn xiết, vội vã sải bước đến  mặt các chưởng môn, tận mắt chứng kiến Hiển Hình Đan của A Viên, lẩm bẩm: "Nàng  thực sự chỉ liếc qua đan phương một   luyện thành?"
Điều khiến Tịch chưởng môn ngạc nhiên tột độ cũng chính là điểm . Việc luyện thành Hiển Hình Đan vốn dĩ   là điều gì quá lạ lùng, thế nhưng A Viên  là  đầu tiên tiếp xúc với đan phương,  đầu tiên luyện chế  những thành công viên mãn, mà phẩm chất đan   còn đạt đến thượng thừa.
Tịch chưởng môn  từng trông thấy đứa trẻ nào  thiên phú đan đạo tuyệt thế như . Ông  sủng ái Tịch Tri Nguyệt cũng bởi nàng  từ thuở nhỏ  bộc lộ thiên phú đan đạo hiếm , thế nhưng đem so với A Viên  hiển nhiên kém xa một bậc.
"Đứa nhỏ A Viên   thiên phú đan đạo bậc ,   đưa về Đan Hà Tông  tu hành? Ta nguyện thu nó   tử  truyền."
Tịch chưởng môn chẳng hề tức giận vì cháu gái bại trận, ngược  còn nảy sinh lòng tiếc hiền tài,  chiêu mộ A Viên về Đan Hà Tông. "Chuyện đó tuyệt đối  thể ." Ngu Vọng Khâu chẳng kịp suy nghĩ  lập tức cự tuyệt: "A Viên là đồ tôn của ,   định giữ nó bên  để tự tay dạy dỗ."
Trong lòng Ngu Vọng Khâu cũng khẽ giật ,  ngờ A Viên   thiên phú luyện đan xuất chúng đến thế.
Hai đứa trẻ nhập môn  đầy nửa năm, trong ấn tượng của ông  vẫn chỉ là hai đứa nhỏ  vỡ lòng. Vậy mà thoáng chốc   thể đại diện cho hàng  tử Luyện Khí kỳ lên đài tỷ thí, thậm chí còn đánh bại cả cháu gái của chưởng môn Đan Hà Tông.
Đã là đồ tôn của ông  thì dĩ nhiên  thể bỏ qua kiếm đạo. Nếu A Viên thật sự yêu thích đan đạo, cùng lắm thì mời một sư phụ tinh thông đan đạo đến dạy dỗ nó là , tuyệt đối  để nó  đưa đến tông môn khác.
Chưởng môn Đan Hà Tông thấy Ngu Vọng Khâu thái độ kiên quyết, cũng chẳng tiện  thêm điều gì, trong lòng  tiếc nuối khôn nguôi.
Trên hàng ghế  tử  đài, A Chính lòng  thấp thỏm, chẳng rõ    chuyện gì, vô duyên vô cớ   đau bụng như thế?