Lời  dứt, các  tử  khán đài  một ai lên tiếng.
Chư vị Đại sư  của các tông môn đều   lượt bại trận, còn ai dám tiến lên ứng chiến nữa?
Lúc , dù là Tân Tử Bách ngày thường vẫn  phê bình Phương Dao,  những  tử khác từng mang thành kiến nhưng  dám  thành lời, cũng đều  thừa nhận mỗi  đến thời khắc then chốt,   thể   nghịch chuyển càn khôn, duy chỉ  Phương Dao mà thôi.
Không còn ai lên đài ứng chiến, Phương Dao đương nhiên nghiễm nhiên trở thành quán quân.
Sau đó đến lượt các  tử cảnh giới Trúc Cơ và Luyện Khí lên đài luận bàn.
Phương Dao từ  đài bước xuống,  về chỗ . Hai hài tử giả vờ nhào tới đ.ấ.m bóp tay vai cho mẫu .
Nàng bật   hành động  phần khoa trương mà nhiệt tình của lũ trẻ: "Có cần thiết đến  chăng?”
"Dĩ nhiên là cần , đánh  vất vả lắm!"
Đôi bàn tay mềm mại của chúng xoa bóp vai nàng, thần sắc vô cùng nghiêm túc.
Mẫu  lợi hại nhường , bọn chúng cũng thấy vô cùng tự hào.
Phương Dao    chỉ giữ  thể diện cho các đại tông môn, mà còn truyền thêm niềm tin cho chư vị sư   đồng môn ở phía . Một  tử Trúc Cơ kỳ của Linh Tiêu Tông lập tức bước lên đài.
Những  , chỉ riêng tỷ võ cảnh giới Kim Đan và Nguyên Anh   kéo dài đến quá nửa ngày.    Thang Khang như hắc mã đột ngột xuất hiện, chỉ trong vòng một canh giờ  liên tiếp đánh bại  tử các tông môn. Đến khi Phương Dao tiến lên lôi đài  càng thêm dứt khoát,  tới một khắc  phân định thắng bại cuối cùng.
Vô hình trung, tiến trình đại hội   đẩy nhanh lên đáng kể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-vuong-mat-tri-be-con-nhan-the/chuong-261.html.]
Nhìn A Viên vẫn đang ung dung xoa bóp vai gáy cho Phương Dao, Tịch Tri Nam bỗng thấy sốt ruột khôn nguôi, đan dược  vì  vẫn  phát huy hiệu nghiệm?
Đám  tử Trúc Cơ kỳ  bắt đầu tỉ thí,  lôi đài  ngừng vang lên tiếng binh khí va chạm.
Xưa nay, tỷ thí giữa tu sĩ Kim Đan và Nguyên Anh kỳ mới thực sự hấp dẫn, so với đó, các trận đấu ở cảnh giới Trúc Cơ   mấy đặc sắc.
Chẳng qua  ,  Thang Khang như một hắc mã đột ngột xuất hiện phá vỡ cục diện, chỉ một chiêu  khiến  tử các môn phái khác thổ huyết trọng thương,   xem kinh hồn bạt vía.
Sau khi  sự so sánh , các chưởng môn bỗng thấy đám  tử Trúc Cơ kỳ  đài tuy kiếm pháp còn non nớt, nhưng ít  cũng khiến lòng  yên ,  còn  thể tranh thủ cùng chưởng môn bên cạnh hàn huyên vài câu.
Không còn trận đấu nào nữa, Cảnh Úc và Tô Minh Họa cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh Úc thấy hai hài tử đang ân cần xoa bóp vai cho Phương Dao, cố ý nhướng mày hỏi: "Sao hai con  xoa bóp cho  chút nào?"
A Viên   lời, lập tức dịch sang, đặt đôi tay nhỏ nhắn lên vai Cảnh Úc. Nào ngờ, đối phương liền hít sâu một  khí lạnh: "Đau quá! Đau quá!"
Tô Minh Họa vội : "Nhẹ tay chút, tiểu sư thúc của hai con vẫn còn đang  thương đó."
A Viên  thấy tiếng hít lạnh của Cảnh Úc cũng giật . Rõ ràng nó mới chỉ đặt tay lên,  hề dùng sức, liền vội vã ghé sát mặt   tiểu sư thúc, định hỏi  thế nào, nào ngờ   thấy trong mắt  thấp thoáng ý  trêu chọc.
"Con còn  dùng sức mà, tiểu sư thúc lừa gạt hài tử!"
Bị trêu chọc, A Viên liền trở về  lên ghế, hai bàn tay nhỏ ôm lấy ngực, đôi má phúng phính  giận dỗi.
Cảnh Úc  dỗ dành tiểu hài nhi  vài câu, trong tông môn xưa nay  từng  đứa trẻ nào nhỏ tuổi đến thế,  dần phát hiện  việc trêu chọc bọn chúng hóa  cũng thật thú vị.