Nhìn búi tóc song   đầu A Viên  hề  chút gì bất thường, Phương Dao cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hiệu quả  xem  cũng  uổng phí  linh thạch  bỏ .
Thấy    búi tóc xong, A Chính  bên vội vàng hỏi: "Mẫu , con   nhị sư thúc  thương,    ạ?"
Hai hôm nay, chuyện Thủ Chuyết  thương  lan truyền khắp tông môn, các  tử  ngớt lời bàn tán xôn xao.
Phương Dao tuy  biểu lộ gì  mặt bọn trẻ, nhưng hai đứa vẫn nhạy bén nhận  mấy hôm nay tâm tình của mẫu  tựa hồ cũng  chuyện của nhị sư thúc ảnh hưởng, ẩn hiện nét ưu sầu.
Hai đứa trẻ đôi mắt lấp lánh, chăm chú  Phương Dao: "Chúng con   thăm nhị sư thúc."
Phương Dao nhẹ giọng đáp: "Nhị sư thúc của các con hiện vẫn đang an dưỡng. Thêm vài hôm nữa, đợi sư thúc khôi phục chút ít, mẫu  sẽ đưa các con đến thăm."
A Viên nghĩ tới điều gì, cúi đầu lục lọi trong túi trữ vật một hồi, cuối cùng lấy  một bình đan dược, hai tay kính cẩn dâng lên: "Mẫu , đan dược   thể chữa khỏi bệnh cho nhị sư thúc  ạ?"
Phương Dao liếc mắt  nhận  đó là Sinh Cơ Đoạn Tục Hoàn, món quà gặp mặt mà Tô Minh Họa  tặng cho hai đứa nhỏ trong ngày kiểm tra linh căn. Sau , khi hai đứa bắt đầu học những kiến thức nhập môn về thuật luyện đan và  túi trữ vật riêng, nàng  giao đan dược cho bọn trẻ tự bảo quản.
"Nhị sư thúc của các con  nội thương, đan dược  chẳng thể chữa trị lành  ."
Nghe mẫu   , nét thất vọng thoáng hiện  gương mặt hai đứa trẻ.
Nhị sư thúc đối xử với chúng  , chẳng những dạy chúng luyện kiếm,  luyện thể phách, còn từng đích  chế tác tiểu mộc kiếm cho chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-vuong-mat-tri-be-con-nhan-the/chuong-221.html.]
Chúng  yêu quý nhị sư thúc, từ tận đáy lòng khẩn cầu  sớm ngày bình phục.
Chiều hôm đó   tiết học kiếm đạo, hai đứa nhỏ liền đến viện của Tô Minh Họa học thuật luyện đan.
Kể từ  khi bọn chúng đột phá lên Luyện Khí, Tô Minh Họa  lượt truyền thụ cho chúng các phương đan như Hoạt Huyết Đan, Dịch Dung Đan, Giải Độc Đan...
Tiết học hôm nay A Viên hiếm khi chuyên tâm đến , liên tục đặt   nhiều câu hỏi cho Tô Minh Họa.
Tô Minh Họa  chút ngạc nhiên, thuận miệng hỏi nguyên do, chỉ thấy tiểu cô nương ôm chặt lò luyện đan tí hon, giọng thanh thanh trong trẻo: "Con  học luyện đan thật giỏi,    thể luyện  những đan dược lợi hại, chữa khỏi bệnh cho nhị sư thúc."
Chóp mũi Tô Minh Họa bất giác cay xè, suýt chút nữa bật  thành tiếng.  nàng   nỡ phá vỡ mong nguyện chân thành  của tiểu cô nương, bệnh của nhị sư  đến nàng  còn lực bất tòng tâm  .
Tô Minh Họa giả vờ cúi đầu thêm lửa  lò luyện, lặng lẽ giấu  nét ưu thương trong đáy mắt.
Sau hơn nửa tháng an dưỡng, Thủ Chuyết   thể miễn cưỡng hạ giường. Hắn cũng rời khỏi phủ  của Ngu Vọng Khâu,  trở  tiểu viện của riêng  để tiếp tục nghỉ ngơi.
Buổi trưa hôm ,  khi dùng xong thang thuốc, thấy ánh dương rực rỡ chiếu rọi sân viện, lòng  khẽ động, gắng gượng  dậy khỏi giường.
Hắn đưa mắt  về phía góc viện  thanh kiếm Vạn Quân phủ đầy bụi đang yên lặng dựa  tường. Chậm rãi chống tay  tường, từng bước khó nhọc tiến về phía đó.
Hai tay nắm chặt chuôi kiếm, bắp tay căng cứng, cố nhấc kiếm lên.
Thế nhưng mất  linh khí gia trì, thanh kiếm ngày thường nhẹ tựa lông hồng, lúc   như đinh đóng cột, nặng tựa thái sơn.
---