Yêu Thầm - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:08:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc là đêm Giao thừa. Mấy ngày liền mây mù giăng kín bầu trời cuối cùng cũng âm thầm tản , ánh mặt trời le lói xuyên qua, như món quà trời ban giữa mùa đông.

Nghĩa trang vắng lặng lạ thường. Trong gió lạnh, gốc cây khô cạnh mộ bia lặng như tượng, những nhánh cây cong queo, kiêu ngạo chẳng xu nịnh, tựa một ông lão tuổi xế chiều, thủ vệ nơi , tưởng niệm và che chở cho những linh hồn yên nghỉ.

Nhan Yểu bia mộ, mặt đá đen nhánh sáng bóng khắc hai cái tên.

Khi còn sống, họ hiếm khi tụ hội cùng . Một vì yêu sinh hận, một kẻ phong lưu bạc bẽo, mỗi gặp mặt chỉ là cãi vã và mắng chửi. Ấy khi c.h.ế.t , thể lặng lẽ bên .

kết cục là điều đáng thương mong mỏi. Nghĩ , bà cả đời truy cầu, hai đàn ông phụ bạc, thật chẳng hổ danh " đáng thương".

Rất lâu về , Nhan Yểu từng hận bà.

Hận vì coi cô như công cụ ép hôn, hận vì sinh mà chẳng dưỡng, hận vì bà chỉ lợi dụng ngay cả với đứa con ruột của .

ngần năm trôi qua, nỗi hận thuở đầu cũng hóa thành bọt nước trong khoảnh khắc bà qua đời, lơ lửng bay lên, phản chiếu thứ ánh sáng rực rỡ tan biến thành hư vô, chỉ để chút cảm hoài mơ hồ khó gọi thành tên.

Còn cha "tự xưng" , c.h.ế.t mà vẫn chôn cùng phụ nữ điên loạn dây dưa suốt mười mấy năm, lẽ chính là hình phạt lớn nhất dành cho ông .

Chắc đến âm phủ, đàn bà đó sẽ chỉ thẳng mặt ông mà mắng c.h.ử.i mặt Diêm Vương, từng tội từng tội mà lôi kể tỉ mỉ.

Nhan Yểu lặng một hồi lâu, lâu đến mức làn gió lạnh thấu da thổi qua khiến cô tê cứng, lâu đến mức một chiếc lá khô từ rơi xuống bờ vai, lúc , cô mới như sống , khẽ động đậy.

Cô cúi , đặt bó hoa tươi đang ôm trong tay mộ, khẽ kéo khóe môi. Khuôn mặt đông cứng nên biểu cảm cứng ngắc, mỗi khi mở miệng, thở tỏa như làn sương trắng.

"Hôm nay là giao thừa, đến thăm hai đây." Nhan Yểu , ngừng một chút khẽ khẩy, trong giọng lộ mấy phần tự giễu. "Mà cũng chắc hai gặp ."

Từ lúc "ông già c.h.ế.t tiệt" nhập viện, cô vội vã từ Mỹ về, cũng đoán ông chẳng sống thêm bao lâu nữa.

Cái loại giường ăn chơi trác táng nửa đời, sớm đủ loại đàn bà moi rỗng thể, ngày thường cũng chẳng giữ gìn sức khỏe, sống c.h.ế.t bừa bãi, c.h.ế.t sớm cũng chẳng gì lạ.

Khi bác sĩ ký giấy báo tử, cô mặt tại bệnh viện. Nói buồn thì cũng , chỉ là trong những ngày tháng vốn tăm tối, nay càng u ám thêm chút nữa.

Nhan Yểu chẳng thấy tiếc nuối xót xa gì cho một cha cầm thú như thế. khoảnh khắc , cô một cảm giác lạ lẫm, như thể bản vứt sang một thế giới khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-tham-bpna/chuong-179.html.]

Cuối cùng thì, chỉ còn cô.

Sống trong thù hận đôi khi còn nghĩa hơn là th* d*c mục đích.

c.h.ế.t , cô hận cũng vô ích.

" đang quen một , ngốc nghếch lắm, nếu hai gặp chắc sẽ bất ngờ lắm đấy." Giọng Nhan Yểu nhàn nhạt, cứ như đang buôn chuyện vặt trong bữa cơm gia đình, chẳng giống với phong cách lạnh lùng thường ngày của cô.

"Với tính cách hai , xuống địa ngục chắc cũng rảnh lắm, chắc chắn rủ nguyền rủa ít. C.h.ế.t t.h.ả.m thế , chắc cũng chẳng để ai sống yên ."

"Thật cũng thấy hợp với , thích , chắc là do đầu óc vấn đề."

Nói đến đây, Nhan Yểu chợt bật , đôi mắt mèo lấp lánh ánh sáng, nắng dịu toát lên vẻ an yên khó tả.

"Hai hành hạ bao nhiêu năm trời, cũng đến lúc nên buông tay chứ. Dù cũng là con ruột, ở đó nhớ phù hộ cho một chút." Nụ mặt Nhan Yểu càng rõ, dù là ngày đông lạnh buốt, nhưng dường như vẫn chẳng ngăn ấm lan trong lòng cô. "... sống thật t.ử tế ."

Điện thoại trong túi đột nhiên rung lên, Nhan Yểu thấy cái tên quen thuộc hiện màn hình, đáy mắt cong cong, ấn nút máy.

"Em đang ở đấy? Cả nhà đang chuẩn cơm tất niên ." Giọng êm dịu truyền qua điện thoại, nhẹ nhàng ngọt lịm, khiến lòng cũng ngọt theo: "Trước đó mà, tối nay ăn cơm cùng ."

"Em đang ở nghĩa trang."

Đầu dây bên yên lặng vài giây, đó cất tiếng mang theo vài phần dò hỏi, "Anh đến đón em nhé?"

"Được."

Mây dày gió thổi tới, che mất mặt trời, khiến khí trong nghĩa trang càng thêm lạnh lẽo.

Hiếm ai chọn ngày Giao thừa để đến viếng mộ, ngày cuối năm, luôn sum họp bên .

Không qua bao lâu, mây trôi xa, ánh nắng rực rỡ xuyên qua sương mù, cùng với bước chân thong thả tiến đến gần.

 

Loading...