Yêu Lại Từ Đầu - Chương 37

Cập nhật lúc: 2024-12-14 19:16:34
Lượt xem: 2

Tôi biết Lan đang nói dối, nhưng với thái độ không mấy niềm nở của dì mình, lại dẫn một người lạ vào nhà tôi cũng thấy bất tiện thế nên ngay lập tức tôi đã nắm chặt giữ tay Lan lại trong lúc con bé đang khó xử. Bên này dì tôi lại lớn tiếng hối thúc

-Có vào không thì bảo?

Tôi mỉm cười nói với dì tôi

-Dạ chào dì. Hôm nay con đến gặp dì để nói lời cảm ơn mấy ngày qua dì đã cho mẹ con nương nhờ. Giờ con ra rồi con sẽ đưa mẹ con đi ạ.

Mẹ tôi và Lan bất ngờ nhìn tôi, chưa kịp để họ hiểu là tôi đang có ý gì thì dì ba đã bĩu môi một thước nói

-Ngoài này mẹ con bây còn ai mà đi. Bày đặc sĩ diện, đi vào nhà đi tao cho ở đó.

Thế nhưng tôi lại dứt khoác từ chối,

-Dạ cảm ơn dì, nhưng con đã thuê được nhà cho mẹ con con rồi. Chào dì mẹ con con đi.

-Thế thì đi đi. Mất cả thời gian.

Dì đóng cửa cái rầm, cũng không thèm nhìn lại mẹ tôi lần nào. Lúc này chỉ còn ba người mẹ tôi mới ngập ngừng hỏi tôi

-Con sao vậy Cúc? Không vào nhà dì rồi đi đâu?

Lan cũng ngạc nhiên với ý định tôi nên liền hỏi

-Chị sao vậy? Chị thuê nhà khi nào đâu.

Tôi đưa ánh mắt kiên định nhìn mẹ và Lan, vô thức thấy lòng mình thật nhẹ nhõm với quyết định đúng đắn vừa rồi. Có thể chúng tôi nghèo, nhưng nghèo vẫn phải có lòng tự trọng. Người ta không muốn, mình cũng đừng ép buộc họ phải giúp mình. Dù là ruột thịt tình thâm

-Con nói vậy để từ chối dì thôi. Thôi mẹ và Lan đi theo con. Tối hôm nay chúng ta thuê khách sạn ngủ một hôm rồi mai tính tiếp.

Cả buổi ngày hôm qua đi xe rồi suốt mấy tiếng ngồi máy bay để bay ra ngoài này, cơ thể tôi đau rã rời, cứ nghĩ sẽ vào nhà dì ba sẽ được nghỉ ngơi thì cuối cùng chúng tôi lại phải đi quay ngược ra khách sạn gần sân bay một lần nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/yeu-lai-tu-dau/chuong-37.html.]

Đứng ở quầy tiếp tân, vừa làm thủ tục thuê phòng và nhận phòng không hiểu sao tôi cảm thấy dưới bụng mình cứ đau đau mãi nhưng vẫn trong sức chịu đựng nên tôi không nói với ai cả, cứ nghĩ mình sẽ ổn lại thôi nên khi lên phòng tôi còn cố đi theo mọi người vượt qua hai lần leo cầu thang bộ.

NLan phòng xong xuôi cái lưng tôi bắt đầu lại đau, đôi cLan thì mỏi đến tê tái. Ngó xuống cả hai bàn cLan xưng vù. Lúc này mẹ tôi cũng thấy nên liền nói với tôi

-CLan con bị xuống m.á.u rồi, chắc cũng không còn bao nhiêu ngày nữa là sinh đấy. Từ giờ đừng đi nhiều nha con.

Cái Lan bên cạnh cũng đưa cLan nó ra ngang với cLan tôi nó nhìn xong so sánh ngay

-CLan em vẫn bình thường đây này. Nhìn chằn chị sao mà thương quá. Chị coi nghĩ ngơi đừng đi nhiều nữa nha chị.

Tôi hơi mệt nên chỉ nhìn sơ qua định lên tiếng trả lời với Lan rồi nằm xuống tranh thủ nghỉ ngơi, nhưng bất ngờ chưa kịp trả lời tự nhiên dưới bụng tôi quặn lên đau đớn khiến tôi nhăn nhó, hai tay vội ôm bụng mình, hai cLan quắn quéo khép lại để chịu đựng cái đau đang thúc bên dưới rồi thốt lên

-Đau quá mẹ ơi.

Mẹ tôi và Lan thấy vậy lập tức ngồi xuống giường rồi đỡ tôi. Mẹ tôi lo lắng hỏi

-Con sao vậy Cúc, đừng làm mẹ sợ nha.

-Chị ơi chị sao vậy hả?

Tôi thở không ra hơi vì đau, cơn đau từ trong bụng liên tiếp dồn dập đến. Tôi sợ,sợ con tôi có chuyện vì cái thai chỉ mới 7 tháng mấy thôi nên lập tức tôi bấu víu lấy tay mẹ mình, hai hàng nước mắt chảy dài, vừa hay bên dưới tôi cảm nhận được một tiếng bực, một dòng nước tuôn ra ướt cả cLan tôi. Tôi thở dốc. Nói trong ngắt quãng

-Mẹ gọi xe đưa giúp con vào viện. Con không ổn rồi… cứu con con với mẹ ơi.

Khi tôi tỉnh lại, mùi thuốc khử trùng xộc vào mũi đến khó chịu, cảm nhận được cơn đau bên dưới truyền đến tôi nhanh chóng đưa tay chạm vào bụng mình, chiếc bụng bây giờ không còn căng cứng nữa mà mềm lắm. Lại có thêm vết rạch dài phía dưới.Tôi hốt hoảng đưa mắt nhìn xung quanh, vừa thấy mẹ tôi đã vội hỏi

-Mẹ ơi con con đâu rồi ạ?

Mẹ thấy tôi tỉnh vội vã đi tới, trên gương mặt già nữa bây giờ tràn ngập sự lo lắng. Mẹ đưa tay gầy nắm lấy tay tôi rồi trấn an

-Con bình tĩnh lại mới phẫu thuật xong đó. Bác sĩ dặn con nằm yên khi nào rút ống tiểu ra mới được ngồi dậy.

-Con con đâu, đứa bé không sao chứ mẹ?

-Không sao, dù sinh non nhưng con con trộm vía kháu khỉnh lắm. Nó được 1 ký rưỡi, nhưng để cháu nó khỏe hơn bác sĩ họ để trong lồng ấp vì phổi bé chưa trưởng Quân.

Loading...