Yêu Lại Từ Đầu - Chương 27
Cập nhật lúc: 2024-12-14 19:16:18
Lượt xem: 2
Ba nhìn tôi bằng ánh nhìn thương cảm. Ông bảo tôi đứng lên rồi lặng lẽ lau đi nước mắt trên mặt ông vừa rơi xuống. Ông đưa mắt nhìn xa xa rồi ngập ngừng thuận lại
-Bà ấy chuyên tìm gái mới lớn lỡ dại để đem về đây nuôi, sau khi người ta sinh bà ấy sẽ nói để em bé lại bà ấy nuôi, rồi cho người mẹ một số tiền để đi làm ăn, Nhưng họ đâu biết bà ấy sẽ đem những đứa trẻ sơ sinh bán cho bọn buôn người đưa sang bên kia biên giới. Có trời mới biết những đứa trẻ đó rồi sẽ đi về đâu. Lúc biết chuyện này ba sốc lắm nên ra sức ngăn cản bà ấy, nhưng bà ấy đã không nghe lời ba còn tàn nhẫn cho người đánh gãy cLan ba để ba không đi lại được, còn ác độc đến mức cho người cắt cả lưỡi của ba để ba không nói. Cũng may trời thương, cái thằng được sai cắt lưỡi ba nó sợ m.á.u khi thấy m.á.u trong miệng ba chảy ra nó đã ngất đi luôn rồi. Từ đó để cho bà ta hàì lòng ba đành giả vờ mình bị câm cho đến ngày hôm nay. Chủ yếu nếu may mắn ba sẽ cứu được nhiều người. Chỉ là không những họ muốn ba tàn phế mà họ còn muốn ba không thể giao du với bên ngoài để cản trở chuyện làm ăn của họ.
Tôi vừa nghe cái quái gì đây trời, buôn người chuyện cứ ngỡ là chỉ có trong phim thôi đó, càng nghe tôi càng rụng rời tay cLan, vô thức hai tay tôi ôm vội lấy bụng mình như thể đang cố bảo vệ con mình trước trận cuồng phong đang ào đến. Không thể nào… không thể nào…
Tôi cố lắc đầu xua đi câu chuyện dã man ấy, nhưng lại tiếp tục bị ba khuấy đảo tâm thần
-Có lẽ con sẽ không tin nhưng những gì ba nói là sự thật, ngôi nhà này trở nên giàu có nhanh chóng cũng là gầy dựng từ đồng tiền dơ bẩn của bà ta đó. Con không thắc mắc tại sao nhà ta lại giàu nhanh thế à?
Thắc mắc… đúng tôi và những người trong xóm ai cũng từng thắc mắc gia đình cô út ngày trước ở gần nhà tôi, nhà thì cũng không khá giả gì cả, thế mà đùng một cái mấy năm tôi xa nhà khi về đến đã nghe nói nhà cô út chuyển ra mặt phố ở rồi. Khi ấy tôi cứ nghĩ đơn giản là cô út là người tốt nên trời thương thôi. Thế nhưng đâu ngờ.
Chợt nhớ ra một chuyện, tôi hy vọng sẽ không đúng như mình nghĩ nên liền hỏi lại ba
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/yeu-lai-tu-dau/chuong-27.html.]
-Trong chuyện này anh Kiên có biết không ba.
Tôi vừa hỏi xong thì trên gương mặt ba càng thêm tối màu, sự thất vọng hiện rõ ràng trong lời nói
-Nếu không phải nó bày đầu, thì chắc bà ấy cũng không bán đứng lương tâm để làm cái chuyện thất đức này cho đến hôm nay.
Mặt tôi biến sắc, hai tay nắm chặt, đôi cLan theo phản xạ cũng thụt đi vài bước vì câu trả lời quá đỗi kinh hoàng này của ba… chỉ một chút ít hy vọng nhen nhóm trong lòng tôi là Kiên là người tốt, tình hàng xóm láng giềng bao nằm chắc chắn anh sẽ không bao giờ hại tôi đâu thì giờ đây nghe câu nhận định này của ba tim tôi như tan vỡ. Tôi thở mạnh, đang chẳng biết mình phải làm sao để có thể vượt qua thảm cảnh này mà giữ lấy sinh tồn cho bản tLan thì đúng lúc dưới nhà tôi nghe tiếng xa chạy vào. Bên cạnh ba cũng vội hối thúc tôi
-Con mau xuống nhà đi để bọn nó không nghi ngờ. Hãy nhớ lời ba khi cảm thấy có thể rời đi thì hãy đi thật nhanh đừng bao giờ quay lại… nếu con muốn mẹ con con được an toàn.
Ba nói xong vừa hay chị Sen cũng vội vã chạy lên bảo tôi là Kiên về, chị Sen nói xong liền chạy xuống mở cửa, còn tôi cũng nhanh cLan đi xuống phòng. Vừa đi mà tôi vừa run, hai cLan cứ quấn lấy nhau xém chút là té luôn xuống cầu thang rồi, nhưng may mắn vẫn vào đến phòng ổn định.
Ngồi trên giường, tôi vẫn chưa hoàng hồn vì câu chuyện ba kể. Hèn gì mà nhà anh lại giàu có nhanh chóng đến vậy? Khốn nạn mà, để có được sự giàu sang mẹ con anh ta lại dùng cách bỉ ổi đến thế. Mà nếu Kiên là con người ác độc thì chắc chắn tôi phải tìm cách trốn thoát nơi này, tôi không thể để cho con tôi gặp nguy hiểm được.
Đang ngồi ngẩn người thì tôi nghe tiếng cửa mở và Kiên bước vào. Tự dưng thấy bóng dáng anh tim tôi đập loạn xạ trong lồng ngực, gương mặt tái đi vì sợ.