Yêu Lại Từ Đầu - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-12-14 19:14:56
Lượt xem: 0
Mọi người vào nhà, tôi ra sau pha bình trà đem lên. Vừa đến nơi đã nghe được cô út đang bắt đầu câu chuyện
-Hôm bữa em có nói với chị về chuyện của con Cúc và thằng Kiên nhà em. Không biết chị và cháu đã suy nghĩ thế nào rồi, đã có câu trả lời cho em chưa ạ.
Tôi nghe vậy trong lòng thấy nặng nề vô cùng. Đặt bình trà xuống bàn rồi mẹ tôi bảo tôi ngồi cạnh bên. Sau đó mẹ ngập ngừng trả lời cô Út
-Nói thiệt với cô, bữa trước cô nói tôi cũng suy nghĩ nhiều lắm, cũng mong con Cúc nó có đôi có cặp. Nhưng mà con nhỏ giờ thế này, thật sự tôi không có mặt mũi nào để gả về nhà cô cho được. Thôi cô tìm mối khác xứng với gia đình mình đi cô.
Câu trả lời này của mẹ tôi dường như không được thoả đáng với cô út nên tôi thấy cô tỏ ra không mấy dễ chịu. Cô út bức xúc nói lại ngay
-Đã hôm trước em nói với chị là em không cần con Cúc như thế nào cả, chỉ muốn nó về nhà em giả vờ làm vợ con trai em đóng kịch cho chồng em vui thôi, rồi em sẽ chăm sóc cho nó khi sinh nở như dâu và cháu nội của mình, em không nghĩ nhiều thì chị lo xa chi cho mệt vậy? Xứng với không xứng, em có đòi hỏi chi mà chị nói nghe buồn thế?
Bị cô út nói cho mẹ tôi thấy khó xử nên bà đành im lặng. Còn cô út ngồi nhìn mẹ con tôi thở dài, sau một lúc tôi thấy cô còn rưng rưng nước mắt. Cô nói mà như muốn khóc
-Thằng Kiên nhà em ngoại trừ việc đó ra thì chuyện gì nó cũng làm được chị ạ. Ví như hôm nay vậy, nếu thằng Kiên nhà em không đến sớm thì mẹ con chị sẽ như nào rồi. Đám cưới này chỉ giả thôi nhưng con Cúc nó có người bảo vệ. Chị không sợ bà la sát đó xuống tìm mẹ con chị làm phiền nữa à? Với lại khi lấy thằng Kiên con Cúc cũng không bị người ta nói ra nói vào, gia đình em sẽ đứng ra chịu trách nhiệm tất cả không để con nhỏ chịu tai tiếng và thiệt thòi. Chị và cháu nên suy nghĩ cho kỹ đi…vì chồng em, em cúi đầu xin chị và cháu. Chồng em không còn thời gian dài nữa chị
Lời cô út nói rất cLan Quân, nhìn cô khóc tự nhiên lòng tôi ngỗn ngang, mà nghĩ lại cô nói cũng đúng lắm nên tôi và mẹ đâu thể trả lời được. Từ chối thì sợ cô buồn, còn đồng ý thì tôi vẫn còn ray rức trong lòng. Nhưng đúng là nếu như không có người đứng ra che chắn, nếu mẹ Quân một lần nữa xuất hiện tại đây tôi sợ mình sẽ không may mắn giữ được đứa bé giống như lần này.
Trông tôi còn do dự, mẹ tôi thì im lặng chờ ý của tôi thì anh Kiên ngồi cạnh đột nhiên nhìn tôi anh nói
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/yeu-lai-tu-dau/chuong-15.html.]
-Em ra vườn nói chuyện với anh một chút nhé
Tôi có chút bất ngờ với lời đề nghị này của anh, cảm thấy thật khó xử nên tôi nhìn sang hỏi ý mẹ. Thấy mẹ đồng ý tôi đành đồng ý đi với anh luôn. Cả hai đứng dậy, anh Kiên có xin phép mẹ tôi rồi hai đứa đi vòng ra sau
Bước chầm chầm trên cái bờ nhỏ, hai bên là rau cải mẹ tôi trồng, xa xa là hàng cao xanh rờn che bóng mát. Không khí thì dễ chịu, nhưng giữa tôi và anh Kiên lại có khoảng cách rất lớn nên tôi thấy ngại lắm. Cứ đi mãi đi mãi mà chẳng biết phải làm gì cũng may là không lâu sau Anh Kiên đi bên cạnh mở lời phá vỡ cái không khí căng thẳng nãy giờ trong tôi
-Chúng ta đi lại hàng cao ngồi cho mát nha Cúc
Tôi gật đầu
-Vâng ạ.
-Em đi cẩn thận.
Tôi và anh đi mấy bước nữa thì đến được hàng cao. Từ bờ bước lên hơi cao, tôi định với tay nắm cây cao rồi bước lên thì bất ngờ anh Kiên phía sau đưa tay ra nắm lấy tay tôi, sau đó anh dìu tôi lên bờ.
-Em cảm ơn anh nha!
-Có gì mà cảm ơn. Chuyện anh nên làm mà.