Yêu Lại Từ Đầu - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-12-14 19:14:53
Lượt xem: 1

Mẹ Quân lập tức nhìn mẹ tôi cau mày, bà đảo mắt nhìn quanh nhà tôi một lượt rồi buông lời miệt thị

-Quanh đây chỉ có mỗi nhà con Cúc là nghèo nhất. Tôi nghe trong xóm người ta nói vậy đó.

Mẹ tôi cũng không vừa đốp thẳng lại

-Người ta nói với bà thế nào là kệ con mẹ nhà bà. Còn tôi tôi không hoan nghênh bà đậu xe trong nhà tôi. Mời bà đi cho. Bà không đi mấy con ch.ó trong nhà tôi thấy người lạ nó chạy ra cắn bà thì ráng mà chịu đó.

-Bà…Con Cúc đâu ra đây!

Mẹ Quân hung hăng hất ngang mẹ tôi rồi lớn tiếng gọi tôi ra, một tiếng cũng Cúc, hai tiếng cũng Cúc. Còn mẹ tôi vừa bị mẹ Quân hất ra thì cũng chẳng vừa, mẹ dùng hết sức kéo tay mẹ Quân lại. Bà vừa thở vừa nói

-Bà gặp nó để làm gì? sao lại tỏ thái độ hung hăng như thế.

Lần này mẹ Quân nhếch môi. Nụ cười ra mặt khinh bỉ nói

-Cuối cùng bà cũng chịu khai nhà này là của con Cúc rồi à?

Mẹ tôi gật đầu

.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/yeu-lai-tu-dau/chuong-13.html.]

-Đúng, tôi là mẹ nó.bà cần gì ở đây.

-Nếu bà đã là mẹ nó thì tiện đây tôi cũng nói luôn. Con Cúc nó mang thai giọt m.á.u của con trai tôi. Chẳng may con tôi mất rồi, tôi cũng không thể để cháu mình lang thang được. 300 triệu đứa bé sinh ra tôi sẽ đem về nuôi dưỡng.

Nghe đến đây tôi không thể nhịn nổi nữa. Tôi bước ra, đứng đối diện với mẹ Quân tôi thẳng thừng trả lời

-Đứa bé chẳng có liên quan gì đến nhà bác cả thì bác đến đây lấy quyền gì để ra điều kiện?

Mẹ Quân nhìn tôi, sau đó nhìn xuống bụng tôi.trong ánh mắt ngập tràn sự đáng ghét. Bà nói

-Đáng lẽ ra tôi cũng không muốn xuống đây tìm cô. nhưng sau một thời gian suy nghĩ tới cảm thấy không thể để giọt m.á.u của thằng Quân lưu lạc nơi khỉ ho cò gáy này được. Thế nên hôm nay tôi phải lặn lội xuống nơi này để ra điều kiện với cô.cô sinh xong tôi sẽ cho cô 300 triệu cô cầm lấy số tiền mà tìm việc rồi sinh sống qua ngày. Còn đứa nhỏ tôi sẽ đem về Quân phố nuôi dưỡng.

Nghe cái điều kiện bà nói ra mà tôi chỉ muốn..nếu như bà không phải mẹ của Quân chắc tôi sẽ đi tới tát cho bà một phát để bà tỉnh mộng lại rồi bớt ảo tưởng bản tLan mình. thế nhưng tôi vẫn còn nghĩ đến Quân, dù sau cũng là mẹ anh nên tôi không thể hành động như vậy được mà chỉ bình tĩnh nhắc lại cho bà nhớ những lời nói tàn nhẫn mà bà đã từng nói với tôi

-Ngày bác bán nhà của chồng con, bác nhớ không con đã cầu xin bác giữ lại để cho cháu nội của bác. Nhưng bác đã thẳng thừng gạt bỏ mối quan hệ này. Còn bảo đứa bé trong bụng con là con hoang. Từ lúc bác thốt ra câu đó thì đứa bé đã không còn liên quan gì đến bác và gia đình của bác rồi. Cho nên đứa bé khi sinh ra chỉ là con của riêng mình con mà thôi.

-Mày… cho dù bây giờ mày không muốn thì cũng không có cơ hội từ chối đâu. Một là sinh ra và để tao nuôi, hai là phá thai.

Bà dương ánh mắt độc ác cùng những lời nói tàn nhẫn dành cho tôi sau đó ra hiệu cho người trên xe xuống. Hai người đàn ông to lớn bước từ xe đi ra, cả tôi và mẹ đều không giấu được sự sợ hãi vì không nghĩ bà đang muốn gì mà lại hành động như thế, cũng không nghĩ bà đem theo người. Cứ thế hai mẹ con ôm chặt lấy nhau vì sợ sẽ gặp nguy hiểm.

Mẹ Quân từng bước cLan đi tới cạnh tôi. Bà đưa tay ra bóp chặt cằm tôi rồi nói

-Thế nào thấy hai bọn nó chưa, chúng nó mà ra tay thì cô cũng biết hậu quả rồi đó? Chọn giao đứa bé hay chẳng có đứa bé nào cả? Cô trả lời mau.

Loading...