YÊU LẠI CHỒNG CŨ - Chương 37 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-06-15 11:55:41
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
-Thì lúc đó anh sẽ đưa em và con ra ngoài sống.
-Ngày xưa anh cũng đã từng nói như vậy? Nhưng rốt cuộc anh vẫn bỏ mẹ con em.
-Lần này không có ngoại lệ.
Thành nói chắc như đinh đóng cột thế nên tôi đành gật đầu đồng ý với anh một lần nữa. Tôi nghĩ đơn giản tôi và Thành không thể bỏ nhau được thì tôi là phận con tôi sẽ xuống nước trước bà một lần nữa, nếu như bà vẫn không hề thay đổi định kiến với tôi thì tôi cũng sẽ rời đi mà không khó xử với Thành.
Và đúng như những gì tôi lo sợ. Khi thấy chúng tôi về nhà, nhất là khi mẹ Thành thấy tôi chưa kịp chào hỏi là bà đã lớn tiếng xua đuổi tôi như ch..ó
-Mày biến đi, ngôi nhà này không chào đón mày
-Thành con điên rồi à, con không thấy nó đã có chồng, nó đã phản bội con sao? Tại sao con còn đưa nó về đây.
Thành bế con trong lòng, anh nhìn mẹ mình đầy bất mãn
-Con đã hiểu rõ mọi chuyện mẹ không cần nói nhiều đâu. Hôm nay con đưa Quyên và con con về đây, chỉ muốn hỏi mẹ duy nhất một câu là mẹ có đồng ý chấp nhận Quyên hay không?
Mẹ Thành vẫn một mực thái độ. Cứ phóng đôi mắt sắc lẹm như muốn g.i.ế.c tôi
-Mẹ không đồng ý. Thành con nên nghĩ kỹ đi. Xung quanh con có nhiều đứa phù hợp với con hơn, đừng vì một đứa ấy ơ như nó mà cãi cha cãi mẹ. Gia đình nó và cả nó suốt đời không đủ đẳng cấp để xứng tầm với gia đình mình đâu
Tôi đứng im lặng nãy giờ, tức giận đến mức chỉ muốn lao vào cấu xé mẹ Thành ra rồi quát vào mặt bà là tôi cũng không cần bước vào ngôi nhà này của bà. Nhưng tôi vừa kích động định mở lời thì Thành đã nắm chặt lấy tay tôi ý bảo tôi nhịn lại.
Ở bên cạnh ba Thành ông thấy tình hình căng thẳng nên cũng lên tiếng khuyên can vợ mình
-Bà có thôi đi không? Bọn nhỏ nó đã yêu nhau, đã có con với nhau rồi mà bà còn cấm cản. Mình già hết rồi, chỉ cần bọn nhỏ vui với hạnh phúc của nó không phải mình cũng an lòng sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-lai-chong-cu/chuong-37-het.html.]
-Ông biết cái gì mà nói.
Ba Thành nói lý lẽ nhưng bị mẹ anh quát lớn vào mặt thế là ông im luôn. Rồi bà quay sang Thành nói tiếp
-Nếu con chấp nhận bỏ nó mẹ sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, sẽ giới thiệu cho con vài đứa xứng với con hơn. Còn nếu con cứ cố chấp lấy nó thì tất cả những gì con đang có mẹ sẽ thu giữ lại hết, kể cả công ty, xe, và tài khoản ngân hàng. Con sẽ tay trắng
Mặc kệ mẹ mình hăm dọa Thành chỉ nói một câu rồi nắm tay tôi rời đi luôn
-Đến giờ phút này con không nghĩ mẹ còn cố chấp đến vậy? Nếu mẹ không chấp nhận Quyên thì con xin phép đưa vợ con con rời đi
Nói đoạn Thành nhìn sang tôi. Anh nói
-Mình đi em.
-Dạ.
Chúng tôi bước ra khỏi nhà, cùng lúc phía sau tôi nghe mẹ Thành gào lên đầy tức giận
-Thành…con dám bỏ cha bỏ mẹ vì con ch..ó đó sao? Thành ..
Bước ra khỏi nhà, lòng tôi thêm nặng trĩu. Tôi không nghĩ chỉ vì tôi nghèo mà mẹ Thành lại ác cảm với tôi đến thế, từ đầu đến cuối bà vẫn cố chấp ngăn cản tôi và anh, cho đến khi có Bo, bà vẫn không một lần đưa mắt nhìn nhận thằng Bé. Thế nên khi cùng Thành rời đi, tôi không biết quyết định này của tôi là đúng hay sai nữa.
Quả đúng như những gì mẹ Thành nói, sau khi Thành chọn tôi thì tất cả công ty, xe và tài khoản ngân hàng đều bị mẹ Thành tịch thu và khóa lại, bà làm vậy để ép Thành quay trở về. Thế nhưng chẳng những Thành không trở về mà anh còn như con đại bàng tung cánh trên bầu trời rộng lớn, sau những ngày tháng khó khăn, anh che chở bảo vệ mẹ con tôi thì sau ba năm cuối cùng anh cũng vực dậy và nhiễm nhiên với kinh nghiệm anh đã có sẵn anh đã tự mình làm chủ một công ty nhỏ cho riêng mình…
Cuộc sống gia đình tôi sau mấy năm chật vật thì cũng dần ổn định, tôi rước mẹ tôi về ở cùng vợ chồng tôi. Bé bo giờ đây đã lớn, con cũng vào học mầm non rồi. Hằng ngày Thành và tôi vào công ty, mẹ tôi ở nhà lo cơm nước và đưa đón Bo đi học. Lắm lúc rảnh rỗi chúng tôi lại trở về quê để thăm ba Dũng, từ khi mẹ Dũng và Dũng vào tù vì tội buôn bán trẻ em thì nhà chỉ còn lại mỗi ba của Dũng, gia đình suy sụp, ông lại bị chính con ruột của mình hại mình nên ông suy sụp tinh thần nhiều lắm tuy là thời gian trôi qua ông cũng hồi phục nhiều nhưng ông chỉ có thể nằm một chỗ mọi sinh hoạt hàng ngày đều phải nhờ cậy người khác cũng may có đứa cháu bên dòng họ chấp nhận ở cùng để chăm sóc ông nên tôi cũng yên tâm phần nào, vì dù sau đối với tôi ông đã có ơn cứu tôi một mạng…
5 năm sau đó mẹ Thành bị bệnh, ba anh không quản nổi công ty nên gọi anh về. Bên tình, bên hiếu nặng hai vai, cuối cùng vì Thành, vì con tôi đành một lần nữa buông bỏ mọi thù hận theo anh trở về. Lần này khi gặp lại mẹ Thành không còn lớn tiếng mắng nhiếc tôi nữa mà bà chỉ nhìn tôi rồi im lặng không nói. Tôi hiểu sau bao năm giờ phút này khi sắp nằm xuống bà đã nhận ra bà sai rồi nên đang xấu hổ với tôi. Còn tôi, khi quyết định quay về, tôi đã tự nhủ rằng tôi sẽ vì chồng và con mình dù chuyện ngày xưa có làm cho tôi uất ức bao nhiêu thì giờ đây tôi cũng sẽ gạt bỏ hết và dùng sự chân thành để chăm lo lại cho ba mẹ của anh suốt quãng đời còn lại của họ. Tôi hiểu cuộc đời của mỗi người, gia đình vẫn là nơi quan trọng nhất, cha mẹ dù thế nào cũng vẫn là cha mẹ của chúng ta. Khi chúng tôi quay về bên nhau từng ấy năm Thành đã bỏ mặt ba mẹ anh mà đối đãi với gia đình tôi, với mẹ tôi rất tử tế chưa bao giờ anh khinh khi cái nghèo khó của gia đình tôi cả thì tôi hiểu cũng đã đến lúc tôi dành sự chân thành để đáp lại gia đình của anh.Giữa người và người Yêu thương nhau sẽ hóa giải mọi thù hận và năm tháng sau này ở bên anh tôi vẫn muốn lòng mình được bình yên.
- Hết -