YÊU LẠI CHỒNG CŨ - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-06-15 11:54:51
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bữa tiệc nhanh chóng được bắt đầu mà tôi chẳng hiểu mục đích của mẹ bảo tôi xuống đây để làm gì? Cũng chưa biết người đàn ông này là ai luôn và với mẹ quan hệ là thế nào? Và rồi ngồi ăn một lúc tôi có len lén nhìn ông ta không hiểu sau ông ta vẫn không để mắt đến những món ăn trên bàn mà nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào tôi rồi ông ta còn đưa đôi mắt dò xét nhìn tôi từ trên xuống dưới
Cuối cùng là ông ta lại gật gật cái đầu nhìn mẹ tôi kiểu khoái chí và lên tiếng phá vỡ không khí tĩnh lặng từ nãy đến bây giờ
-Chị út này có con dâu mới đẹp gái quá.
Mẹ chồng tôi nghe vậy liền cười hề hề
-Dâu tôi chọn mà anh?
-Ok ok..
-Thế chuyện tôi nói với anh, anh thấy thế nào. 5 tháng nữa ổn chứ?
-Cũng được, vậy 5 tháng nữa tôi sẽ sang đây. Thế chúng ta làm thủ tục luôn nha chị.
-Được .
Tôi ngồi nghe hai người họ nói mà chưa hình dung ra họ đang nói gì, thủ tục gì, còn cái ông đó nữa nói gì mà nghe câu được câu mất, còn đớt đát nữa, nhưng mà nhìn lại hình như ông ta là người nước ngoài chứ không phải ở đây. Đang thắc mắc cái bất ngờ mẹ lại nhìn qua tôi rồi bảo
-Thôi con có mệt thì lên phòng nghỉ đi Quyên?
Tôi ngồi nghe hai người họ nói mà chưa hình dung ra họ đang nói gì, thủ tục gì, còn cái ông đó nữa nói gì mà nghe câu được câu mất, còn đớt đát nữa, nhưng mà nhìn lại hình như ông ta là người nước ngoài chứ không phải ở đây. Đang thắc mắc cái bất ngờ mẹ lại nhìn qua tôi rồi bảo
-Thôi con có mệt thì lên phòng nghỉ đi Quyên?
Ơ? Tôi ngớ người nhìn mẹ chồng mình, cũng là bà bảo tôi xuống tiếp khách, bây giờ tự dưng nói câu này sao giống đuổi tôi quá vậy? Tôi nhìn bà hỏi lại một lần nữa
-Con lên phòng hả mẹ?
Mẹ gật đầu cái rụp
-Ừ con lên nghỉ đi. Tý xong việc mẹ đưa đi khám thai.
-Dạ vậy thôi con lên phòng đây.
Đến khi lên đến phòng , ngồi yên trên giường tôi vẫn không thể hiểu tại sao mẹ lại lạ lùng đến thế. Còn cái người đàn ông kia nữa ông ta là ai và nói những lời như vậy khi nhìn vào tôi cho mẹ chồng nghe là có ý gì? Sao tôi lại thấy có nhiều nghi vấn khiến cho tôi bất an thế chứ?
Tôi ở trên phòng đến tầm tối thì mẹ lên gọi chở tôi đi khám thai. Ban đầu tôi định từ chối vì mình hơi mệt, nhưng nghe mẹ nói mẹ đã đặt lịch trước cho tôi rồi thế nên tôi đành phải đồng ý đi theo mẹ, mà cũng không hẳn là tôi đồng ý vì bà đã đặt lịch cho tôi trước đâu, mà là vì đã lâu rồi tôi cũng chưa gặp mặt bé con của mình. Tôi cũng muốn biết hôm nay con đã lớn thế nào rồi, có khỏe hay không?
Cứ nghĩ là phòng khám cũng gần nhà đi tầm 5-10 phút là đến, nhưng không ngờ tôi thấy anh tài xế chạy mãi chạy mãi chạy càng lúc càng xa nhà. Tôi nghi ngờ trong bụng liền quay sang hỏi
-Phòng khám ở đâu mà xa vậy mẹ?
Mẹ nghe tôi hỏi lập tức quay lại, bà đưa tay ra chạm vào bụng tôi rồi mỉm cười nói
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-lai-chong-cu/chuong-15.html.]
-tầm 10p nữa đến con ạ. Đây là bạn mẹ là bác sĩ khoa sản có tiếng nên hơi xa chỗ mình. Nhưng mà khám sẽ yên tâm hơn
-Thế chẳng lẽ sau này muốn đi khám cũng phải đi xa thế hả mẹ. Biết vậy mình chọn phòng nào ở gần thôi.
Tôi thở hắt ra một hơi vì ngồi lâu đau lưng nên nói ra vậy thôi. Ai ngờ nghe xong mẹ liền trừng mắt nhìn tôi rồi tỏ thái độ nói
-Này mẹ là muốn tốt cho con và cái thai trong bụng con nên mẹ mới chọn nơi tốt nhất cho con mà con có vẻ không thích nhỉ? Hay là muốn mẹ như ai đó, bắt ép con phá thai con mới vừa lòng.
Nói xong mẹ làm mặt giận quay đi. Tôi cũng hơi ngớ người trước thái độ này của mẹ, cũng không nghĩ mình nói vậy mà đã làm mẹ không vui nên nhanh chóng níu cánh tay mẹ rồi ra sức năn nỉ
-Thôi mà mẹ mẹ đừng giận con con không có ý gì đâu ạ. Mẹ nói sau thì con nghe vậy?
Bà quay qua nhìn tôi nói
-Có chắc nghe mẹ không? Thế có đi khám không hay về?
-Dạ có ạ!
-Vậy có phải ngoan không? Mẹ làm gì cũng muốn tốt cho con cả nên con cứ yên tâm nhé
Tôi không trả lời nữa mà chỉ gật đầu rồi im lặng ngồi xe. Đến khi tôi thấy xe chạy vào một con hẻm lớn rồi dừng lại. Trước mặt tôi cái phòng khám Thu Dung hiện ra.
Mẹ xuống xe rồi đưa tay dìu tôi xuống. Bà đi vào trước, tôi cẩn thận theo sau. Nhưng khi bước vào đến bậc thềm thì tôi lại tiếp tục có cảm giác bất an khi mà cái phòng khám thai này lại chẳng có một ai khám ngoại trừ tôi.
Níu lấy tay mẹ.tôi hỏi
-Mẹ ơi sao không có ai khám vậy mẹ? Có chắc uy tín không ạ?
-Không có ai là tại vì mẹ đã hẹn bác sĩ trước rồi nên người ta ưu tiên cho con mà không khám người nào khác đó. Mẹ cũng phải mất một số tiền lớn mới hẹn được. Sau mà con cứ nói nói mãi thế?
-Dạ nhưng con con thấy sợ ạ?
-Có mẹ ở đây mà sợ gì hả? Thôi vào đi con.
Tôi khúm núm đi theo sau mẹ, cũng chuẩn bị trước tinh thần nếu thấy không ổn sẽ chạy ra ngoài ngay vì giác quan của tôi cho tôi biết nơi này không an toàn cho lắm. Thế nhưng khi vào đến nơi rồi được cái cô bác sĩ tên Thu Dung đó khám và hỏi thăm tình hình thai kỳ của tôi rất nhiệt tình thì tôi cũng vơi đi được phần nào lo lắng
Nhìn trên màn hình siêu âm, cô ấy chỉ cho em xem và nói
.
-Thai được 26w nha em. Phát triển tốt.
Đây là tim thai này, còn đây là chim bé này, trộm vía chim to không lo c.h.ế.t đói nha em. Chim này chắc được giá lắm đấy?
Nghe cô ấy nói câu cuối tôi cũng chưa hiểu được là ý gì nhưng nhìn lên hình ảnh em bé trên màn hình đang chuyển động và lớn lên từng ngày, bất giác tôi không kìm được nước mắt mà rơi luôn mấy giọt xuống hai bên má. Nhớ lại Thành, tôi đau lòng như xé ruột gan, nếu như anh còn sống, biết mình có con lại là bé trai chắc chắn anh sẽ vui lắm, ba người chúng tôi chắc sẽ hạnh phúc rất nhiều. Thế nhưng cái hạnh phúc mà tôi mong ước giờ đây chỉ còn lại là nước mắt khi mà sự thật hiển nhiên tôi đã mất anh rồi.