Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

YÊU LẠI CHỒNG CŨ - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-06-15 11:54:41
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

-Chưa yên thì bà muốn làm gì hả? Nói cho bà biết nhà tôi dù nghèo thì nghèo nhưng con tôi vẫn là con vàng con Ngọc chứ không phải thứ trôi sông lạc chợ đâu mà bà muốn nói gì thì nói, muốn hăm dọa kiểu gì thì hăm dọa nha. Bà mà dám xuống đây một lần nào nữa thì đừng có mà trách.

Mẹ tôi chửi xong thì bên kia chiếc xe cũng được nổ máy chạy đi. Mẹ tôi thở một cái mạnh, đưa tay lên bới gọn đầu tóc đang rối tung rối mù rồi chạy nhanh tới cạnh tôi, mẹ luôn tay mò đầu, mò trán tôi coi có bị trầy xước ở đâu không. Mẹ lo lắng hỏi

-Quyên có sau không con, có thấy đau chỗ nào không?

Tôi nhìn mẹ lắc đầu

-Con không sao đâu mẹ.

Rồi nhìn sang qua mẹ con cô út, tôi cúi đầu nói..

-Cảm ơn cô và anh, nếu cô và anh đến không kịp không biết mẹ con con sẽ như thế nào nữa.

Mẹ tôi cũng vội xen vào.

-Đúng đó, may mắn có cô qua, chứ không tôi cũng không biết sao chống đối lại cái bọn bất nhân đó nữa.

Cô Út cười lắc đầu nói

-Có chi đâu, hôm nay em qua đây cũng có việc mà. À mà nè Quyên bà ta là ai mà hống hách vậy hả con?

Tôi với nét mặt buồn hiu nhìn cô út trả lời

-Là bà nội của đứa bé trong bụng con

Cô út thấy tôi buồn cũng ngầm hiểu được chút chút sự việc nên cô chỉ thở dài rồi nhìn mẹ con tôi. Cô nói

-Thôi không sao rồi, mà chúng ta vào nhà đi. Em qua đây cũng có việc muốn nói.

Nghe vậy mẹ tôi vội đáp

-Ừ thôi mời cô với cháu Dũng vào nhà. Nãy giờ lu xu bu nên tôi cũng quên cô và cháu nó thông cảm giúp tôi.

Mọi người vào nhà, tôi ra sau pha bình trà đem lên. Vừa đến nơi đã nghe được cô út đang bắt đầu câu chuyện

-Hôm bữa em có nói với chị về chuyện của con Quyên và thằng Dũng nhà em. Không biết chị và cháu đã suy nghĩ thế nào rồi, đã có câu trả lời cho em chưa ạ.

Tôi nghe vậy trong lòng thấy nặng nề vô cùng. Đặt bình trà xuống bàn rồi mẹ tôi bảo tôi ngồi cạnh bên. Sau đó mẹ ngập ngừng trả lời cô Út

-Nói thiệt với cô, bữa trước cô nói tôi cũng suy nghĩ nhiều lắm, cũng mong con Quyên nó có đôi có cặp. Nhưng mà con nhỏ giờ thế này, thật sự tôi không có mặt mũi nào để gả về nhà cô cho được. Thôi cô tìm mối khác xứng với gia đình mình đi cô.

Câu trả lời này của mẹ tôi dường như không được thoả đáng với cô út nên tôi thấy cô tỏ ra không mấy dễ chịu. Cô út bức xúc nói lại ngay

-Đã hôm trước em nói với chị là em không cần con Quyên như thế nào cả, chỉ muốn nó về nhà em giả vờ làm vợ con trai em đóng kịch cho chồng em vui thôi, rồi em sẽ chăm sóc cho nó khi sinh nở như dâu và cháu nội của mình, em không nghĩ nhiều thì chị lo xa chi cho mệt vậy? Xứng với không xứng, em có đòi hỏi chi mà chị nói nghe buồn thế?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-lai-chong-cu/chuong-11.html.]

Bị cô út nói cho mẹ tôi thấy khó xử nên bà đành im lặng. Còn cô út ngồi nhìn mẹ con tôi thở dài, sau một lúc tôi thấy cô còn rưng rưng nước mắt. Cô nói mà như muốn khóc

-Thằng Dũng nhà em ngoại trừ việc đó ra thì chuyện gì nó cũng làm được chị ạ. Ví như hôm nay vậy, nếu thằng Dũng nhà em không đến sớm thì mẹ con chị sẽ như nào rồi. Đám cưới này chỉ giả thôi nhưng con Quyên nó có người bảo vệ. Chị không sợ bà la sát đó xuống tìm mẹ con chị làm phiền nữa à? Với lại khi lấy thằng Dũng con Quyên cũng không bị người ta nói ra nói vào, gia đình em sẽ đứng ra chịu trách nhiệm tất cả không để con nhỏ chịu tai tiếng và thiệt thòi. Chị và cháu nên suy nghĩ cho kỹ đi…vì chồng em, em cúi đầu xin chị và cháu. Chồng em không còn thời gian dài nữa chị

Lời cô út nói rất chân thành, nhìn cô khóc tự nhiên lòng tôi ngỗn ngang, mà nghĩ lại cô nói cũng đúng lắm nên tôi và mẹ đâu thể trả lời được. Từ chối thì sợ cô buồn, còn đồng ý thì tôi vẫn còn ray rức trong lòng. Nhưng đúng là nếu như không có người đứng ra che chắn, nếu mẹ Thành một lần nữa xuất hiện tại đây tôi sợ mình sẽ không may mắn giữ được đứa bé giống như lần này.

Trông tôi còn do dự, mẹ tôi thì im lặng chờ ý của tôi thì anh Dũng ngồi cạnh đột nhiên nhìn tôi anh nói

-Em ra vườn nói chuyện với anh một chút nhé

Tôi có chút bất ngờ với lời đề nghị này của anh, cảm thấy thật khó xử nên tôi nhìn sang hỏi ý mẹ. Thấy mẹ đồng ý tôi đành đồng ý đi với anh luôn. Cả hai đứng dậy, anh Dũng có xin phép mẹ tôi rồi hai đứa đi vòng ra sau

Bước chầm chầm trên cái bờ nhỏ, hai bên là rau cải mẹ tôi trồng, xa xa là hàng cao xanh rờn che bóng mát. Không khí thì dễ chịu, nhưng giữa tôi và anh Dũng lại có khoảng cách rất lớn nên tôi thấy ngại lắm. Cứ đi mãi đi mãi mà chẳng biết phải làm gì cũng may là không lâu sau Anh Dũng đi bên cạnh mở lời phá vỡ cái không khí căng thẳng nãy giờ trong tôi

-Chúng ta đi lại hàng cao ngồi cho mát nha Quyên

Tôi gật đầu

-Vâng ạ.

-Em đi cẩn thận.

Tôi và anh đi mấy bước nữa thì đến được hàng cao. Từ bờ bước lên hơi cao, tôi định với tay nắm cây cao rồi bước lên thì bất ngờ anh Dũng phía sau đưa tay ra nắm lấy tay tôi, sau đó anh dìu tôi lên bờ.

-Em cảm ơn anh nha!

-Có gì mà cảm ơn. Chuyện anh nên làm mà.

Sau khi anh Dũng bước lên và ngồi cạnh tôi, giây phút anh chưa nói gì tôi có lén nhìn sang anh và thầm đánh giá anh Dũng đẹp trai thật sự. Gương mặt sáng, vầng trán cao, đôi mày rậm cùng đôi môi mỏng với nụ cười đẹp đến nao lòng người đối diện. Trời phú cho anh cái nhan sắc này, nếu như anh không….thì chắc anh sẽ là một cực phẩm mà chẳng ai so sánh được.

Đang thầm đánh giá anh thì bất ngờ anh Dũng lên tiếng

-Anh đẹp trai đúng không?

Nghe anh hỏi tôi giật mình nên liền thu nhanh tầm mắt lại rồi bẽn lẽn gật đầu

-Vâng ạ.

-Thế sao không chịu lấy anh?

Tôi ngẩng đầu nhìn anh, không nghĩ anh lại hỏi thẳng như vậy nên không biết phải trả lời sao nữa

-Em…em .

Thấy tôi ấp úng, tự nhiên anh Dũng lại cười, nụ cười méo xệch

-Anh nói giỡn đó, chứ ai mà thèm lấy anh. Đẹp trai chứ có xài được đâu. Haha

Loading...