Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 79: Họ sắp có em bé rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:10:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đứng ở cửa chính là Lục Tiểu Tuyết mới học về. Nhìn hai giường, cô bé bỗng nhiên phá lên, chạy ngoài kêu:

 

"Mạch Nhị Cẩu mau tới xem, hai tớ bọn họ đang hôn trong phòng..."

 

Lục Kinh Chập phản ứng , nhanh chóng dùng tay chống cơ thể dậy. Trên khuôn mặt luôn luôn bình tĩnh tự chủ, giờ phút cũng lộ chút hoảng loạn hiếm thấy.

 

Trên còn áp lực, Hạ Thanh Nịnh đang ngửa giường lên, mới phát hiện chân điểm tựa, căn bản dậy nổi.

 

Lục Kinh Chập bên cạnh thấy cô như , lên phía định đỡ dậy, nào ngờ Hạ Thanh Nịnh lật sang một bên tự bò dậy.

 

Một cúi xuống, một lên, chỉ "Bốp" một tiếng, trán hai va mạnh .

 

Đau đớn ập đến, Hạ Thanh Nịnh tự chủ phát một tiếng kêu đau khẽ, đồng thời dùng tay ôm lấy trán.

 

"Không chứ?" Lục Kinh Chập thấy tiếng kêu, tiến lên một bước, gạt tay cô , vén tóc mái trán cô lên, phát hiện trán cô rõ ràng va đỏ một mảng.

 

" , đừng lo cho , mau bảo con bé đừng lung tung." Hạ Thanh Nịnh nôn nóng Lục Kinh Chập .

 

Lục Kinh Chập nhíu mày, gì, cẩn thận xem xét trán cô, thấy gì đáng ngại mới dậy, xoay khỏi phòng.

 

Hạ Thanh Nịnh giường, đỡ cái trán đau điếng, ráng đỏ mặt còn rút .

 

Mình cùng ... là hôn môi?!

 

Không chỉ thế, còn một đứa nhóc thấy, đứa nhóc đó còn chạy ngoài rêu rao khắp nơi!

 

Đây quả thực là hiện trường "c.h.ế.t " quy mô lớn!

 

Bên trong phòng, Hà San San đ.á.n.h vẫn lóc ngừng. Vương Minh Phương năm dấu ngón tay rõ ràng mặt cô cũng vô cùng đau lòng, giơ tay định giúp cô xoa.

 

Hà San San gạt phắt tay bà , gục xuống giường tiếp tục . Bởi vì quá kích động, tiếng chút hụt .

 

Thấy con gái như , Vương Minh Phương chỉ đành đau lòng vuốt lưng giúp cô thuận khí, giải thích:

 

"San San, con đừng trách đ.á.n.h con. Vừa con thực sự quá xúc động, con nghĩ mà xem, nếu thật sự ném nó thương, hai con còn thể tiếp tục ở cái nhà ?"

 

"Không ở thì ở!" Hà San San nhổm dậy, quát mặt Vương Minh Phương.

 

"Vậy bây giờ con về bên nhà họ Hà !" Vương Minh Phương ngọt cô lọt, chỉ đành thả lời tàn nhẫn:

 

"Về bên đó chen chúc với nhà sáu bọn họ trong ba gian phòng dột nát, bảy một bữa ăn hai món rau, giúp họ nấu cơm, rửa bát, quét nhà, giặt quần áo..."

 

Nghe Vương Minh Phương xong, những ngày tháng sống ở nhà họ Hà lập tức hiện lên mắt. Khí thế của Hà San San lập tức xẹp xuống, nhưng tiếng vẫn tiếp tục:

 

"Hu hu... Bọn họ bắt nạt con, cũng đ.á.n.h con, con sống còn ý nghĩa gì nữa, chi bằng nhảy sông c.h.ế.t quách cho xong."

 

"Nói hươu vượn! Cái gì mà c.h.ế.t với c.h.ế.t. Mẹ đ.á.n.h con chẳng vì con việc đầu óc, màng hậu quả ? Con , hôm nay nếu thật sự ném nó xảy chuyện gì, con định giải quyết thế nào?" Vương Minh Phương lau nước mắt cho con gái, hỏi.

 

Tuy sai, nhưng trong lòng Hà San San vẫn phục, :

 

"Con chính là ném c.h.ế.t con nha đầu thối đó. Nếu vì nó, Tiểu Ngũ thể coi trọng con bé Mạch Miêu ? Nếu tại nó, hôm nay những đó thể con như ? Hu hu..."

 

Nhắc tới chuyện hồi chiều, Vương Minh Phương cũng một bụng tức giận, nhịn vươn ngón tay chọc đầu Hà San San một cái:

 

"Còn tại con ngu. Con xem con chạy tới nhà Mạch Miêu loạn cái gì? Còn mắng bà mối nhà , đầu óc con giống bố con thế hả? Con cũng nghĩ xem, bà mối mỗi ngày tiếp xúc bao nhiêu , đem những lời hôm nay con lan truyền khắp nơi, con xem con còn tìm đàng hoàng nào nữa?"

 

Hà San San nghĩ đến tầng . Nghe Vương Minh Phương , tức khắc chút sốt ruột. Mình hiện tại 21 , nếu ai giới thiệu đối tượng cho , chẳng sẽ thành bà cô già ?

 

"Mẹ." Hà San San lập tức nắm lấy tay Vương Minh Phương, nôn nóng hỏi: "Vậy, bây giờ?"

 

"Giờ mới sốt ruột ?" Vương Minh Phương chỉ tiếc rèn sắt thành thép con gái, một lát thở dài :

 

"Haiz, thật là kiếp nợ con! Còn thể nữa, qua một thời gian nữa, tìm dì hai con, bảo dì giới thiệu cho con một mối."

 

Hà San San lập tức ngừng , mắt sáng rực lên. Dì hai chính là lấy chồng nhất trong mấy chị em gái của , chồng là công nhân chính thức xưởng quốc doanh, con trai bộ đội, còn là một doanh trưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-79-ho-sap-co-em-be-roi.html.]

 

" chịu giúp ?" Hà San San lo lắng : "Dì với thiết."

 

"Nó ý kiến với , nhưng đối với đám con cháu thì vẫn quan tâm. Cùng lắm thì vứt cái mặt già , tới cửa cầu xin nó một chút ." Vương Minh Phương chọc đầu Hà San San một cái :

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Ai bảo tao sinh cái thứ đòi nợ như mày chứ."

 

"Vẫn là nhất." Hà San San khoác tay Vương Minh Phương nũng:

 

"Bảo dì cũng giới thiệu cho con một bộ đội , nếu ở bộ đội chút chức vụ thì càng ."

 

"Con nghĩ cũng thật đấy." Vương Minh Phương trìu mến sờ sờ khuôn mặt đ.á.n.h của Hà San San, thấm thía :

 

"San San , con cũng học trang điểm . Con xem con bé Mạch Miêu lớn lên bằng con, mà vẽ vời xong đúng là hơn nhiều. Đàn ông ai thích xinh , giới thiệu cho con mối , cũng cần chính con nắm bắt mới nha."

 

Hà San San theo bản năng phản bác, nhưng nghĩ đến bộ dáng khi trang điểm của Mạch Miêu thì gì nữa, chỉ phục mà bĩu môi, nghĩ thầm nếu trang điểm , chắc chắn hơn nó.

 

"Còn nữa, từ giờ trở , con tuyệt đối trêu chọc Hạ Thanh Nịnh nữa." Vương Minh Phương nữa cảnh cáo.

 

Bộ dáng Lục Kinh Chập bảo vệ Hạ Thanh Nịnh hôm nay giống như bảo vệ tròng mắt của . Vương Minh Phương nếu con gái thật sự gây họa gì, hai con bọn họ tuyệt đối quả ngon để ăn.

 

Biết con gái trong lòng uất ức, xong bà an ủi:

 

"Nhẫn nhịn thêm một thời gian nữa là ."

 

"Nhẫn, nhẫn, nhẫn, mỗi đều bảo con nhẫn, con nhẫn tới khi nào!" Hà San San ồn ào lên.

 

thật sự nhẫn đủ Hạ Thanh Nịnh , cứ tưởng tượng đến bộ dáng hồ ly tinh của nó là cô hận thể lập tức xông lên rạch nát cái mặt chuyên quyến rũ đàn ông đó.

 

"Lục Kinh Chập một ngày , con nhẫn một ngày; một năm , con nhẫn một năm." Vương Minh Phương lạnh mặt giọng lạnh lùng, sợ đứa con gái đầu óc lọt.

 

Hà San San nữa, hận ý đáy mắt giấu cũng giấu .

 

Hạ Thanh Nịnh chẳng việc Lục Kinh Chập thích nó mới dám kiêu ngạo như ? Nếu Lục Kinh Chập thích nó, nó chẳng sẽ còn ai chống lưng ?

 

Mẹ cô luôn nhẫn, nhưng cô cảm thấy, đối phó Hạ Thanh Nịnh nên dùng phương pháp , khiến nó cả đời đều ngóc đầu lên .

 

Nghĩ đến đây, trong đầu cô bỗng nhiên nảy một ý tưởng ác độc! Khóe môi tự chủ nhếch lên: Hạ Thanh Nịnh, mày cứ chờ bại danh liệt .

 

Lục Kinh Chập ngoài, đến giờ cơm chiều mới trở về, sắc mặt vẫn thanh lãnh bình đạm như , dường như từng chuyện gì xảy . Hạ Thanh Nịnh cũng hạ quyết tâm lấy bất biến ứng vạn biến, nhắc tới thì cô tuyệt đối nhắc.

 

Trên bàn cơm, Vương Minh Phương ngừng gắp thức ăn bát Diêu Hồng Mai, bảo cô ăn nhiều một chút, dưỡng thể hơn. Diêu Hồng Mai mấy ngày nay nghén nặng, một chút khẩu vị cũng , nhưng đối mặt với thức ăn chồng gắp cho, vẫn căng da đầu ăn xuống.

 

Trong lúc ăn cơm, vây quanh đề tài con cái vài câu. Vương Minh Phương bỗng nhiên Lục Kinh Chập, giả bộ nhân từ nhắc nhở:

 

"Kinh Chập, con xem chị dâu con m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ hai , con và Thanh Nịnh cũng tranh thủ chứ."

 

Lục Lập Đông bên cạnh cũng hùa theo:

 

" , chú hai cũng kết hôn mấy năm , cũng nên suy xét chuyện con cái."

 

"Ừ." Lục Kinh Chập dường như thảo luận đề tài , trầm giọng dùng một âm tiết đáp .

 

Chuyện con cái Hạ Thanh Nịnh căn bản nghĩ tới, cho nên cô lo ăn cơm, coi như thấy.

 

Hà San San bên cạnh thì bĩu môi, trong lòng thầm thì một câu:

 

"Nó cái bộ dạng gió thổi là bay, phỏng chừng cả đời cũng sinh con."

 

Thấy đương sự phản ứng gì, vốn tưởng đề tài cứ thế trôi qua, ai ngờ bên cạnh bỗng nhiên vang lên một giọng trẻ con ngây thơ:

 

"Họ sắp em bé ."

 

Ánh mắt đồng loạt về phía Lục Tiểu Tuyết chuyện, trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc. Giây tiếp theo thấy cô bé hì hì :

 

"Hôm nay cháu thấy hai họ ôm hôn môi đấy. Hôn môi chẳng là sắp em bé ..."

 

 

Loading...