Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 76: Sau này tôi sẽ đối tốt với cô ấy gấp bội

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:10:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Việc đến nước , Vương Minh Phương rốt cuộc tìm thấy lý do thoái thác nào để tẩy trắng cho Hà San San nữa. Biết nếu còn ở đây chỉ càng thêm bẽ mặt, bà bèn kéo Hà San San ngoài. Bà nhanh, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong miệng còn đang giận mắng Hà San San:

 

"Cái con ranh con , thật là một ngày nào bớt lo."

 

Hà San San cũng nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như . Hiện tại cô cũng hoảng , trong tiếng nghị luận và quở trách của , xám xịt theo Vương Minh Phương về.

 

Thấy còn gì náo nhiệt để xem, cũng sôi nổi giải tán. Có bụng lúc còn quên an ủi Lý Thu Liên cùng Mạch Miêu vài câu.

 

Chờ hết, Lý Thu Liên bỗng nhiên tới nắm tay Hạ Thanh Nịnh, vô cùng cảm kích :

 

"Thanh Nịnh , hôm nay may mà cháu, bằng chúng thật bây giờ."

 

Hạ Thanh Nịnh chút thụ sủng nhược kinh. Đây là đầu tiên Lý Thu Liên mật chuyện với cô như , chút quá thích ứng.

 

Lý Thu Liên xong, Mạch Miêu cũng tới. Trong mắt cô ngập nước, nỗ lực c.ắ.n môi cho , hơn nửa ngày mới hai chữ:

 

"Cảm ơn."

 

Hạ Thanh Nịnh trong lòng cô ủy khuất, giơ tay vỗ vỗ lưng cô , an ủi: "Không , đừng cảm thấy khó xử hổ gì cả. Hôm nay mất mặt là Hà San San, !"

 

Đứng bên cạnh, Tiểu Ngũ thấy Mạch Miêu như , mãn nhãn đều đau lòng, vội vàng ngừng xin :

 

"Thực xin , thực xin , đều do suy xét chu đáo, chịu ủy khuất."

 

"Biết chịu ủy khuất, về cần đối với cô chút nha!" Hạ Thanh Nịnh giảm bớt khí trầm lắng, cố ý trêu chọc hai .

 

Mặt Mạch Miêu bá một cái liền đỏ bừng, nước mắt cũng ép chảy ngược trong, ngượng ngùng giơ tay nhéo nhẹ cánh tay Hạ Thanh Nịnh một cái.

 

Tiểu Ngũ ngược rớt dây xích ( tụt hứng), vội vàng gật đầu tỏ vẻ:

 

" về nhất định sẽ đối với cô gấp bội!"

 

Nghe xong lời , mặt Mạch Miêu càng đỏ hơn. Bà mối một bên mặt mày hớn hở hai , tiếp tục tác hợp:

 

"Đều việc thường gian nan, chuyện hôm nay coi như là thử thách, hy vọng thể mau chóng ăn kẹo mừng của các cháu nha."

 

Nói xong bà đột nhiên về phía Hạ Thanh Nịnh. Vừa bà liền chú ý tới cô gái xinh . Vương Minh Phương hình như nhà họ, nhưng từng gặp nhỉ, vì thế hỏi Mạch Miêu:

 

"Cô bé là con nhà ai thế?"

 

Trước mỗi bà mối dẫn đến Lục gia xem mắt với Hà San San, Vương Minh Phương đều cho nguyên khỏi phòng, sợ khác so sánh chướng mắt Hà San San. Cho nên bà mối tuy rằng tới nhiều cũng gặp qua Hạ Thanh Nịnh, tự nhiên cô.

 

Nghe ba chữ "cô bé ", Mạch Miêu bỗng nhiên bật . Gương mặt Thanh Nịnh cũng thật tính lừa gạt, thoạt cứ như 17-18 tuổi, ai thể nghĩ cô đều kết hôn nhiều năm .

 

"Cô là bạn nhất của cháu, là nhà họ Lục ở sân ạ." Mạch Miêu vô cùng tự hào với bà mối.

 

Mấy chữ "bạn nhất" đối với Hạ Thanh Nịnh còn hưởng thụ, cô tự giác cũng cong môi nhạt.

 

Nụ bà mối bên cạnh xem đến ngây . Trong tay bà lúc hai trai gia cảnh, diện mạo đều đặc biệt , chỉ đích danh tìm vợ xinh . Bà giới thiệu vài cũng ưng, nếu đem cô gái mắt giới thiệu qua, khẳng định thể thành.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-76-sau-nay-toi-se-doi-tot-voi-co-ay-gap-boi.html.]

"Cô bé bao nhiêu tuổi , đính hôn ?" Bà mối ha hả hỏi, bà nhớ mang máng chồng của Vương Minh Phương hình như cô con gái.

 

"Ai nha thím, thím cũng đừng nghĩ mai cho , đều kết hôn mấy năm ." Mạch Miêu mật khoác tay Hạ Thanh Nịnh với bà mối.

 

"À, thì tiếc quá." Nụ mặt bà mối lập tức biến thành bất đắc dĩ, vẻ mặt tiếc nuối .

 

Tròng mắt Mạch Miêu xoay chuyển, lập tức trêu ghẹo :

 

"Tiếc cái gì mà tiếc, chồng chính là Đoàn trưởng bộ đội, tuấn đối xử với , sống hạnh phúc lắm đấy."

 

Đoàn trưởng nha! Bà mối thầm nghĩ, còn may nãy lanh mồm lanh miệng giới thiệu cho cô công nhân kỹ thuật gì đó. Trong tay bà tài nguyên nhất cũng bất quá là chút chức vụ trong xưởng quốc doanh, tự nhiên so với Đoàn trưởng . Thời buổi , công nhân là bát sắt, sĩ quan quân đội chính là bát vàng.

 

Vừa nãy trêu ghẹo Mạch Miêu, xoay liền hiện học hiện dùng trêu . Hạ Thanh Nịnh thầm nghĩ, con bé cũng thật lanh lợi.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Mấy chuyện một lát, Hạ Thanh Nịnh liền cáo biệt bọn họ về nhà.

 

Cô mới sân liền Vương Minh Phương đang quở trách Hà San San, não, quá xúc động, quá ngu xuẩn nọ.

 

Hà San San ghế, tuy rằng phản bác gì, nhưng má phồng lên cùng mày nhăn , rõ ràng là đang kháng nghị.

 

Hạ Thanh Nịnh lười để ý hai , nhà, nhấc chân định về phòng . Hà San San một bên thấy cô, "vèo" một cái nhảy dựng lên từ ghế, ba bước cũng hai bước vọt tới mặt Hạ Thanh Nịnh, hung tợn hỏi:

 

"Nha đầu thúi mày còn dám trở về? Tao thấy mày chính là thể gặp tao , cố ý trang điểm cho Mạch Miêu thành như , tới cùng tao tranh đàn ông ?"

 

Lúc cô chuyện, trong mắt lộ tia oán độc. Nếu Hạ Thanh Nịnh giúp Mạch Miêu hóa trang, trang điểm xinh , Tiểu Ngũ cũng khả năng coi trọng nó, hôm nay cũng sẽ chịu khuất nhục như !

 

Cho nên hết thảy đều là tại nó!

 

Hàng lông mày thanh tú của Hạ Thanh Nịnh nhướng lên, Hà San San hỏi:

 

"Cô tự xưng là xinh hơn bất cứ ai ? Còn sợ khác tới tranh với cô ?"

 

"Mày!" Ánh mắt Hà San San từ phẫn nộ trở nên ác độc, c.h.ử.i ầm lên:

 

"Mày cái đồ hồ ly tinh hổ, chính bò giường nếm ngon ngọt, hiện tại dạy Mạch Miêu câu dẫn đàn ông. Hai con tiện nhân chúng mày về đều sẽ kết cục !"

 

Nếu là ngày thường Hà San San nh.ụ.c m.ạ Hạ Thanh Nịnh như , Vương Minh Phương sẽ bộ tịch lên can ngăn. hiện tại bà ở một bên, một câu cũng .

 

Một là Lục Kinh Chập hiện nhà, mắng cô thì cứ mắng, cô thể gì. Hai là con nha đầu thúi Hạ Thanh Nịnh cũng xác thật nên giáo huấn một chút, hôm nay nếu tại nó, San San cũng sẽ mất mặt như .

 

Nghe lời lẽ ô uế của Hà San San, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh của Hạ Thanh Nịnh, đôi mày thanh tú nhíu , Hà San San :

 

"Vừa nãy vây quanh giáo huấn lâu như , thấy cô vẫn nhớ bài học nào. À cũng đúng, não thì nhớ cái gì!"

 

"Mày mắng ai não!" Hà San San Hạ Thanh Nịnh còn dám mắng , nháy mắt nổi điên. Cô nhịn Hạ Thanh Nịnh lâu như , giờ khắc tất cả cảm xúc đều lên tới đỉnh điểm. Chỉ thấy cô nắm chặt nắm tay, trong mắt như phun lửa, lớn tiếng :

 

"Nha đầu thúi, đừng tưởng rằng Lục Kinh Chập trở về liền chống lưng cho mày. Tao hôm nay đ.á.n.h mày quỳ xuống đất xin tha ."

 

Nói xong liền múa may nắm tay, hướng về phía Hạ Thanh Nịnh lao tới.

 

 

Loading...