Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 72: Đối tượng xem mắt đến nhà Mạch Miêu, Hà San San trợn tròn mắt

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:10:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mạch Miêu chủ ý, cáo biệt Hạ Thanh Nịnh, mới khỏi phòng liền đụng Hà San San đang bưng chậu rửa mặt đ.á.n.h răng.

 

Bởi vì Diêu Hồng Mai mang thai, là Vương Minh Phương dồn hết sự chú ý con dâu, chuyện Hà San San xem mắt thất bại cũng quan tâm lắm.

 

Chuyện mấy ngày nay việc gì thư thái, trong lòng Hà San San đang ôm một bụng lửa, liền thấy cái đứa Mạch Miêu ghét nhất tới nhà, vì thế bày bộ mặt xú uế, tức giận quát:

 

"Mày nhà ? Cả ngày chạy sang nhà khác?"

 

Mấy năm nay, hai giao phong bao nhiêu . Mạch Miêu thấy cô chủ động khiêu khích, cũng nhường nhịn, trực tiếp bắt chước y hệt hỏi :

 

" , cô là nhà ? Cả ngày ở nhờ nhà khác?"

 

"Mày!" Hà San San câu chặn họng đến á khẩu trả lời . Rốt cuộc nơi vốn dĩ nhà cô , cô hiện tại cũng bất quá là ở nhờ mà thôi.

 

Chuyện Mạch Miêu. Nghĩ đến hôm nay bà mối sang nhà Mạch Miêu, Hà San San lập tức đổi đề tài, cố ý hỏi:

 

"Hôm nay bà mối đến nhà mày mai ?" Cô chuyện khóe môi nhếch lên, mang theo tràn đầy trào phúng hỏi:

 

"Khi nào tới xem mắt thế? Đến lúc đó dám cho tao một cái , xem là rùa đen là cóc ghẻ."

 

Mạch Miêu nguyên bản khoe khoang chuyện Tiểu Ngũ mặt cô , nhưng chính cô cứ một hai tìm tới cửa vai hề, thì tùy tâm nguyện cô .

 

"Chiều mai là tới liền." Mạch Miêu trả lời: "Cô nếu xem thì cứ qua đây mà xem."

 

Hà San San đến ngặt nghẽo, vẻ mặt tự tin :

 

"Thật sự cho tao xem ? Vạn nhất đến lúc đó coi trọng tao, coi trọng mày... Vậy mày quá mất mặt ?"

 

Nghĩ đến Hà San San ngày thường luôn cao cao tại thượng, coi thường cái thì chê cái , cuối cùng thể cho cô một bài học, trong lòng Mạch Miêu là vui sướng, một cái, trả lời:

 

"Đến lúc đó ai mất mặt còn ." Nói xong thèm nhiều lời với cô , khỏi sân.

 

"Hừ!" Hà San San khinh thường hừ một tiếng, cầm chậu rửa mặt cũng ngoài, vẫn là một bộ dương dương tự đắc:

 

"Ai thì đấy mất mặt thôi."

 

...

 

Hôm nay đường núi ô tô, Hạ Thanh Nịnh thật sự là quá mệt mỏi, chân đau nhức. Để giảm bớt mệt nhọc, cô đun nước đổ bồn gỗ, cởi giày tất, bắt đầu ngâm chân.

 

Đi bộ mệt mỏi ngâm chân là thoải mái nhất. Hạ Thanh Nịnh ghế, thả lỏng đầu óc, hưởng thụ sự thích ý , hai chân tự giác đong đưa đập nước trong chậu.

 

Với Lục Kinh Chập, bởi vì huấn luyện trường kỳ, chút lộ trình chẳng thấm , cũng cảm thấy mệt. Thấy thời gian còn sớm, tới bàn, mới cầm quyển sách xong lên, liền lơ đãng liếc thấy đôi chân an phận của Hạ Thanh Nịnh đang đong đưa trong chậu nước.

 

Anh từng thấy đôi chân nào nhỏ như , mỗi đầu ngón chân đều trắng nõn nà, vô thức vỗ vỗ trong nước, thoạt vô cùng đáng yêu.

 

Lại cô gái mắt, lẳng lặng ngoan ngoãn đó, cúi đầu, ánh mắt thả lỏng, giống một con mèo nhỏ mơ màng.

 

Lục Kinh Chập chính cũng nhận , khi tí hon đáng yêu bên cạnh, khóe môi tự giác nhếch lên một độ cong.

 

Ngày thường ít chú ý đến ngoại hình của một , nhưng khi cô gần như , mới phát hiện cô thật sự xinh . Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn đặc biệt tinh xảo, làn da trắng nõn mịn màng, cái mũi đĩnh kiều, đôi môi oánh nhuận, một chỗ nào đáng yêu, chỉ là tại gầy như ?

 

Một lát thu hồi ánh mắt, dậy, xuống bếp lấy cái bát, trở trong phòng, pha một bát sữa mạch nha, giơ tay đưa cho Hạ Thanh Nịnh.

 

Hạ Thanh Nịnh hồi thần, nghĩ tới sẽ pha sữa mạch nha cho , thụ sủng nhược kinh giơ tay nhận lấy, lễ phép một tiếng:

 

"Cảm ơn."

 

"Không bảo cô sáng tối đều uống ?" Lục Kinh Chập trầm giọng .

 

"À, nhất định sẽ nhớ kỹ." Hạ Thanh Nịnh vùi mặt trong bát, ồm ồm .

 

Thấy bộ dáng ngoan ngoãn lời của cô, Lục Kinh Chập lời trách cứ nữa. Lại đầu xem cô thì phát hiện mắt cô sắp díp . Nghĩ đến cơ thể nhỏ bé bôn ba cả ngày, phỏng chừng là mệt mỏi, mở miệng nhắc nhở:

 

"Mau uống , uống xong ngủ sớm một chút."

 

"Ừm." Hạ Thanh Nịnh lên tiếng, bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, mở miệng với Lục Kinh Chập:

 

"Anh tìm trưởng thôn sắp xếp cho trai em công việc ghi điểm ?"

 

Lục Kinh Chập phủ nhận, trầm mặc gật đầu một cái.

 

"Cảm ơn !" Hạ Thanh Nịnh vẻ mặt chân thành, đ.á.n.h đáy lòng cảm tạ . Cô đều nghĩ tới tầng , Lục Kinh Chập vô thanh vô tức liền xong xuôi, cẩn thận, bụng như chứ!

 

"Không cần." Lục Kinh Chập đáp, giọng trầm thấp dễ .

 

Vừa định hỏi , hôm nay lúc cho trai em . Nghĩ đến tính từ đến nay điệu thấp, tính cách thanh lãnh đạm mạc, nếu , nhà khẳng định sẽ ngừng cảm tạ, cho nên liền nhắc tới.

 

Làm việc kể công, đàn ông , ân, thật tồi!

 

Không chốc lát Hạ Thanh Nịnh liền uống xong bát sữa mạch nha. Lục Kinh Chập thực tự nhiên giơ tay đón lấy bát của cô, đặt sang một bên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-72-doi-tuong-xem-mat-den-nha-mach-mieu-ha-san-san-tron-tron-mat.html.]

 

Hạ Thanh Nịnh rút chân khỏi chậu, định xỏ giày, bởi vì thật sự chút buồn ngủ, mơ mơ màng màng thế nhưng một chân dẫm lên mép chậu, suýt nữa thì cái chậu lật úp.

 

Đang lúc cô kinh hồn định, một cánh tay hữu lực bỗng nhiên vươn tới, trực tiếp bế ngang cô lên.

 

Động tác của đàn ông quá nhanh quá đột ngột, Hạ Thanh Nịnh còn kịp phản ứng, chính gọn trong lòng n.g.ự.c . Nếu thể chân thật cảm nhận lồng n.g.ự.c rắn chắc của đối phương, cô đều hoài nghi đang .

 

Anh cư nhiên bế cô, còn là kiểu công chúa bế!

 

Trước thời thanh xuân ngây thơ cũng từng ảo tưởng, một ngày sẽ gặp một trai soái khí, đó chuyện yêu đương ngọt ngào. Đối phương săn sóc ôn nhu, hoặc là thâm tình bá đạo, cái gì công chúa bế, tường đông (ép tường), giường đông... bộ tới một .

 

Sau theo tuổi tác chậm rãi lớn lên, bỗng nhiên cảm thấy những việc đó điểm ấu trĩ, điểm hổ.

 

Hiện tại thật sự một bế như , vẫn là một đàn ông trai, dáng chuẩn, ngược kinh ngạc lớn hơn vui sướng.

 

Lục Kinh Chập đặt cô lên giường, mặt cũng quá nhiều cảm xúc, chỉ bảo cô mệt mỏi liền nhanh chóng ngủ .

 

Hạ Thanh Nịnh chút đoán . Cho dù cảm thấy trách nhiệm với nguyên , cũng cần đến mức chứ?

 

Vậy rốt cuộc ý gì? Chẳng lẽ... thích ?

 

Ý nghĩ toát lập tức cô phủ định.

 

Cô cũng tự hiểu lấy, mù quáng tự tin, sẽ cảm thấy mị lực lớn đến mức, trong vòng vài ngày ngắn ngủi thể khiến một chán ghét nguyên thích .

 

Duy nhất thể giải thích chính là: Lục Kinh Chập cũng thích , đang thử tiếp nhận .

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Rốt cuộc hai đều kết hôn, là quân hôn, thử tiếp nhận còn thể thế nào? Chính đề nghị ly hôn sẽ ảnh hưởng lớn đến tiền đồ của .

 

Hạ Thanh Nịnh nghĩ , nhất thời cảm thấy thật là ủy khuất cho . Muốn những việc đối với một thích, thậm chí ngay từ đầu đáng ghét, còn khó chịu c.h.ế.t !

 

Bất quá trừ bỏ chính khó chịu một chút, đối với cô là một chuyện . Đến lúc đó cô đưa tùy quân, càng nắm chắc thành công ?

 

Vậy ủy khuất một chút . Chờ cô tùy quân, biên chế chính thức, xin tổ chức đề nghị ly hôn, sẽ ảnh hưởng nữa.

 

Hạ quyết tâm xong, cơn buồn ngủ cũng ập tới, cô trở , nặng nề ngủ mất.

 

Chờ Lục Kinh Chập rửa mặt đ.á.n.h răng xong trở phòng, phát hiện cô ngủ. Thân thể cô cuộn tròn, thoạt càng nhỏ bé. Duy nhất tiến bộ chính là, giống ngủ sát mép giường nữa.

 

Lục Kinh Chập tắt đèn, lên giường. Trong đầu tự giác hiện câu Hạ Thanh Nịnh với Mạch Miêu:

 

"Không tớ to gan, là kẻ quá đáng hận."

 

Anh giống như ẩn ẩn đoán cái gì. Có lẽ nên tìm thời gian cùng Hạ Thanh Nịnh chuyện nghiêm túc về sự kiện .

 

...

 

Ngày hôm Lục Kinh Chập việc, sớm cửa. Hạ Thanh Nịnh đang nhờ xe Ngô Tiểu Đông ở cổng viện thì gặp Mạch Miêu từ trong nhà . Mạch Miêu thấy cô, lập tức chạy tới, ghé tai cô lén lút :

 

"Thanh Nịnh, chiều nay tan , thể tới nhà tớ một chút ?"

 

"Cậu cùng cái Tiểu Ngũ xem mắt ? Tớ tiện ." Hạ Thanh Nịnh thành thật .

 

"Trong lòng tớ chút khẩn trương." Mạch Miêu thấp thỏm : "Cậu đến tớ liền sợ nữa."

 

"Sợ cái gì?" Hạ Thanh Nịnh rộ lên, cố ý trêu cô : "Tiểu Ngũ ăn thịt ."

 

"Ai nha." Mặt Mạch Miêu đỏ bừng, lắc lắc cánh tay Hạ Thanh Nịnh:

 

"Cậu tới ? Trong lòng tớ yên tâm. Cậu xem đến Hà San San đều chướng mắt, coi trọng tớ chứ?"

 

"Anh vì cái gì chướng mắt ?" Hạ Thanh Nịnh lo lắng, khích lệ :

 

"Cậu nết , so với Hà San San mạnh hơn nhiều."

 

Mạch Miêu lập tức nở nụ , nỗi lo lắng trong lòng nháy mắt vơi nhiều, cũng thêm một ít tự tin, Hạ Thanh Nịnh :

 

"Thanh Nịnh khéo thật đấy. Vậy , tớ cứ xem kỹ , vạn nhất tớ còn chướng mắt thì ."

 

...

 

Nhớ thương việc xem Mạch Miêu trò , Hà San San tan liền phi như bay về nhà. Vừa mới đạp xe đến cổng sân, liền thấy bà mối giới thiệu cho dẫn theo một đàn ông phía .

 

kỹ, phát hiện nọ thế nhưng là Tiểu Ngũ, xem mắt với hai hôm . Chỉ thấy cầm một đống quà cáp, mặt mang theo ý khó giấu, bước nhanh về phía .

 

Mắt Hà San San sáng rực lên. Chẳng lẽ mấy ngày nay ở nhà nghĩ , vẫn thấy tồi, cho nên tới cửa tìm ?

 

Ngay lúc cô cao hứng định lên chào hỏi, giây tiếp theo thấy hai thẳng nhà Mạch Miêu.

 

Hà San San lập tức trợn tròn mắt.

 

 

Loading...