Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 64: Ai bảo chúng tôi không có tiền?
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:06:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới ánh mắt thâm trầm khó đoán của Lục Kinh Chập, Quách Ngọc Mai tiếp tục với vẻ vô cùng áy náy:
"Tiểu Chanh từ nhỏ nhát gan, nó dám tự tiện leo lên giường con. Vì nó thích con từ bé nên mới bày mưu cho nó. Con hận thì cứ hận ." Nói xong bà Lục Kinh Chập, giọng trở nên gấp gáp hơn:
"Con nhận cũng , nhưng ngàn vạn đừng vì chuyện mà trách cứ Tiểu Chanh, giận dỗi với nó nữa."
Nghe đến đây, Hạ Thanh Ninh một nữa xúc động, càng cảm thấy hổ thẹn vì hiểu lầm Quách Ngọc Mai.
Bà đến xin tiền con rể, bà là đang vứt bỏ cả cái mặt già , ôm hết lầm về , chỉ để đổi hình tượng của con gái trong lòng con rể.
Chắc là tối qua con gái vẫn động phòng với Lục Kinh Chập, bà cả đêm ngủ , sáng sớm tìm con rể.
Những lời với con rể thực sự khó coi, nhưng vì con gái bà thể cần mặt mũi, thậm chí tôn nghiêm cũng thể vứt bỏ, chỉ hy vọng thể chuyển sự bất mãn và trách móc sang , đừng khó con gái nữa.
Lục Kinh Chập lẳng lặng hết những lời . Anh gì, vẻ mặt vẫn bình thản như cũ. Thông minh như thể Quách Ngọc Mai đang dối, chỉ là vạch trần bà mà thôi.
Mãi một lúc lâu , mới trầm giọng một câu:
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Được, con ."
Hạ Thanh Ninh bừng tỉnh khỏi cơn chấn động, bước nhanh lên phía , chắn mặt Quách Ngọc Mai, Lục Kinh Chập, nghiêm túc:
"Không , dạy..."
Chưa đợi cô hết câu, Quách Ngọc Mai giật mạnh tay cô . Đang định gì đó thì thấy bên ngoài đang gọi tên , hình như còn đang ồn ào chuyện gì đó.
" ." Lục Kinh Chập Hạ Thanh Ninh, trầm giọng : "Giờ ngoài xử lý chút việc, chuyện gì về ."
Nói xong dừng nữa, về hướng nhà trưởng thôn.
"Con bé , đang chuyện với nó đàng hoàng, con đây gì?" Đợi Lục Kinh Chập xa, Quách Ngọc Mai con gái vẻ mặt bất đắc dĩ:
"Để nó hận cũng , chỉ cần vợ chồng con sống với thì thế nào cũng ."
Hạ Thanh Ninh tất nhiên bà dụng tâm lương khổ, nhưng cái nồi đen bẩn thỉu thể để bà đội . Cô khoác tay bà, an ủi:
"Chuyện đừng lo, trong lòng con tự chừng mực. Mẹ yên tâm, chúng con sẽ sống ."
Hai con chuyện đến nhà, bỗng thấy trong sân truyền đến tiếng c.h.ử.i bới khó :
"Quách Ngọc Mai con mụ già , lăn đây cho tao. Con trai mày què cụt mà còn dám chê con gái tao , đúng là mặt dày thật đấy. Con gái tao đến mấy cũng hơn đứt thằng con què vững của mày gấp trăm .
Lúc thì mở mồm là cưới vợ, giờ bảo mày bỏ chút sính lễ thì mày tiếc, mày đùa bọn tao đấy . Phi! Tao thấy thằng con què nhà mày khỏi cần tìm vợ gì, phối giống với lợn nái trong chuồng lợn ..."
Trong phòng, Quách Ngọc Mai và Hạ Thanh Ninh thấy những lời c.h.ử.i rủa sắc mặt đồng thời đổi, vội vàng chạy sân. Từ xa thấy một phụ nữ béo lùn, mặt mũi hung dữ đang chống nạnh ở cổng viện c.h.ử.i ổng lên.
Phía bà còn một cô gái hơn hai mươi tuổi, cao đến mét rưỡi, mặt rỗ chằng chịt, dáng y hệt phụ nữ .
Lúc cô cũng hùa theo lớn tiếng gào thét:
"Hạ Thanh Thụ cái thằng què c.h.ế.t tiệt , lăn đây rõ ràng cho bà, ai , ai xứng với mày? Cũng tè một bãi mà soi xem là cái đức hạnh gì, bà đây chịu lấy mày là nhà mày thắp hương cúng cụ đấy."
Khi ánh mắt Hạ Thanh Ninh rơi cô gái , sắc mặt cô rõ ràng khựng , thể tin nổi phụ nữ là đối tượng mai cho trai .
Chẳng trai cô bạn thanh mai trúc mã xinh ? Giờ rốt cuộc là chuyện thế nào đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-64-ai-bao-chung-toi-khong-co-tien.html.]
"Các câm mồm cho ! con gái bà bao giờ, chỉ bảo nhà các đòi sính lễ cao quá, nhà lo thôi." Quách Ngọc Mai bước nhanh đến mặt hai , mặt đầy giận dữ quát.
Mấy năm nay bà luôn dĩ hòa vi quý với , dù bản chịu uất ức gì cũng nhịn cho qua, nhưng giờ hai dám tìm đến tận cửa c.h.ử.i mắng con trai bà, còn chuyên chọn chỗ đau mà chửi.
Bà vốn thấy với con trai, chịu khác dùng những lời độc ác như sỉ nhục , đau lòng phẫn nộ.
"Không lo thì còn cưới xin cái gì? Hơn nữa chúng đòi sính lễ cao chỗ nào? Bà cũng xem con trai bà là cái ngữ gì, 500 đồng cũng bỏ nổi, nhà thì nghèo rớt mồng tơi, thì què cụt, cưới vợ về để cùng nhà bà hít khí trời ."
Người phụ nữ châm chọc . Bà mặt mày dữ tợn, má phồng lên, chuyện nước bọt b.ắ.n tung tóe, kéo bà mối bên cạnh, giọng the thé gào tiếp:
"Bà mối Vương bà xem, con mụ già Quách Ngọc Mai chê con gái nhà lùn , còn mặt dày đòi sính lễ cao ?"
Bà mối nãy bảo Quách Ngọc Mai là nhà trai đòi 500 đồng sính lễ, bảo bà tiền thì xin con rể. ngờ Quách Ngọc Mai đầu óc c.h.ế.t cứng chẳng những xin mà còn bảo nhà bà sẽ để con rể giúp đỡ. Bà thấy Quách Ngọc Mai ngu ngốc, liền buông một câu:
"Nhà các thanh cao như con gái lúc thì gả cho cả, lúc thì gả cho em hai thế?". Nào ngờ mụ già ngu ngốc trở mặt, đuổi thẳng cổ bà ngoài.
Bà trong lòng tức tối, lúc mới thêm mắm dặm muối kể với nhà gái đang đợi ngoài cửa rằng Quách Ngọc Mai chê con gái họ , khiến hai con họ xong liền xông c.h.ử.i bới.
" là bà thế đấy, còn bảo con gái nhà chị mặt rỗ lấp lánh ánh vàng, còn cao bằng ba đống phân trâu, ôi dào khó lắm."
Bà mối lúc thể thừa nhận Quách Ngọc Mai những lời đó, đắc tội với bà còn hơn đắc tội với hai con ghê gớm mặt . Hơn nữa nãy Quách Ngọc Mai nể mặt bà như , bà nhân cơ hội dạy cho bà một bài học.
"Bà!" Quách Ngọc Mai vu oan tức đến nghẹn lời, n.g.ự.c phập phồng kịch liệt.
Người phụ nữ béo lùn chẳng những giận mà còn ha hả. Dưới ánh mắt khó hiểu của , bà vẻ mặt khinh miệt lớn:
"Tao thừa nhận con gái tao bằng con Lâm Tiểu Ngọc . Thế nào, thằng con què nhà mày giờ thành phế vật mà còn tơ tưởng đến ? Người sớm trèo cành cao , cần nó nữa .
Mày nhất khuyên nó tỉnh mộng , đừng mơ tưởng hão huyền nữa. Theo tao , nó cứ tìm một đứa què mà lấy cho xong, hai đứa ghép cũng ba cái chân chứ nhỉ."
Động tĩnh bên thu hút một đám đến xem náo nhiệt. Mọi câu xong bất giác đều bật .
Ngưu Hoa Tươi đầu tiên to nhất. Chỉ thấy bà Quách Ngọc Mai vẻ bụng nhắc nhở:
"Ngọc Mai , thấy cái dạng thằng Thanh Thụ , nhất đừng tìm vợ nữa, cưới về cũng khổ con gái nhà ."
Hạ Thanh Thụ vì chân cẳng nên giờ mới tới nơi. Vừa đến thấy những lời độc địa của phụ nữ . Anh lặng lẽ đó, vì một chân hỏng nên vai lệch hẳn sang một bên. Sự tủi nhục và phẫn nộ tràn ngập trong lòng nhưng chỉ thể c.ắ.n chặt răng, thốt nửa lời phản bác.
Quách Ngọc Mai thấy con trai đến, sợ những lời sẽ đau lòng, vội bảo Hạ Thanh Ninh:
"Tiểu Chanh, ở đây ồn ào quá, mau đưa con nhà ."
Bà mối bên cạnh quét mắt đ.á.n.h giá Hạ Thanh Ninh từ đầu đến chân, đảo mắt một vòng, bỗng sang phụ nữ béo lùn:
"Thôi , cô em chúng thôi, cũng đừng khó nữa." Nói xong Quách Ngọc Mai, giọng điệu đầy châm chọc:
"Nhà họ nghèo thế lấy nhiều tiền sính lễ như ."
Lời bà cố ý cho Hạ Thanh Ninh . Bà cô từ thành phố về, hôm qua chồng cô mua bao nhiêu đồ như , trong tay chắc chắn tiền. Bà khích tướng thế , con ranh vì sĩ diện mà móc tiền thật thì ?
Chỉ cần nhà họ Hạ bỏ sính lễ , mối hôn sự vẫn khả năng thành. Một khi thành công, tiền mai thỏa thuận chẳng vẫn thuộc về bà ?
Giờ bà xé rách mặt với nhà họ Hạ , đương nhiên thể dùng cách bình thường nữa, chỉ thể dùng chiêu bài liều lĩnh . Dù Quách Ngọc Mai cũng đang mong con dâu lắm , nhà gái coi trọng tiền bạc, chỉ cần đưa tiền là xong việc, chẳng hai bên cùng vui vẻ ?
Quả nhiên ngay khi bà những lời đó, cô gái từ thành phố về lên tiếng:
"Ai bảo chúng tiền?"