Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 62: Chị sẽ không bao giờ lừa em nữa

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:06:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Thanh Ninh phiền hai , lặng lẽ qua.

 

Đến phòng Quách Ngọc Mai thấy bà . Nhìn quanh quất thì thấy Hạ Thanh Thảo đ.á.n.h răng rửa mặt xong về phòng, cô do dự hỏi:

 

"Thanh Thảo, em chuyện với chị ?"

 

Có lẽ những đứa trẻ càng hiểu chuyện thì tâm tư càng nặng, càng để ý nào trong lòng thì càng dám dễ dàng thiết.

 

Tuy Hạ Thanh Thảo luôn tỏ thờ ơ với cô, nhưng từng chi tiết nhỏ đều đang lên rằng trong lòng bé yêu chị , nhớ thương chị sâu sắc.

 

Cho nên khi , cô nhất định giúp bé cởi bỏ khúc mắc.

 

Nghe Hạ Thanh Ninh hỏi , Hạ Thanh Thảo gì, bước nhanh phòng , nhưng cũng đóng cửa.

 

Hạ Thanh Ninh đóng cửa nghĩa là cự tuyệt chuyện với cô, bèn theo .

 

Vào phòng, Hạ Thanh Thảo quẹt diêm thắp ngọn đèn dầu tủ, đó cúi đầu giường, sắc mặt lạnh nhạt, cũng Hạ Thanh Ninh bước .

 

Ánh đèn dầu yếu ớt, nhưng may là phòng nhỏ nên cũng đủ chiếu sáng ngóc ngách.

 

Nương theo ánh đèn lờ mờ, Hạ Thanh Ninh thấy trong phòng ngoài một cái tủ nhỏ và một chiếc giường ván gỗ thì chẳng gì cả.

 

Vì ngoài giường còn chỗ nào để , Hạ Thanh Ninh cũng khách sáo, tới trực tiếp lên giường.

 

nhẹ nhưng khi xuống, chiếc giường gỗ cũ kỹ vẫn phát tiếng "kẽo kẹt", như đang phản đối việc chịu thêm trọng lượng.

 

Hạ Thanh Ninh Hạ Thanh Thảo. Dưới ánh đèn, bé gầy gò và mong manh. Hạ Thanh Ninh dám tưởng tượng cơ thể nhỏ bé thể cõng nổi gùi cỏ nặng trịch .

 

Nghĩ đến Lục Tiểu Tuyết điêu ngoa tùy hứng, lúc ăn cơm chiếm cả hai cái đùi gà, Hạ Thanh Thảo ngày ngày bao nhiêu việc nhà nông mà chỉ ăn bánh trấu. Hai đứa trẻ trạc tuổi cuộc đời khác biệt.

 

Người bảo con nhà nghèo trưởng thành sớm! Chẳng lẽ bọn chúng thế ? Đó là do ai để dựa dẫm mà thôi! Chỉ thể dùng đôi vai non nớt gánh vác trách nhiệm mà lẽ ở tuổi chúng chịu.

 

Hạ Thanh Ninh thu hồi dòng suy nghĩ, giơ tay vỗ vỗ vai Hạ Thanh Thảo, cố gắng nặn nụ :

 

"Thanh Thảo nhà cao lên nhiều thật đấy, hai năm nữa thôi là cao hơn chị ."

 

Hạ Thanh Thảo vẫn gì. Khi Hạ Thanh Ninh vỗ vai , còn dịch sang bên cạnh một chút, dùng hành động để lên sự bất mãn trong lòng.

 

"Thanh Thảo, đừng giận chị nữa. Mai chị về , em mà để ý đến chị thì chị chẳng thời gian ở bên em ." Hạ Thanh Ninh ghé sát gần , với vẻ mặt đáng thương vô cùng.

 

Nghe thấy cô mai , Hạ Thanh Thảo dường như quên mất đang giận, lập tức đầu cô, vội vàng hỏi:

 

"Nhanh thế ạ?"

 

Thấy bé cuối cùng cũng chịu chuyện với , Hạ Thanh Ninh mỉm , trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều, giải thích:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-62-chi-se-khong-bao-gio-lua-em-nua.html.]

"Chị cũng thêm một thời gian, chơi với em, với , nhưng chị , xin nghỉ ."

 

Hạ Thanh Thảo lập tức chìm nỗi buồn chị sắp , cô nữa.

 

Hạ Thanh Ninh bé buồn, vỗ vai an ủi:

 

"Chị chứ, kiếm tiền mua đồ ngon cho Thanh Thảo nhà ." Nói xong như nhớ gì đó, cô hỏi:

 

"Kẹo hôm nay ngon ?"

 

Hạ Thanh Thảo trong lòng còn bài xích Hạ Thanh Ninh như nữa, nhất là khi mai , càng thêm luyến tiếc, lí nhí đáp:

 

"Ngon ạ."

 

"Sau chị mua cho em, mua nhiều thế , nhiều đến mức em ăn hết luôn." Hạ Thanh Ninh dùng tay hiệu một vòng tròn lớn. Thấy mặt Hạ Thanh Thảo thoáng hiện ý , cô cuối cùng cũng yên tâm.

 

Đứa trẻ trong lòng tràn ngập hình bóng bạn giận bạn thật , nó chỉ bạn dỗ dành nó, dỗ dành một chút là nó sẽ thôi.

 

"Em yên tâm, chị sẽ thường xuyên thư cho em. Em ở nhà học hành chăm chỉ, tự chăm sóc bản cho , việc nặng đừng , nếu đè còng lưng cao . Chị sẽ gửi tiền về, cuộc sống nhà sẽ ngày càng hơn." Hạ Thanh Ninh dặn dò, nghĩ nghĩ tiếp:

 

"Sau cơ hội, chị sẽ đón em lên thành phố..."

 

hết câu, Hạ Thanh Thảo bỗng bật dậy khỏi giường, cả trở nên kích động:

 

"Chị lừa em! Lại lừa em! Hôm khi thành phố chị cũng thế, nhưng bọn em lên thành phố tìm chị, chị chê bọn em nghèo, chê bọn em chị mất mặt, gặp cũng gặp. Chị thừa chân tìm chỗ ở cho . Chị , mang đồ cho chị, kịp về trong ngày, ngủ gốc cây, gầm cầu..."

 

Càng càng đau lòng, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt nhưng bé bướng bỉnh chịu , giơ tay đẩy Hạ Thanh Ninh ngoài:

 

"Em thèm lên thành phố , thành phố , thành phố cũng biến chất hết , cả đời em bao giờ lên thành phố nữa!"

 

Bị đẩy khỏi phòng, trong lòng Hạ Thanh Ninh chua xót bất lực. Có lẽ nguyên chủ cũng từng những lời tương tự, nhưng hành động đó tổn thương họ sâu sắc.

 

Giờ những lời y hệt, bé choai choai trực tiếp sụp đổ, chịu tin tưởng cô nữa.

 

Đứng ở cửa một lúc, Hạ Thanh Ninh gõ cửa nữa, chỉ vọng :

 

"Lần chị lừa em . Sau em đến lúc nào cũng , chị đảm bảo sẽ bao giờ bỏ rơi em, bỏ rơi nữa."

 

Đợi một lúc, bên trong vẫn phản ứng gì. Cô Hạ Thanh Thảo hiện tại đang xúc động mạnh, cần để bé bình tĩnh một , bèn nhẹ giọng :

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Em đừng buồn nữa, nghỉ ngơi sớm ." Nói xong cô mang theo sự áy náy rời .

 

Sau khi chị , Hạ Thanh Thảo rốt cuộc kìm bật . Cậu trùm chăn kín đầu, cố gắng để phát tiếng.

 

Đứa trẻ con nhà nghèo là , lúc nào cũng tỏ kiên cường, đến cũng cẩn thận từng li từng tí, dám thành tiếng sợ khác thấy.

 

 

Loading...