Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 551: Giữ lấy con của em
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:41:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ nhà , Lục Kinh Chập và Hạ Thanh Nịnh đều gì, mỗi bước đều nặng trĩu.
Đến tận bây giờ, Hạ Thanh Nịnh vẫn khó lòng chấp nhận sự thật Tô Hướng Nam hy sinh. Gương mặt mỉm ôn hòa của cứ như mới hôm qua còn thấy rõ mồn một, những lời hài hước vui vẻ của dường như vẫn còn vang vọng bên tai...
Vậy mà ba , từ nay về mãi mãi trở nữa.
Nhìn Lục Kinh Chập trầm mặc bên cạnh, nhớ cảnh tượng mất kiểm soát ôm , tim Hạ Thanh Nịnh cũng thắt .
Cô lúc Lục Kinh Chập nhất định đau khổ, nhưng cô an ủi thế nào. Trước hiện thực tàn khốc, lời an ủi quả thực quá nhạt nhòa!
Hơn nữa tâm trạng cô lúc cũng vô cùng phức tạp và đau buồn, nên hai cứ thế , đến nhà Tô Hướng Nam.
Ngoại trừ Tô Mạn, bên nhà cả, hai đều đến. Người nhà họ Tô ban đầu giấu Lạc Nhã chuyện Tô Hướng Nam hy sinh là sợ cô chuyện dại dột, nên đợi đến đông đủ bên cạnh cô mới sự thật.
Tin Tô Hướng Nam hy sinh là do Tô Vân Long cho Lạc Nhã . Ngay khoảnh khắc tin dữ, trong đầu Lạc Nhã bỗng vang lên tiếng ong ong chói tai.
Cô chỉ thấy bố chồng - Sư trưởng Tô miệng mấp máy gì đó, nhưng những câu , cô một chữ cũng thấy. Là thực sự thấy, bởi vì thính giác của cô bỗng nhiên biến mất.
Hóa khi con đau thương đến cùng cực, thực sự sẽ tự bảo vệ bằng cách đóng chặt các giác quan, như thể chỉ cần thấy là thể coi như từng , coi như chuyện đó từng xảy .
Toàn bộ sức lực trong cơ thể dường như rút sạch, ngay cả thẳng cũng . Trước mắt tối sầm , cơ thể cô kiểm soát mà ngã sang một bên.
Chị dâu cả Thạch Á Mẫn và em út Tô Vãn lập tức tiến lên đỡ lấy cô, dìu cô xuống giường.
Sau cơn ngất ngắn ngủi, Lạc Nhã từ từ mở mắt, thấy đều vây quanh giường , nhất thời xảy chuyện gì.
Chu Tuệ Dĩnh bước tới bên mép giường, nắm lấy tay Lạc Nhã, an ủi cô nhưng kịp mở lời, nước mắt bà tuôn rơi lã chã. Người hy sinh là con trai bà, còn nỗi đau nào bằng đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
Lúc Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập cũng tới. Biết chuyện Lạc Nhã ngất xỉu, cô lập tức sang với cả Tô Hướng Đông:
"Anh cả, phiền sắp xếp một chiếc xe đưa Lạc Nhã đến bệnh viện. Cô đang mang thai, em sợ cô nhất thời chịu đựng nổi cú sốc , xảy chuyện gì ngoài ý ."
Tô Hướng Đông lập tức hiểu ý Hạ Thanh Nịnh, lo Lạc Nhã đau lòng quá độ sẽ động t.h.a.i khí dẫn đến sinh non, liền :
"Anh ngay đây."
Chu Tuệ Dĩnh Hạ Thanh Nịnh và Lạc Nhã thiết như chị em ruột, thấy cô đến liền dậy, rưng rưng nước mắt :
"Thanh Nịnh, cháu an ủi Lạc Nhã , đừng để con bé đau lòng quá hại sức khỏe."
Hạ Thanh Nịnh gật đầu, đến bên giường Lạc Nhã. Lúc Lạc Nhã như sực nhớ điều gì, bỗng hất chăn dậy, miệng lẩm bẩm:
"A, nồi thịt kho tàu của em còn đang đun, em xem lửa, kẻo lát nữa cháy mất, ăn ngon..."
Hạ Thanh Nịnh giữ tay cô , ngăn cản hành động tiếp theo, gọi:
"Lạc Nhã..." Vừa gọi tên cô , nước mắt Hạ Thanh Nịnh trào .
Trước khi đến, cô còn tự nhủ mặt Lạc Nhã kẻo cô thêm đau lòng, nhưng khi mặt cô , cô như , cô kìm nén .
"Thanh Nịnh, ?" Lạc Nhã mở to mắt ngơ ngác Hạ Thanh Nịnh, như thể thực sự chuyện gì xảy .
"Cậu bảo trọng bản , trong bụng còn em bé." Hạ Thanh Nịnh nghẹn ngào :
"Anh ba nhất định thấy đau lòng khổ sở hại đến sức khỏe ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-551-giu-lay-con-cua-em.html.]
Nghe Hạ Thanh Nịnh , Lạc Nhã như trong mộng bừng tỉnh, túm chặt lấy tay Hạ Thanh Nịnh, dồn dập hỏi:
"Họ ba của còn nữa! Thanh Nịnh, cho tớ , chuyện thật , chắc chắn là nhầm lẫn , nhầm đúng ?"
Cô nắm tay Hạ Thanh Nịnh chặt đến thế, như nắm lấy cọng rơm cứu mạng duy nhất. Ánh mắt cô tha thiết, van nài, hy vọng bạn thiết nhất, tin tưởng nhất sẽ cho tất cả chỉ là hiểu lầm.
Dưới ánh mắt mong chờ của Lạc Nhã, Hạ Thanh Nịnh chỉ thể im lặng. Cảm giác bất lực đó khiến trái tim cô đau đớn như xé nát.
Trong sự im lặng của Hạ Thanh Nịnh, Lạc Nhã hiểu sẽ nhận câu trả lời mong . Trong nháy mắt, cảm xúc của cô đều biến mất, mặt chỉ còn sự mờ mịt, hoang mang.
Cô nữa, ánh mắt trống rỗng trần nhà. Sự của Tô Hướng Nam dường như mang theo tất cả hỉ nộ ái ố của cô, chỉ để một cái xác hồn.
Hạ Thanh Nịnh an ủi cô thế nào, chỉ thể nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, để đầu cô dựa .
Cả phòng đều rơi lệ, nỗi bi thương mãnh liệt mà im lìm đè nặng khiến thở nổi.
"Anh hứa với tớ là sẽ bình an trở về mà!" Hồi lâu Lạc Nhã mới mở miệng, nước mắt rơi xuống lã chã.
Giây tiếp theo, cô bỗng dùng mu bàn tay quệt mạnh nước mắt mặt, như tự an ủi :
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
" , về cũng , tớ tìm là ."
Nói cô định dậy khỏi giường, nào ngờ chân cử động, bỗng truyền đến cảm giác ấm nóng. Cảm giác đó lập tức khiến cô tỉnh táo , theo bản năng túm chặt lấy tay Hạ Thanh Nịnh bên cạnh.
Hạ Thanh Nịnh vội đỡ lấy cô, thấy mặt cô tái mét, định bảo cô đừng quá kích động thì Lạc Nhã :
"Thanh Nịnh, đưa tớ đến bệnh viện, mau đưa tớ đến bệnh viện."
Vừa cô cuống quýt hất chăn bông , giọng trở nên dồn dập:
"Giữ lấy con tớ, nhất định giữ con tớ."
Nghe cô , Hạ Thanh Nịnh lập tức nhận điều gì, đầu hô lớn:
"Xe đến ?"
Lúc Tô Hướng Đông vặn từ ngoài phòng bước , tiếng Hạ Thanh Nịnh gọi liền đáp:
"Đến , ngay bên ngoài."
Mọi xúm đỡ Lạc Nhã dậy. Khi cô lên, ga giường loang lổ một vệt m.á.u đỏ tươi.
Giờ khắc ai nấy đều hoảng hốt, đây là dấu hiệu sinh non.
Mặt Lạc Nhã trắng bệch, cả run lên bần bật. Cô mất chồng, thể mất thêm con nữa! Nếu ngay cả con cũng mất thì thế giới chẳng còn gì để cô luyến tiếc nữa.
Mọi đỡ Lạc Nhã lên xe, chiếc xe lao thẳng đến bệnh viện.
"Thanh Nịnh..." Lạc Nhã cảm thấy vô cùng mệt mỏi, mắt mở nổi nhưng vẫn cố gắng giữ tỉnh táo.
"Lạc Nhã, đừng kích động, sẽ ." Hạ Thanh Nịnh đỡ cô, căng thẳng quan sát tình hình an ủi.
Lạc Nhã Hạ Thanh Nịnh với ánh mắt cầu khẩn, dùng chút sức lực cuối cùng :
"Cứu con tớ với, đó là giọt m.á.u duy nhất Hướng Nam để cho tớ."