Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 55: Em mới không nhớ chị ấy

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:05:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Câu hô lên, tất cả các bà thím bên cạnh đều im bặt, ánh mắt hẹn mà cùng đổ dồn Ngưu Hoa Tươi.

 

Bị vả mặt công khai, thần sắc Ngưu Hoa Tươi lập tức trở nên phức tạp, ghen tị hổ và giận dữ.

 

Hạ Thanh Ninh tiếng gọi liền sân, đầu thấy một đám phụ nữ đang vây xem cùng chú Lý Nhị đang vội vã tới.

 

"Thanh Ninh , mau gọi cháu chuyển đồ ." Chú Lý Nhị Hạ Thanh Ninh giục.

 

"Chú Hai, cháu nhà, để cháu chuyển ạ." Hạ Thanh Ninh định .

 

"Toàn bao mấy chục cân, cháu từ nhỏ sức khỏe yếu, tay chân khẳng khiu thế mà bê nổi." Chú Lý Nhị vội ngăn , xong bỗng đám phụ nữ bên cạnh, hỏi:

 

"Mọi đều đang rảnh ? Hay là phụ một tay, giúp chuyển đồ chút ."

 

Ngưu Hoa Tươi vả mặt, giờ gọi giúp đối thủ một mất một còn chuyển đồ, trong lòng bà uất ức lắm, mặt trầm xuống, vui hỏi:

 

"Mắt nào của ông thấy chúng rảnh?"

 

"Để , để ." Thím Kim Hoa bên cạnh vội bước .

 

Các bà thím khác thấy bà , nghĩ tình làng nghĩa xóm, giúp một tay cũng là chuyện tiện tay, nên cũng theo.

 

Chỉ còn Ngưu Hoa Tươi đó hổ, cũng dở, ở cũng xong.

 

Chẳng mấy chốc, khuân vác bao lớn bao nhỏ sân.

 

Thịt lợn, trứng gà, dầu ăn, gạo, mì, đường... gần như chất đầy cả sân.

 

Bà thím cùng, vô tình cố ý, đặt can dầu xuống với Ngưu Hoa Tươi:

 

"Hoa Tươi , con rể nhà họ Hạ biếu mấy thứ đúng là thực tế hơn khoai tây khoai lang con gái bà biếu nhiều."

 

Ngưu Hoa Tươi nhất thời nghẹn họng nên lời, mãi mới thốt :

 

"Chẳng chỉ là ít gạo với mì thôi ? Ba năm mới biếu một , gì mà ghê gớm."

 

Lời khéo Hạ Thanh Ninh đang định phòng . Cô gì, tiếp tục trong. Đợi khi cô trở , tay xách một cái túi.

 

Nhìn Hạ Thanh Ninh bước với khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn, bộ váy áo màu xanh nước biển mới lạ mắt, một bà thím kìm khen ngợi:

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

"Con bé Thanh Ninh lớn lên xinh, ăn mặc cũng , bộ quần áo váy vóc chợ quê mua ."

 

Ngưu Hoa Tươi liếc Hạ Thanh Ninh, thấy cô ăn mặc thật, trong lòng ghen tị nhưng miệng vẫn cố hạ thấp:

 

"Nó thì ăn mặc bảnh bao đấy, nhưng cũng chẳng thấy mua cho với nó lấy một bộ. Các bà xem Quách Ngọc Mai với hai đứa con trai bà ngày thường mặc gì, quần áo vá chằng vá đụp, cho cái gậy là ăn mày luôn."

 

Lời nữa lọt tai Hạ Thanh Ninh đang tới. Cô vẫn lên tiếng, bắt đầu lấy kẹo chia cho các thím giúp đỡ, chia :

 

"Hôm nay vất vả giúp đỡ ạ, cảm ơn ngày thường quan tâm nhà cháu, cũng mong giúp đỡ nhiều hơn ạ."

 

Những viên kẹo hoa quả đủ màu sắc, giấy gói ni lông chạm kêu sột soạt vui tai. Hạ Thanh Ninh hào phóng, bốc cho mỗi một nắm. Đến lượt Ngưu Hoa Tươi cuối cùng, cô túi, vẻ mặt áy náy :

 

"Ngại quá thím Hoa Tươi, hết kẹo mất , về cháu sẽ phần thím nhé."

 

Tay Ngưu Hoa Tươi chìa định nhận kẹo, Hạ Thanh Ninh đành hậm hực rụt tay về.

 

Lúc Hạ Thanh Ninh phụ nữ bên cạnh :

 

"Thím , cháu nhớ thím may quần áo cho khác ạ?"

 

" , giờ thím vẫn mà." Người phụ nữ bỏ kẹo túi .

 

"Cháu sợ mua quần áo may sẵn nên mua ít vải về, phiền thím may giúp và các em cháu mấy bộ nhé, cháu gửi tiền công thím ạ."

 

"Được ." Người phụ nữ vội gật đầu đồng ý.

 

Ở nông thôn thời đó, đa đều mặc "vải tái sinh", tức là loại vải dệt từ sợi vải cũ nát đập vụn , chất lượng thô ráp.

 

Nhìn sấp vải Hạ Thanh Ninh lấy từ trong túi , bà thím sáng mắt lên, khen ngợi:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-55-em-moi-khong-nho-chi-ay.html.]

"Vải bông màu thật, sờ cũng mềm mại, đúng là đồ ." Nói sang Ngưu Hoa Tươi:

 

"Hoa Tươi, bà sờ thử xem."

 

Ngưu Hoa Tươi thì mất mặt , còn mặt mũi nào mà sờ. Sờ xong bắt bà gì đây? Nói là chất vải thoải mái hơn quần áo ?

 

Không tiếp tục chịu đả kích, buông một câu "nhà việc", Ngưu Hoa Tươi xám xịt bỏ về.

 

Đồ đạc chuyển xong, cũng chia kẹo, thấy còn việc gì liền vui vẻ về.

 

Lúc Quách Ngọc Mai dẫn con trai út Hạ Thanh Thảo đang về nhà. Chỉ thấy bé mười hai mười ba tuổi cõng một gùi cỏ to tướng, hình nhỏ bé đè cong xuống. Quách Ngọc Mai bảo mấy để cõng nhưng bé đều bướng bỉnh từ chối.

 

Quách Ngọc Mai hết cách với con, chỉ đành bên cạnh, chuyện:

 

"Con chẳng ngày nào cũng mong chị về ? Giờ chị về con giở chứng thế ?"

 

"Ai mong chị về chứ?" Cậu bé trông giận dỗi, giọng điệu cứng nhắc:

 

"Chị cần chúng nữa, con mới thèm mong chị ."

 

Quách Ngọc Mai con trai khẩu thị tâm phi, bóc mẽ:

 

"Còn già mồm, con là do chị bế ẵm từ bé, từ nhỏ quấn chị. Lần chị , ai trùm chăn thầm thế nhỉ?"

 

"Dù con." Hạ Thanh Thảo chắc nịch, cố ý rảo bước nhanh hơn, rõ ràng tiếp.

 

Quách Ngọc Mai cũng bước nhanh đuổi theo con, cố gắng khuyên giải:

 

"Chị con sống ở thành phố cũng dễ dàng gì, trong lòng chị chúng ..."

 

"Không dễ dàng mà về ." Hạ Thanh Thảo ngắt lời , lớn tiếng .

 

Quách Ngọc Mai thấy mãi con , còn quát nên cũng vui, cao giọng hỏi:

 

"Về gì? Để c.h.ế.t đói ? Hay con nuôi chị ?"

 

"Nuôi thì nuôi!" Cậu bé phục , tuy vẫn mạnh miệng nhưng khí thế rõ ràng yếu nhiều.

 

Cậu bé choai choai, vì tức giận mà hai má phồng lên, trông vài phần đáng yêu.

 

Quách Ngọc Mai con, bỗng bật thành tiếng:

 

"Vừa nãy còn bảo nhớ, mong chị, giờ bảo nuôi chị, con thế chẳng mâu thuẫn ?"

 

Hạ Thanh Thảo vạch trần, vô cùng khó chịu, thèm để ý đến nữa, cõng cỏ sải bước thẳng.

 

Hai cuối cùng cũng về đến nhà. Hạ Thanh Ninh đón, mặt: chân đất, ống quần xắn cao dính đầy bùn, mặt nắng cháy đen nhẻm, lưng cõng một gùi cỏ xanh to tướng, hình nhỏ bé đè cong xuống, tưởng chừng như giây tiếp theo sẽ chịu nổi sức nặng mà ngã quỵ.

 

Không hiểu Hạ Thanh Ninh bỗng thấy đau lòng, mở miệng gọi tên bé:

 

"Thanh Thảo."

 

Sau đó cô bước tới, giúp đỡ lấy cái gùi.

 

Cậu bé cố ý tránh tay cô, trả lời, cũng cô, thẳng sang một bên đặt gùi xuống, bắt đầu cho thỏ trong lồng sắt ăn.

 

"Cái thằng ." Quách Ngọc Mai hòa giải quan hệ hai chị em, :

 

"Thanh Thảo, mau nhà , chị để dành bánh bao trứng rán cho con đấy." Nói xong bà định nhà, đầu phát hiện trong sân thêm nhiều đồ đạc, gạo mì dầu ăn cái gì cũng .

 

Đang định hỏi Hạ Thanh Ninh xem chuyện gì thì thấy Lục Kinh Chập và Hạ Thanh Thụ . Lục Kinh Chập tay xách một túi bột mì. Nhớ lúc nãy hỏi con trai bà xe , bà còn gì hiểu nữa, mấy thứ đều là do mua.

 

Hạ Thanh Ninh bên cạnh Hạ Thanh Thụ , lúc mới phát hiện tư thế của đúng lắm, vội hỏi Quách Ngọc Mai bên cạnh:

 

"Con nhớ thương chân mà, chân trái cũng..."

 

Hạ Thanh Thảo bên cạnh vốn sắc mặt dịu đôi chút, câu xong bỗng trở nên tức giận hơn, Hạ Thanh Ninh quát lên:

 

"Chị còn mặt mũi mà hỏi , còn đều tại chị !"

 

 

Loading...