Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 544: Kiếp sau làm người thông minh
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:41:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
dường như từ nhỏ ngốc hơn khác. Việc vài là xong, mười , hai mươi cũng chắc thành . Người qua là hiểu đạo lý, thì nghĩ lâu mới ngộ .
Cho nên dù luôn tự nhủ cẩn thận, cẩn thận, nhưng rốt cuộc vẫn cứ sơ ý phạm sai lầm.
Giống như cùng đơn vị nhiệm vụ thấy lợn rừng, lúc đó chỉ nghĩ b.ắ.n lợn rừng để cải thiện bữa ăn cho , ngờ tiếng s.ú.n.g của vang lên gây hậu quả thế nào.
Còn cả Mạc Trăn Trăn định đ.á.n.h lén Lạc Nhã, chỉ nghĩ nếu nổ s.ú.n.g thì Lạc Nhã sẽ thương, chứ ngờ nổ s.ú.n.g báo động cho .
Lại còn báo tin cho nhà họ Tô chuyện Tô Dương gặp nạn, sợ c.h.ế.t khiếp, nhưng theo thấy thì Tô Dương ngã gãy chân đúng là gặp nạn thật mà.
Những chuyện lớn nhỏ tương tự như quá nhiều, lâu dần trở thành " chổi" trong mắt . Bản cũng vì thế mà tự ti, nhưng chẳng cách nào đổi, bởi vì thể biến thông minh lên ngay lập tức .
Giờ thì , lập công, hơn nữa vĩnh viễn sẽ gây họa nữa!
Lưu Tiểu Phong dựa vai Tô Hướng Nam, gần như sắp ngủ , nhưng bỗng nhiên nhớ một việc, cố sức mở mí mắt, với Tô Hướng Nam:
"Anh Hướng Nam, về... giúp em xin sư phụ nhà bếp nhé... Em cố ý... ông ngã bồn nước đấy."
Không ai rằng, chuyện vỡ đĩa, cháy nồi, giẫm giày bếp trưởng trong nhà bếp đều là do cố ý.
Đây là việc duy nhất cảm thấy thông minh một , bởi nghĩ chỉ cần , sĩ quan hậu cần sẽ nhận nữa, sẽ trở về sân huấn luyện.
Kết quả đúng như dự đoán, sĩ quan hậu cần quả quyết cho ở nhà bếp nữa. Cậu rốt cuộc cũng trở quân đội huấn luyện, còn chiến trường, hiện tại còn tiêu diệt quân địch, lập công lớn.
Nghĩ đến việc "thông minh" duy nhất , Lưu Tiểu Phong bỗng mỉm , và trong nụ , từ từ nhắm mắt .
"Lại bọn dọn dẹp hậu quả giúp , tự sai thì tự mà xin ." Tô Hướng Nam khàn giọng . Thấy đối phương đáp , giữ bình tĩnh hỏi tiếp:
"Nói chuyện ! Nghe thấy ?"
đáp chỉ sự im lặng tĩnh mịch.
Lúc mấy tân binh rốt cuộc kìm nén nữa, òa nức nở. Một giây họ còn trêu chọc là chổi, sẽ liên lụy , giây tiếp theo thấy c.h.ế.t ngay mắt!
Sự áy náy, đau khổ, chấn động trong lòng đè nặng khiến họ thở nổi. Có lính trẻ tuổi nhịn nhào tới, lóc cầu xin:
"Lưu Tiểu Phong, đừng c.h.ế.t, bọn bao giờ nhạo nữa , huhu..."
"Cậu chổi, là đại hùng, dũng cảm hơn chúng nhiều."
Mấy tân binh khác cũng nhao nhao theo. Đây là đầu tiên họ chứng kiến đồng đội sớm chiều bên , một sinh mệnh sống sờ sờ vụt tắt ngay mắt.
Đại đội trưởng Đinh Lục Địa cũng đầu , lau nước mắt mặt.
Trong nhất thời, đều chìm trong bi thương.
Một lát , Tô Hướng Nam với vẻ mặt ngưng trọng nhẹ nhàng đặt t.h.i t.h.ể Lưu Tiểu Phong xuống đất. Chỉ thấy bàn tay lấm lem bùn đất của Lưu Tiểu Phong vẫn nắm chặt khẩu súng.
Trước cha từng tay hợp cầm cuốc hơn cầm súng.
họ rằng, lớn lên trong quân đội, chịu sự ảnh hưởng của cha và các , việc nhập ngũ, huấn luyện, bảo vệ nhân dân sớm trở thành tín niệm, thành sứ mệnh kiên trì gìn giữ.
Đôi tay từng cầm s.ú.n.g trường, cam tâm cầm cuốc đây?
Tô Hướng Nam Lưu Tiểu Phong đất, với Cù Tiểu Mãn bên cạnh:
"Gọi giúp chỉnh trang một chút, lau chùi sạch sẽ ." Nói xong sắc mặt khôi phục như thường, lạnh lùng tiếp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-544-kiep-sau-lam-nguoi-thong-minh.html.]
"Giải tù binh bắt đến phòng thẩm vấn của bộ chỉ huy." Sau đó sang Đinh Lục Địa:
"Lấp chỗ mìn nổ ."
"Rõ, thưa Đoàn trưởng." Đinh Lục Địa kính lễ, dõng dạc đáp.
Tô Hướng Nam dừng nữa, sải bước thẳng.
Anh là chỉ huy, chiến trường quá nhiều thời gian cho đau lòng. Cần đưa quyết sách đúng đắn để giành thắng lợi với mức thương vong thấp nhất cho quân .
Sau khi Tô Hướng Nam dẫn , Đinh Lục Địa mấy tân binh vẫn đang lóc, cao giọng :
" , chiến trường là sẵn sàng hy sinh bất cứ lúc nào. Chúng là quân nhân, bảo vệ đất nước, bảo vệ nhân dân bao giờ là một câu khẩu hiệu suông. Lưu Tiểu Phong , các cũng ."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Các tân binh dần nín . Trong mắt tuy vẫn còn ngấn lệ nhưng ánh trở nên kiên định hơn.
"Đi bố trí bãi mìn."
Đinh Lục Địa lệnh một tiếng, các tân binh còn do dự, lập tức bắt đầu hành động.
Tên tù binh thương khá nặng nhưng chí mạng. Sau khi trải qua các biện pháp thẩm vấn đặc biệt của nhân viên thẩm vấn Đồng, rốt cuộc cũng khai báo:
Bọn chúng là lính trinh sát của quân đội nước X. Do đợt tấn công đầu tiên thể đ.á.n.h nhanh thắng nhanh chiếm trận địa nên phái chúng lẻn điều tra bố trí binh lực, công trình phòng ngự cũng như tuyến đường thông tin liên lạc tại các điểm bố phòng để tiện lên kế hoạch tấn công hiệu quả hơn.
vận khí bọn chúng quá tệ, lạc bãi mìn, nổ c.h.ế.t mấy . Sau đó Lưu Tiểu Phong và một đồng đội khác phát hiện nên bắt đầu giao tranh. Trong quá trình truy kích, kẻ giẫm mìn thương.
Lúc đó để cho bọn chúng chạy trung tâm bãi mìn, Lưu Tiểu Phong và chiến sĩ cũng bất chấp nguy hiểm nổ thương, nghĩa vô phản cố chạy bãi mìn truy kích.
Cuối cùng b.ắ.n c.h.ế.t hai tên trinh sát bỏ chạy, nhưng trong lúc giao tranh, Lưu Tiểu Phong cũng bất hạnh trúng đạn.
Sau khi nắm những thông tin , trong lòng Tô Hướng Nam phỏng đoán. Xem quân đội nước X càng thiên về việc tin tưởng nơi là điểm bố trí hỏa lực thật nên mới tốn công phái trinh sát.
May mà nhóm Lưu Tiểu Phong tiêu diệt hết kẻ địch xâm nhập, nếu đợi bọn chúng truyền tin tức điều tra ngoài thì kế hoạch chắc thành công dễ dàng như .
Ra lệnh cho binh lính bên tăng cường phòng vệ, sẵn sàng nghênh chiến bất cứ lúc nào xong, Tô Hướng Nam lặng lẽ trong phòng chỉ huy.
Vốn đám tân binh xảy chuyện nên mới sắp xếp họ ở hậu phương, nào ngờ hy sinh đầu tiên là Lưu Tiểu Phong. Tô Mạn nếu tin sẽ đau lòng đến mức nào.
Thằng nhóc Lưu Tiểu Phong cũng thật vô tâm vô phế, lúc lâm chung còn nhớ xin sư phụ đầu bếp mà chẳng nhắn nhủ gì cho Tô Mạn.
Cậu ngốc như , lẽ tâm tư Tô Mạn dành cho .
lúc Tô Hướng Nam mệt mỏi day day trán thì cửa phòng chỉ huy bỗng gõ. Sau khi hô "Vào ", Cù Tiểu Mãn bước , tay cầm một phong thư đặt lên bàn mặt Tô Hướng Nam:
"Đoàn trưởng, đây là di ngôn của Lưu Tiểu Phong."
Tân binh khi xuất chinh, Đại đội trưởng đều bắt mỗi một lá thư bỏ phong bì mang theo bên . Nếu chẳng may hy sinh thì đó chính là di ngôn của họ.
Tô Hướng Nam phong thư dính chút m.á.u tươi bàn, do dự một chút vẫn giơ tay cầm lấy, mở . Anh tuy nhà Lưu Tiểu Phong nhưng gọi một tiếng "", lớn lên từ nhỏ nên cũng tư cách xem lá thư .
Mở tờ giấy thư , xong những dòng chữ bên , mắt Tô Hướng Nam bỗng như bụi bay , cay xè.
Bởi vì mới thầm trách ngốc quá, lẽ căn bản tâm ý của Tô Mạn đối với . Mà giấy cũng chỉ một câu ngay ngắn:
"Xin cho kiếp một thông minh."