Mạc Hiểu Hiểu Tô Hướng Bắc cố ý đến dọa cô , hộp cơm chỉ đựng sườn lợn bình thường mà thôi.
Giờ phút , cả thể xác lẫn tinh thần cô đều chịu đả kích to lớn, sụp đổ. Nhìn thoáng qua hộp cơm Tô Hướng Bắc để , cô hét lớn về phía bóng lưng :
"Cậu đây! Mang cái thứ ! Mang !"
Trong lòng cô vốn sợ hãi, nhớ tới câu của Tô Hướng Tây khi c.h.ế.t: "Anh sẽ luôn ở bên cạnh em", giờ phút cô còn dám ở cùng "Tô Hướng Tây" nữa.
Tô Hướng Bắc tiếng hét, bước chân dừng nhưng hề đầu, giọng càng lạnh lẽo nhấn mạnh:
"Chừng nào cô c.h.ế.t, sẽ còn ám cô mãi!"
Nói xong, thèm để ý đến cô nữa, thẳng ngoài.
Ra khỏi phòng giam, đôi mắt Tô Hướng Bắc lập tức đỏ hoe, mất khí thế . Hóa vẻ lạnh lùng, cường thế đó đều là do giả vờ.
Nói cho cùng, cũng chỉ là một đứa trẻ mười bảy, mười tám tuổi. Ngay cả chiêu dùng "thi thể" dọa cũng là học từ Tô Hướng Tây.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Cậu nhớ hồi nhỏ, mấy đứa trẻ cùng tuổi bắt nạt, chúng bắt một con chuột giả vờ chuột cống bỏ cặp sách của .
Đến khi về nhà mở cặp , con chuột bất ngờ nhảy sợ quá ngã phịch xuống đất, òa nức nở.
Tô Hướng Tây hỏi rõ sự tình xong, gì mà bỏ .
Tuy sống chung một mái nhà nhưng hai giờ thiết với lắm, Tô Hướng Bắc cũng trông mong gì sẽ giúp .
ngày hôm , đám trẻ con bỏ chuột cặp Tô Hướng Bắc bỗng nhiên tìm đến , chủ động xin và hứa bao giờ bắt nạt nữa.
Tô Hướng Bắc thấy lạ và khó hiểu, mới trong cặp sách của từng đứa bắt nạt đều xuất hiện xác một con chuột đập nát đầu.
Những xác chuột đó chính là do Tô Hướng Tây bỏ , kèm theo lời cảnh cáo: nếu còn dám bắt nạt Tô Hướng Bắc thì đầu chúng nó cũng sẽ nát bét như đầu mấy con chuột .
Tô Hướng Tây lúc nào cũng lầm lì, bao giờ thiết với ai. Bọn trẻ con ngày thường thấy vẻ âm trầm của sợ .
Giờ thấy bỏ xác chuột, dọa đập nát đầu, đứa nào đứa nấy sợ vỡ mật, tự động đến tìm Tô Hướng Bắc xin và đảm bảo tái phạm.
Từ Tô Hướng Tây mặt giúp đỡ đó, Tô Hướng Bắc mới bắt đầu từ từ chấp nhận hai . do tính cách của Tô Hướng Tây, hai vẫn quá thiết.
Tuy nhiên trong lòng Tô Hướng Bắc sớm coi là ruột của .
Khi thấy cha lén gạt nước mắt trong thư phòng, đó ba chuyện với cha và nguyên nhân cái c.h.ế.t của Tô Hướng Tây, liền nung nấu ý định "trả thù" Mạc Hiểu Hiểu.
Thế nên mới dùng cách mà hai từng dùng để bảo vệ ngày xưa để "dạy dỗ" Mạc Hiểu Hiểu. Điều ngờ là cách hiệu quả đến !
Quả nhiên loại như Mạc Hiểu Hiểu dùng cách đặc biệt của Tô Hướng Tây mới trị !
trừng trị Mạc Hiểu Hiểu xong, trong lòng Tô Hướng Bắc chẳng thấy vui vẻ như tưởng tượng, bởi vì chuyện xảy , ai thể đổi nữa.
Sáng sớm hôm , Hạ Thanh Nịnh cùng Lạc Nhã đến trạm y tế để bác sĩ kiểm tra sức khỏe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-541-kinh-hach.html.]
Nghe Lạc Nhã kể tình trạng bệnh, bác sĩ hỏi thêm về chuyện sinh hoạt vợ chồng, khi nắm rõ tình hình liền kê đơn xét nghiệm nước tiểu, bảo cô kiểm tra xem m.a.n.g t.h.a.i .
Nghe bác sĩ bảo kiểm tra thai, Lạc Nhã vô cùng thắc mắc, vội xua tay :
" t.h.a.i , đến tháng mà, t.h.a.i ."
Trong ý thức của cô, chỉ cần kinh nguyệt là thai, nên mới chắc chắn với bác sĩ như .
Bác sĩ giải thích cho Lạc Nhã:
"Không cô chỉ m.á.u một chút thôi ? Có một loại m.á.u gọi là m.á.u báo thai, tức là giai đoạn đầu t.h.a.i kỳ sẽ thấy chút m.á.u hồng, nhưng sẽ nhiều như kinh nguyệt bình thường. Triệu chứng hiện tại của cô khớp với tình trạng ."
Lạc Nhã bao giờ m.a.n.g t.h.a.i cũng sẽ hiện tượng máu, trong lòng mừng lo. Lúc Hạ Thanh Nịnh bước tới an ủi:
"Đừng lo, chúng cứ kiểm tra ."
Lúc cô m.a.n.g t.h.a.i Bao Quanh từng xuất hiện tình trạng . Khi đó cô thai, còn tập huấn cả tháng trời mà chẳng cả, nên cô cũng tình trạng của Lạc Nhã bình thường .
Hai cầm đơn t.h.u.ố.c bác sĩ kê, đến phòng d.ư.ợ.c lấy dụng cụ thử, lấy mẫu gửi đến phòng xét nghiệm.
Kết quả kiểm tra hơn một tiếng mới . Hạ Thanh Nịnh cùng Lạc Nhã chờ ở ghế dài. Lạc Nhã rõ ràng yên, chốc chốc đồng hồ tay.
Nhìn bộ dạng lo lắng luống cuống của cô , Hạ Thanh Nịnh chợt nhớ tới lúc m.a.n.g t.h.a.i Bao Quanh đến kiểm tra, Lục Kinh Chập cũng yên, lòng tràn đầy mong đợi y hệt thế .
Hạ Thanh Nịnh cô chờ đợi sốt ruột nên cố ý trò chuyện để đ.á.n.h lạc hướng:
"Lạc Nhã, gần đây cảm thấy khác ? Ví dụ như thích ăn chua, ăn cay, hoặc ngửi mùi dầu mỡ là khó chịu chẳng hạn?"
Lạc Nhã nghiêm túc suy nghĩ một lát lắc đầu:
"Không khác gì cả, đều bình thường." Nói đến đây, như nhận điều gì, cô bỗng thêm:
" mà cứ mệt mỏi rã rời, cảm giác ngủ mãi đủ giấc ."
Nghe Lạc Nhã , Hạ Thanh Nịnh mỉm bảo:
"Buồn ngủ cũng là một tín hiệu rõ ràng của việc m.a.n.g t.h.a.i đấy. Lạc Nhã, khi m.a.n.g t.h.a.i thật ."
"Thật ?" Trong mắt Lạc Nhã ánh lên niềm vui sướng.
Nhất thời cô còn dám tin niềm vui bất ngờ , sợ mừng hụt nên lo lắng :
"Cũng thể chỉ là ảo giác thôi, nhỡ thì ."
Hạ Thanh Nịnh định an ủi cô đừng vội, kết quả sắp thì đúng lúc , cô thấy mấy mặc áo blouse trắng đẩy một chiếc giường bệnh nhanh qua.
Và nhắm mắt giường , cô chỉ liếc qua nhận là Mạc Hiểu Hiểu, bởi vì khuôn mặt hiện tại của cô khác chú ý cũng khó.