Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 530: Em lại muốn lừa anh
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:40:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Hiểu Hiểu co ro trong góc tường, còn Tô Hướng Tây thì vẫn luôn ngoài cửa sổ, canh chừng xem ai đuổi theo .
Qua hồi lâu, thấy bên ngoài động tĩnh, Tô Hướng Tây đầu với Mạc Hiểu Hiểu:
"Hiểu Hiểu, chúng ."
Nghe Tô Hướng Tây vẫn gọi mật như , Mạc Hiểu Hiểu bất giác nghiến chặt răng, nhưng dùng sức một chút thì vết thương mặt đau đớn kịch liệt.
Cô buộc thả lỏng cơ mặt, chỉ dùng đôi mắt hung tợn trừng trừng Tô Hướng Tây, như thể giây tiếp theo sẽ lao xé xác .
"Tô Hướng Tây, tại ? Tại đối xử với như ?" Mạc Hiểu Hiểu khó khăn thốt từng chữ.
Cô vốn định lớn tiếng chất vấn , nhưng ngặt nỗi hiện tại chỉ cần chuyện là vết thương mặt co kéo đau đớn.
"Hiểu Hiểu, đều là vì cho em mà!" Tô Hướng Tây bày vẻ mặt vô tội, đến bên cạnh Mạc Hiểu Hiểu xổm xuống, mỉm cô tiếp:
"Chính vì em quá xinh nên mới hại."
Nhìn nụ phần quỷ dị mặt Tô Hướng Tây, Mạc Hiểu Hiểu cảm thấy nỗi sợ hãi từng . Nghĩ đến cảnh rạch mặt , cả cô bất giác run rẩy.
Tô Hướng Tây giơ tay dịu dàng lau vết m.á.u mặt cô , cô nghiêm túc :
"Giờ thì , sẽ ai còn dám đ.á.n.h chủ ý lên em nữa. Em sẽ chỉ thuộc về một thôi."
"Thằng điên! Mày là thằng điên!" Mạc Hiểu Hiểu rốt cuộc nhịn nữa, quát mặt . Ánh mắt cô tràn ngập thù hận.
Tô Hướng Tây cũng giận, giơ tay đỡ Mạc Hiểu Hiểu dậy, nhẹ giọng an ủi:
"Ngoan, đừng lớn tiếng thế, lát nữa động đến vết thương đau đấy."
Nói xong, tháo chiếc khăn quàng cổ mà Mạc Hiểu Hiểu từng tặng , quấn kín mít khuôn mặt cô , dịu dàng dặn dò:
"Che , kẻo đường trẻ con sợ thét."
Nghe xong câu , hai tay Mạc Hiểu Hiểu bất giác nắm chặt thành quyền. Nếu kiêng dè con d.a.o trong tay Tô Hướng Tây, cô nhất định sẽ lao c.ắ.n xé .
Nhìn Mạc Hiểu Hiểu một lượt, Tô Hướng Tây như nhớ điều gì, bỗng nhiên cởi áo khoác cô , lấy chiếc áo khoác màu trắng trong vali mặc cho cô.
Nhìn Mạc Hiểu Hiểu mặc chiếc áo khoác trắng, Tô Hướng Tây rốt cuộc lộ nụ hài lòng. Trông cô cũng giống như buổi chiều hai gặp khi cô mới từ nước ngoài về, thuần khiết và bao.
Một lát , Tô Hướng Tây nắm tay Mạc Hiểu Hiểu ngoài.
Chẳng bao lâu , hai đến ga tàu hỏa. Tô Hướng Tây mua vé, Mạc Hiểu Hiểu đợi một bên.
Không cô nhân lúc Tô Hướng Tây mua vé để bỏ trốn, mà là vì Tô Hướng Tây đang xách chiếc vali chứa vé máy bay. Mạc Hiểu Hiểu đang tính toán nhân lúc sơ hở sẽ giật lấy vé máy bay một tẩu thoát.
Mua xong vé, Tô Hướng Tây vẫy tay gọi Mạc Hiểu Hiểu đang ngoan ngoãn đợi. Chờ cô chủ động tới, mới nắm tay cô cùng trạm.
Vào đến nơi, Mạc Hiểu Hiểu mới phát hiện đây là sân ga Minh Thành. Cô lập tức Tô Hướng Tây chất vấn:
"Tô Hướng Tây, đưa ?"
"Chúng là ngoài giải sầu, chuẩn đồ cưới ?" Tô Hướng Tây giúp cô chỉnh khăn quàng cổ, đó tiếp tục ôn tồn :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-530-em-lai-muon-lua-anh.html.]
"Chúng Sương Mù Thành kết hôn ?"
Sương Mù Thành là nơi cha đóng quân khi phản, nơi đó lưu giữ những hồi ức vui vẻ nhất của gia đình ba bọn họ. Hắn đưa cô đến nơi duy nhất trong đời cảm thấy hạnh phúc, cùng cô tổ chức hôn lễ ở đó.
"Không cần, cái gì Sương Mù Thành hết." Mạc Hiểu Hiểu đưa Sương Mù Thành liền hoảng hốt, vội vàng kéo tay :
"Hướng Tây, chúng Minh Thành ? Chúng cứ theo kế hoạch cũ, đến Minh Thành máy bay sang chỗ ông ngoại em . Anh xem mặt em hủy hoại , cũng chẳng ai thích em nữa, chỉ cần chê em, em sẽ mãi mãi ở bên ."
Tô Hướng Tây cũng ngắt lời, cứ mỉm lặng lẽ cô . Đợi cô xong, mới từ tốn thốt một câu đầy thâm ý:
"Hiểu Hiểu, em lừa ."
Tuy Tô Hướng Tây đang nhưng Mạc Hiểu Hiểu cảm thấy nụ đó vô cùng rợn . Đặc biệt là đôi mắt sâu thẳm khi cô cứ như hai hố đen đáng sợ, thể hút linh hồn cô đó bất cứ lúc nào.
"Hướng Tây, gì , em lừa ." Mạc Hiểu Hiểu vội vàng phủ nhận, nhưng rõ ràng giọng điệu thiếu tự tin.
"Không lừa ư?" Tô Hướng Tây vẫn giữ nụ môi, bất chợt từ trong túi áo lấy một phong bì.
Mạc Hiểu Hiểu thấy phong bì thì sắc mặt lập tức đổi, chút suy nghĩ liền giơ tay định cướp lấy. Đó là hy vọng duy nhất của cô hiện giờ.
Tô Hướng Tây lách né tránh khiến Mạc Hiểu Hiểu vồ hụt. Cô trừng mắt Tô Hướng Tây đầy phẫn hận vì dám trêu đùa .
Tô Hướng Tây ung dung mở phong bì, lấy tấm vé máy bay duy nhất bên trong, Mạc Hiểu Hiểu giả vờ nghi hoặc hỏi:
"Hiểu Hiểu, trong chỉ một tấm vé máy bay thôi, em định tự để một đây?"
Mạc Hiểu Hiểu lúc mới vỡ lẽ Tô Hướng Tây chuyện cô định đưa cùng, nên mới hủy hoại dung nhan của cô . Nhìn thấy vé máy bay ngay mắt, cô vội vàng tiếp tục dối hòng lừa Tô Hướng Tây:
"Hướng Tây, hiểu lầm em . Em hỏi xin họ hai tấm vé nhưng họ chỉ chịu đưa một tấm, bảo là kiểm chứng xem đồ chúng đưa là thật giả mới đưa nốt tấm ."
Nghe Mạc Hiểu Hiểu , Tô Hướng Tây , nhẹ giọng :
"Ồ, là , thế là trách nhầm em ." Nói xong, Mạc Hiểu Hiểu chút ảo não:
"Hiểu Hiểu, lẽ em nên sớm cho . Nếu em sớm thì mặt em... biến thành như ."
Mạc Hiểu Hiểu còn dám nhắc đến mặt , hận ý trong mắt che giấu . Nếu lúc một đoàn tàu chạy qua, cô nhất định sẽ do dự đẩy Tô Hướng Tây xuống đường ray.
hận ý trong mắt cô giây sự kinh hỉ to lớn thế, bởi vì cô thấy Tô Hướng Tây bỗng nhiên :
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Em cũng . Em qua đó xử lý thỏa chuyện sẽ qua ."
Vừa dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy tấm vé máy bay, đưa về phía ý bảo Mạc Hiểu Hiểu qua lấy.
Mạc Hiểu Hiểu mừng rỡ mặt, lập tức bước tới giơ tay định lấy tấm vé đang kẹp giữa hai ngón tay . Khóe môi Tô Hướng Tây bỗng nhếch lên một nụ .
Không là tự giễu cợt bản trào phúng Mạc Hiểu Hiểu, thốt một câu:
"Hiểu Hiểu, em coi là thằng ngốc thật đấy ?"
Ngay giây khi tay Mạc Hiểu Hiểu chạm tấm vé, Tô Hướng Tây bỗng nhiên tách hai ngón tay . Tấm vé máy bay mỏng manh cứ thế bay theo gió ngay mắt Mạc Hiểu Hiểu...