Hạ Thanh Nịnh túi kẹo mừng trong phong bao đỏ, Vân Hương kết hôn với Lưu Viễn Chinh, thực sự cảm thấy bất ngờ. Hai giấu kỹ thật đấy, họ đến với từ bao giờ, thế mà đùng cái tổ chức đám cưới.
"Chúc mừng em nhé Vân Hương." Hạ Thanh Nịnh nhận lấy kẹo mừng, chân thành chúc phúc.
Thực cô vẫn luôn thích tính cách của Vân Hương: nội tâm, phô trương nhưng hiểu chuyện. Lưu Viễn Chinh cũng là , hai họ quả thực xứng đôi.
"Em cảm ơn cô." Vân Hương hề tỏ e thẹn của cô dâu mới, thoải mái nhận lời chúc phúc của Hạ Thanh Nịnh.
Thực Vân Hương chuyện Lưu Viễn Chinh từng cảm tình với Hạ Thanh Nịnh. Khi hai tìm hiểu , Lưu Viễn Chinh thẳng thắn kể cho cô về sự cố tấm ảnh , còn từng coi Hạ Thanh Nịnh là đối tượng thư từ qua , mới cô là vợ của Đoàn trưởng Lục.
Nghe Lưu Viễn Chinh thú nhận xong, Vân Hương hề tỏ bất mãn giận dỗi gì, cô chỉ hỏi một câu:
"Hiện tại còn thích cô giáo Hạ ? Còn tơ tưởng gì nữa ?"
Lúc đó Lưu Viễn Chinh lập tức nắm lấy tay cô, nâng niu trong lòng bàn tay, nghiêm túc :
"Không thích, tơ tưởng gì cả, sớm buông bỏ . Hiện tại đối với , cô giáo Hạ chỉ là vợ của cấp , chỉ tôn trọng cô chứ bất kỳ ý nghĩ nào khác."
Nghe Lưu Viễn Chinh , thấy thái độ thành khẩn, Vân Hương gật đầu bảo:
"Được, chuyện chúng bỏ qua, em sẽ nhắc nữa."
Lúc đó Lưu Viễn Chinh rõ ràng sững sờ một chút. Anh Vân Hương rộng lượng nhưng ngờ rộng lượng đến thế. Trong lòng do dự, nên kể chuyện giữa và Hà San San cho cô .
chuyện đó quá hoang đường, chính cũng rốt cuộc phạm sai lầm , nhất thời mở lời thế nào.
Thực điều lo lắng nhất là Vân Hương xong sẽ tha thứ cho .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Lục Kinh Chập thường khen Phó doanh trưởng Lưu, bảo là , chín chắn và trách nhiệm." Hạ Thanh Nịnh mỉm với Vân Hương:
"Tin rằng cũng sẽ là một chồng ."
"Cảm ơn Đoàn trưởng quá khen. Hy vọng em và Viễn Chinh cũng thể ân ái như cô và Đoàn trưởng Lục." Vân Hương Hạ Thanh Nịnh với ánh mắt ngưỡng mộ che giấu:
"Cô và Đoàn trưởng Lục hiện tại chính là cặp vợ chồng kiểu mẫu trong quân đội chúng đấy."
Tuy chồng từng thích Hạ Thanh Nịnh nhưng Vân Hương hề ghen tị. Theo cô thấy, cô giáo Hạ ưu tú như , ai lòng ái mộ cũng là thường tình.
Huống chi chuyện đó xảy khi cô và Lưu Viễn Chinh yêu , cô càng cần thiết so đo.
"Lục Kinh Chập ... quả thực ." Hạ Thanh Nịnh cũng khiêm tốn, đáp.
Thực khen Lục Kinh Chập mặt Vân Hương là Hạ Thanh Nịnh khoe khoang gì, mà là để Vân Hương yên tâm.
Cô rõ Lưu Viễn Chinh kể cho Vân Hương chuyện nhầm đối tượng xem mắt , nhưng Lê Yến tố cáo cô và Lưu Viễn Chinh yêu , còn bảo Lưu Viễn Chinh giữ ảnh của cô, chuyện đó ầm ĩ ở doanh trại tân binh, Vân Hương đương nhiên .
Giờ Vân Hương cố ý đến đưa kẹo mừng, mời cô dự đám cưới nhưng hề nhắc nửa lời đến chuyện , cũng tỏ để bụng, chứng tỏ cô là thấu đáo.
Hạ Thanh Nịnh cũng ngốc, Vân Hương nhắc thì cô tự nhiên sẽ chủ động nhắc. Nói như một mặt là để bày tỏ thái độ của , mặt khác cũng để đối phương yên tâm.
"Cô cũng mà." Vân Hương nghiêm túc , đó trêu:
"Thế nên hai mới là cặp vợ chồng kiểu mẫu trong lòng chúng em chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-503-cap-vo-chong-kieu-mau.html.]
"Để xứng đáng với danh hiệu kiểu mẫu, ha ha... chúng sẽ càng ân ái hơn nữa." Hạ Thanh Nịnh chẳng hề thấy ngại, ngược sảng khoái đáp lời trêu chọc của Vân Hương.
Hai chuyện thêm một lúc, Vân Hương thấy còn sớm liền dậy cáo từ:
"Cô giáo Hạ, em còn đưa kẹo mừng cho những khác nữa nên ở lâu . Ngày hai đến sớm nhé."
"Được, và Kinh Chập nhất định sẽ đến chúc mừng." Hạ Thanh Nịnh cũng dậy tiễn Vân Hương cổng.
Khi Hạ Thanh Nịnh phòng, Quách Ngọc Mai bế Bao Quanh tới hỏi:
"Đến mời hai đứa uống rượu mừng hả con?" Rõ ràng bà sợ con gái nên vội thêm:
"Vừa con hết cữ , cũng nên cho vui vẻ. Bao Quanh để trông cho, con cho b.ú no hẵng , mấy tiếng nó đói ."
Hạ Thanh Nịnh cô ngoài giải tỏa tâm trạng, rốt cuộc cả tháng nay cô ru rú trong nhà, chẳng hoạt động xã giao nào.
"Vâng ạ, thế thì Bao Quanh giao cho bà ngoại nhé." Hạ Thanh Nịnh trêu đùa đứa bé trong lòng đáp.
Buổi tối Lục Kinh Chập về, thấy gói kẹo mừng bàn, phòng kịp hỏi thì Hạ Thanh Nịnh :
"Sáng nay Vân Hương đến nhà đấy." Nói xong sợ Vân Hương là ai vì Đoàn trưởng Lục cơ bản chú ý đến nữ đồng chí khác, bèn giải thích:
"Là học viên trong tổ piano của em. Cô đến đưa kẹo mừng, bảo sắp kết hôn." Nói xong cô bỗng ghé sát tai Lục Kinh Chập, bí hiểm hỏi:
"Anh đối tượng kết hôn của cô là ai ?"
Không ngờ Lục Kinh Chập chẳng hề ngạc nhiên, giọng điệu bình thản thốt ba chữ:
"Anh ."
"Anh á?" Hạ Thanh Nịnh định úp mở, thấy rõ ràng bất ngờ, tò mò hỏi.
"Ừ." Lục Kinh Chập gật đầu, tiếp:
"Đơn xin kết hôn của cô và Lưu Viễn Chinh là do phê duyệt mà."
"À." Hạ Thanh Nịnh lúc mới nhớ , Lục Kinh Chập là cấp của Lưu Viễn Chinh, nộp đơn xin kết hôn thì Lục Kinh Chập thể . Cô thuận miệng :
"Thế với em?"
Nghe vợ , Lục Kinh Chập cô, một lúc mới trả lời:
"Anh tưởng chuyện của quan trọng, em sẽ để ý."
Tuy giọng điệu Lục Kinh Chập bình thường nhưng Hạ Thanh Nịnh vẫn chút ghen tuông. Anh tưởng cô sẽ để ý, nhưng cô hỏi như khiến cảm thấy cô để ý, tự nhiên ghen.
Hạ Thanh Nịnh sáp gần, thì thầm tai :
"Em đúng là để ý thật." Sau đó cố ý hỏi:
"Hôm nay Vân Hương đến, đoán xem cô bảo trong quân đội gì về chúng ?"