Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 499: Đặt tên con là Lục Ân
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:39:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tất cả đều sững sờ, nhất thời ai phản ứng kịp. Lúc cửa phòng sinh mở , một y tá bế đứa bé bước ngoài.
Đứa bé quấn trong khăn ủ, đang oa oa. Y tá trao đứa bé cho Lục Kinh Chập, mỉm chúc mừng:
"Chúc mừng Đoàn trưởng Lục, là một bé trai, nặng 3 cân 8."
Lục Kinh Chập đón lấy con mà hỏi ngay:
"Vợ ? Cô thế nào ?"
"Cô giáo Hạ ..."
Y tá hết câu, Lục Kinh Chập đẩy cửa xông . Đoàn trưởng Lục oai phong lẫm liệt chiến trường, giờ phút bước chân chút loạng choạng.
Y tá trao đứa bé cho Quách Ngọc Mai bước tới, :
"Em bé to nên khổ nó quá."
Quách Ngọc Mai ôm đứa cháu ngoại mà con gái liều mạng sinh , .
Những khác cũng phòng sinh nhưng y tá ngăn , bảo khoan hãy .
"Tình hình Thanh Nịnh hiện tại thế nào? Còn nguy hiểm ?" Mạc Nhã nhịn hỏi.
"Yên tâm, cô giáo Hạ . Vừa nãy quả thực chút nguy hiểm nhưng may mà cô phúc lớn mạng lớn, cuối cùng cũng chuyển nguy thành an." Y tá trả lời, đó tiếp:
"Chúng để cô theo dõi ở phòng sinh một tiếng, nếu vấn đề gì thì thể chuyển sang phòng bệnh thường."
Lúc mới thực sự yên tâm, xúm xem em bé trong tã lót. Chỉ thấy đứa bé trắng trẻo bụ bẫm, da dẻ sạch sẽ chút nếp nhăn, giờ nín , đang mở to đôi mắt tròn xoe tò mò .
"Đáng yêu quá, đôi mắt giống Thanh Nịnh ." Mạc Nhã trìu mến em bé, khẽ .
"Cái mũi giống bố nó, cao, thẳng, ha ha... Đẹp trai phết." Tô Hướng Nam cạnh Mạc Nhã cũng vẻ mặt cưng chiều. Ban đầu còn ghen tị con Lục Kinh Chập lớn hơn con , giờ thấy đứa bé thì chẳng còn chút ghen tị nào, chỉ còn sự yêu thích buông tay.
Thanh Thụ và Thanh Thảo cũng vây xem. Nhìn em bé phấn hồng, hai em đều giấu nụ môi.
"Thảo nào bụng Thanh Nịnh trông to hơn khác, thằng cu nặng hơn 4 cân cơ mà, bảo to." Chu Tuệ Dĩnh mang canh sườn đến cho Hạ Thanh Nịnh, đứa trẻ trắng trẻo mập mạp trong tã lót cũng tấm tắc khen.
Bên giường bệnh, Lục Kinh Chập nắm tay Hạ Thanh Nịnh như nắm báu vật tìm , ánh mắt rời cô nửa giây, sợ chỉ cần chớp mắt là cô sẽ biến mất.
"Dọa sợ ?" Hạ Thanh Nịnh khẽ . Vừa dùng quá nhiều sức nên giờ cô chuyện cũng thấy mệt.
"Ừ." Lục Kinh Chập nghiêm túc gật đầu, mặt vẫn còn vương nét hoảng sợ.
Vừa nãy khi y tá báo Hạ Thanh Nịnh hôn mê, thực sự sợ hãi. Sợ cô mãi mãi tỉnh , sợ cô tỉnh còn là A Nịnh của nữa.
Lục Kinh Chập kìm hôn lên tay Hạ Thanh Nịnh. Giờ phút vô cùng ơn, may mà cô tỉnh , may mà vẫn là A Nịnh của .
"A Nịnh, để em chịu khổ ." Lục Kinh Chập Hạ Thanh Nịnh, vô cùng nghiêm túc và trịnh trọng :
"Sau chúng sinh con nữa."
Trước đúng là cùng Hạ Thanh Nịnh sinh thật nhiều con cho nhà cửa đông vui, nhưng trải qua chuyện , bao giờ cô sinh con nữa, một đứa là đủ .
"Anh chẳng thích trẻ con lắm ? Sao giờ nữa? Có 'Diệp Công thích rồng' đấy?" Hạ Thanh Nịnh cố ý trêu Lục Kinh Chập để khí bớt căng thẳng. giây tiếp theo với giọng đầy lưu luyến:
"Tất cả đều quan trọng bằng em!" Lục Kinh Chập nắm tay Hạ Thanh Nịnh, cô chớp mắt:
"Anh cần con, chỉ cần em bình an."
Hạ Thanh Nịnh Lục Kinh Chập vì cảnh gia đình nên luôn thích trẻ con, một gia đình lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-499-dat-ten-con-la-luc-an.html.]
Chắc dọa sợ thật nên giờ đến con cũng nữa. Hóa Đoàn trưởng Lục uy phong lẫm liệt chiến trường cũng sợ.
"Anh thấy con ? Đáng yêu ?" Hạ Thanh Nịnh như nhớ điều gì, hỏi.
"Chưa thấy." Lục Kinh Chập ,ém góc chăn cho cô, sợ cô lạnh.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Sao thấy, con chẳng bế ngoài ?" Hạ Thanh Nịnh khó hiểu hỏi, xong như hiểu điều gì.
Xem trong lòng Lục Kinh Chập, cô vẫn là quan trọng nhất. Chắc chắn vội xem cô nên kịp con.
"A Nịnh, đặt tên con là Lục Ân, Ân trong ân huệ, em thấy ?" Lục Kinh Chập trả lời câu hỏi của Hạ Thanh Nịnh mà nghiêm túc :
"Em và con đều là ân huệ trời cao ban cho ."
Nhìn vẻ mặt thành kính của Lục Kinh Chập, Hạ Thanh Nịnh lẩm nhẩm cái tên :
"Lục Ân, Lục Ân..." Niệm vài , mặt cô hiện lên nụ , gật đầu :
"Được, đặt tên con là Lục Ân."
Lúc tỉnh , cô lờ mờ nhớ rằng trong lúc hôn mê dường như trở về thế giới thực. Cô hình như gặp Lục Căng Trạch, hình như gặp Lục Kinh Chập, cuối cùng là Lục Kinh Chập nắm tay cô đưa cô trở về.
Lục Kinh Chập cô và con là ân huệ trời cao ban cho , nhưng nào cũng chính là ân huệ trời cao ban cho cô?
"Tên ở nhà gọi là Bao Quanh (Tròn Tròn) ." Hạ Thanh Nịnh Lục Kinh Chập:
"Sau nhà ba đoàn đoàn viên viên, mãi mãi xa rời."
Hôm qua Mạc Hiểu Hiểu Hoàng Thải Bình cào nát mặt, đến bệnh viện bôi t.h.u.ố.c xong liền vội vàng chạy về nhà. Nhìn khuôn mặt đầy vết cào xước trong gương, cô tức giận đến mức cầm ghế đập nát gương trang điểm.
Thứ cô trân quý nhất chính là khuôn mặt , còn định dựa nhan sắc để nắm giữ trái tim Lục Kinh Chập, khiến yêu hơn. Vậy mà con mụ Hoàng Thải Bình tiện nhân suýt cô hủy dung. Cô sợ hãi vô cùng phẫn nộ.
"Đồ vô dụng! Cũng giống Mạc Trăn Trăn, c.h.ế.t hết tội!"
Mạc Hiểu Hiểu ban đầu còn lo lắng Hoàng Thải Bình sẽ khai , nhưng sáng ngủ dậy Chu Uyển Như bảo Hoàng Thải Bình điên hẳn . Giờ mụ ai cũng nhận , cứ ôm khư khư cái xác đứa con trai, ngừng xin , ai định bế đứa bé là mụ lao cắn.
"Xin thì ích gì, mụ nên xuống suối vàng mà bồi con trai mụ ." Mạc Hiểu Hiểu nhếch mép độc ác, hả hê .
Chu Uyển Như Mạc Hiểu Hiểu như , trong khoảnh khắc bỗng cảm thấy xa lạ với cô con gái mặt.
Con gái bà thông minh lương thiện, con gái hiện tại tuy dung mạo đổi nhưng mang đến cảm giác khác, thậm chí phần âm hiểm và độc ác.
"Hạ Thanh Nịnh thế nào? Đẻ ?" Mạc Hiểu Hiểu thu nụ , hỏi.
"À, đẻ , con trai." Chu Uyển Như trả lời, giọng điệu đầy bất mãn:
"Nó cũng thật, bảo khó sinh mà cuối cùng chẳng cả, còn đẻ thằng cu hơn 4 cân."
"Nó ?" Mạc Hiểu Hiểu nhếch môi, nụ đầy ẩn ý:
"Đứa bé đó chính là bùa đòi mạng của nó đấy, ngày lành của nó sắp hết ."
Trong sách cô đoạn Hạ Thanh Nịnh sinh con cũng tình tiết khó sinh. Lúc đó cô còn phân vân nên cho nhân vật c.h.ế.t luôn , nhưng thấy c.h.ế.t thế thì nhạt nhẽo quá nên để cô sống.
Tối qua Hạ Thanh Nịnh cũng khó sinh, điều trùng khớp với tình tiết trong sách, cốt truyện về tự nhiên cũng sẽ đổi.
Giờ Hạ Thanh Nịnh sinh con, cô thể thông báo cho cô con dâu nuôi từ bé của Liêu Cường đến .
Chỉ cần phụ nữ đó đến, thế đứa bé sẽ giấu nữa. Đến lúc đó cô chỉ việc xem kịch .