Quách Ngọc Mai trong lòng vẫn luôn lo lắng con gái nãy chạy vội vàng, kinh hãi, động t.h.a.i khí . Giờ thấy con gái đau đến trắng bệch cả mặt, bà cuống quýt cả lên.
Lục Kinh Chập cũng phát hiện vợ . Anh bước nhanh đến bên cạnh cô, thấy cô đau đớn như liền vợ sắp sinh. Một tay đỡ lấy vợ, sang lệnh cho lính bên cạnh:
"Mau đến đoàn bộ, bảo lái xe tới đây." Cuối cùng còn dặn thêm: "Lấy xe vận tải vật tư ."
Người lính nhận lệnh, ba chân bốn cẳng chạy , dám chậm trễ một giây.
Hạ Thanh Nịnh rõ ràng thể nữa. Bụng cô to thế , cõng bế đều tiện, lái xe đến chở bệnh viện là biện pháp nhanh nhất và nhất.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Hạ Thanh Thụ và Hạ Thanh Thảo bên cạnh thấy chị gái đau dữ dội như cũng luống cuống tay chân. Đặc biệt là Thanh Thảo, bé vô cùng tự trách, nghĩ rằng chị gái chắc chắn là vì lo lắng cho nên mới động t.h.a.i khí.
Vợ chồng Tô Hướng Đông bế con đó cũng lo lắng Hạ Thanh Nịnh, sợ cô xảy chuyện gì.
Lúc , bà Chu Tuệ Dĩnh tới, bảo con trai con dâu bế cháu về nhà quần áo , đó đến bên cạnh Lục Kinh Chập :
"Kinh Chập, Thanh Nịnh chắc sắp sinh , nhưng đứa bé nhanh thế . Con đỡ con bé xuống một chút, để nó nghỉ ngơi lấy sức ."
Cách đó xa một tảng đá lớn, Lục Kinh Chập đỡ Hạ Thanh Nịnh từ từ di chuyển qua đó.
Hạ Thanh Thảo nhanh nhảu chạy , lấy chiếc áo khoác trai khoác cho trải lên tảng đá để chị gái cho êm.
Hạ Thanh Nịnh đau đến mức mặt còn giọt máu, liên tục hít sâu để giảm bớt cơn đau.
Cô sinh con đau, nhưng ngờ đau đến mức . Trước xem phim, xem video bảo giai đoạn đầu cơn gò sẽ thưa, mười mấy phút mới đau một cơ mà?
Sao cô đau liên tục, đau dữ dội thế ?
"A Nịnh, yên tâm, sẽ ." Lục Kinh Chập nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Thanh Nịnh, là đang an ủi cô tự trấn an . Người đàn ông luôn trầm như giờ phút cũng giấu nổi vẻ hoảng loạn mặt.
Hạ Thanh Nịnh đau đến mức còn sức chuyện, chỉ thể yếu ớt dựa Lục Kinh Chập. Còn Lục Kinh Chập thì liên tục ngoái đầu về phía đường lớn, chỉ mong xe đến thật nhanh.
Quách Ngọc Mai cũng túc trực bên cạnh con gái, nắm tay cô ngừng an ủi: "Đừng sợ, đến bệnh viện là thôi."
Lúc Mạc Hiểu Hiểu đ.á.n.h tơi tả cũng Tô Hướng Tây đỡ dậy. Chiếc váy trắng tinh của cô dính đầy cỏ, tóc tai rối bù, mặt đầy vết cào xước, trông t.h.ả.m hại vô cùng.
Tuy trong lòng cô tức điên lên nhưng dám tìm Hoàng Thải Bình lý luận, sợ ả điên đó xông đ.á.n.h .
"Hiểu Hiểu, đầu em chảy m.á.u , chúng mau đến bệnh viện xử lý vết thương ." Tô Hướng Tây đỡ Mạc Hiểu Hiểu, lo lắng .
Được Tô Hướng Tây nhắc, Mạc Hiểu Hiểu mới cảm thấy cơn đau đầu truyền đến, đồng thời cổ cũng đau nhức dữ dội.
Hai liên tiếp đ.á.n.h khiến cô sinh ám ảnh tâm lý. Thấy Hạ Thanh Nịnh động t.h.a.i khí, cô cũng còn tâm trạng hả hê xem kịch vui như nữa, chỉ nhanh chóng rời khỏi đây. Vì thế cô cùng Tô Hướng Tây vội vã bỏ .
Hai khỏi thì xe đón Hạ Thanh Nịnh cũng tới. Mọi xúm đỡ cô lên xe. Quách Ngọc Mai dặn dò Thanh Thụ mau đưa Thanh Thảo về nhà quần áo cũng lên xe đến bệnh viện cùng con gái.
Xe chạy như bay đến bệnh viện. Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ với Lục Kinh Chập:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-497-san-phu-kho-sinh.html.]
"Đoàn trưởng Lục, vợ sắp sinh , nhưng hiện tại cổ t.ử cung mở nhiều. Chúng sẽ đưa cô phòng sinh , cứ chờ ở bên ngoài nhé."
Bác sĩ xong liền đẩy Hạ Thanh Nịnh phòng sinh. Lục Kinh Chập nắm c.h.ặ.t t.a.y vợ cuối, giọng run run vì căng thẳng:
"A Nịnh, đừng sợ, ở ngay bên ngoài đợi em."
Hạ Thanh Nịnh đau đến mức chuyện, yếu ớt gật đầu.
Lục Kinh Chập buông tay vợ . Khi bác sĩ đẩy cô , sải bước theo , cho đến khi cửa phòng sinh đóng sầm mặt, mới dừng bước, thẳng tắp cửa.
Hạ Thanh Nịnh đẩy phòng sinh. Trong phòng còn một sản phụ khác đang sinh, đau đớn kêu la t.h.ả.m thiết.
Bác sĩ kiểm tra cho Hạ Thanh Nịnh xong liền an ủi:
"Đừng sợ, chỉ đều bình thường, huyết áp cũng định, cứ từ từ thôi."
Hạ Thanh Nịnh chẳng từ từ chút nào. Cô chỉ nhanh chóng sinh con để giải thoát, đau thế ai mà chịu nổi.
Một lát một sản phụ nữa đẩy . Chị rõ ràng kinh nghiệm hơn nhiều, thấy sản phụ giường bên cạnh kêu la oai oái liền nhắc nhở:
"Cô em ơi, đừng kêu nữa, giữ sức, lát nữa sinh sức rặn ."
"Em đau, em sợ lắm, hu hu... em sinh nữa." Sản phụ giường bên .
"Sinh con ai chẳng đau, nhưng đau cũng qua thôi. Cô xem đây sinh đứa thứ ba mà ? Đừng lo lắng quá."
Hạ Thanh Nịnh thầm cảm thán trong lòng, chị gái giỏi thật, còn sinh ba đứa. Cô sinh xong đứa chắc cạch đến già, bao giờ sinh nữa. đầy mười phút khi cô cảm thán xong, bà chị cũng đau quá hét ầm lên, hét chửi:
"Mẹ kiếp, đau quá, đau quá, bà đây đếch đẻ nữa!"
Ban đầu Hạ Thanh Nịnh còn cố gắng chịu đựng, nhưng về đau quá nhịn nữa, cũng bắt đầu cùng hai sản phụ kêu đau.
Trong chốc lát, tiếng la hét vang lên ngớt trong phòng sinh.
Không qua bao lâu, hai sản phụ bên cạnh lượt sinh con xong. Em bé bế ngoài, theo dõi. Chỉ còn Hạ Thanh Nịnh vẫn sinh.
Lục Kinh Chập ngoài cửa thấy con của hai bế mà Hạ Thanh Nịnh vẫn động tĩnh gì, trong lòng ngày càng sốt ruột.
Lúc Mạc Nhã, Tô Hướng Nam, cùng hai em Thanh Thụ, Thanh Thảo quần áo xong cũng tới nơi. Mọi đều căng thẳng chờ đợi bên ngoài.
lúc , cánh cửa im lìm nãy giờ bỗng mở , một y tá đeo khẩu trang bước . Lục Kinh Chập lập tức lao tới hỏi:
"Sinh cô y tá?"
"Đoàn trưởng Lục, đồng chí Hạ khó sinh, ngôi t.h.a.i thuận..."