Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 494: Người đẩy con xuống hồ là bạn ấy!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:39:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe con gái , sự nghi hoặc trong mắt Thạch Á Mẫn càng sâu, chị hỏi dồn:

 

"Tiểu Tân, bạn cố ý đẩy con xuống nước ?"

 

"Mày bậy! Thường Thường nhà tao đẩy mày xuống nước? Nếu nó đẩy mày thì chính nó rơi xuống hồ?" Nghe cuộc đối thoại của hai con, Hoàng Thải Bình tật giật , rõ ràng hoảng loạn, lập tức quát lớn Tô Tân.

 

Tô Tân tiếng quát của cô dọa sợ, theo bản năng rúc sâu lòng , mặt lộ vẻ sợ hãi.

 

Những ngày bắt cóc, cô bé sống trong đòn roi và tiếng quát mắng nên sinh bóng ma tâm lý, cứ thấy tiếng quát tháo là bản năng thấy sợ hãi.

 

Thạch Á Mẫn bất mãn liếc Hoàng Thải Bình, siết c.h.ặ.t t.a.y ôm con gái, dùng ánh mắt khích lệ Tô Tân :

 

"Tiểu Tân đừng sợ, lúc đó chuyện xảy thế nào? Con kể cho ."

 

Tô Tân do dự một chút gật đầu, kể :

 

"Thường Thường bảo cá phát sáng, rủ xuống nước xem, cho trai xem, đẩy con xuống nước..."

 

Vì lâu chuyện nên Tô Tân lưu loát. Tuy cô bé cố gắng diễn đạt ý nhưng câu từ lộn xộn khiến khó hiểu.

 

Lúc một bạn nhỏ bên cạnh lên tiếng nhỏ với :

 

"Thường Thường bảo trong hồ loài cá phát sáng, bọn cháu đều xem, nhưng bảo chỉ cho Tô Tân xem thôi, dẫn Tô Tân bờ hồ. Bọn cháu cũng xem nên lén theo, đó thấy Thường Thường lưng Tô Tân, đẩy Tô Tân ngã xuống hồ."

 

Mấy đứa trẻ khác cũng nhao nhao phụ họa:

 

" đúng đúng, bọn cháu đều thấy, đúng là như thế đấy ạ."

 

Nghe bọn trẻ xong, sắc mặt Thạch Á Mẫn trở nên phẫn nộ. Chị phắt sang Hoàng Thải Bình cạnh, chất vấn:

 

"Tại Thường Thường nhà cô cố ý đẩy Tiểu Tân?"

 

Đụng đến chuyện con cái, Thạch Á Mẫn bao giờ nể nang ai, huống chi lời bọn trẻ kể thì rõ ràng Thường Thường cố ý hại Tô Tân, chị thể tức giận.

 

"Lũ trẻ ranh bậy! Thường Thường nhà tao đời nào cố ý đẩy !" Hoàng Thải Bình lập tức phủ nhận, đó trừng mắt, mặt mày méo mó đám trẻ con, gào lên the thé:

 

"Chúng mày tận mắt thấy Thường Thường nhà tao đẩy nó ? Nhìn thấy ?"

 

Đám trẻ bộ dạng đáng sợ của Hoàng Thải Bình dọa sợ, im bặt dám ho he. Hoàng Thải Bình với biểu cảm dữ tợn khủng bố :

 

"Giờ nó c.h.ế.t mà chúng mày còn vu oan cho nó, sợ tối nó về tìm chúng mày kêu oan ?"

 

Mọi Hoàng Thải Bình tinh thần vẻ định, tuy lời lẽ cô cực đoan nhưng nể tình cô mất con nên ai chấp nhặt.

 

Rốt cuộc xảy án mạng, trong lòng ai cũng thấy rợn , chẳng nán lâu, lục tục bỏ .

 

Lục Kinh Chập cũng với Hạ Thanh Nịnh:

 

"Mình về thôi em." Nói đỡ lấy cô, trong lòng lo lắng vợ nãy chạy vội như lát nữa thấy khó chịu .

 

Quần áo Thanh Thảo vẫn còn ướt, Hạ Thanh Nịnh cũng sợ em cảm, bản cô cũng thấy bụng từng cơn gò cứng, bèn gật đầu, chuẩn rời .

 

Thạch Á Mẫn bất mãn lườm Hoàng Thải Bình một cái, rõ ràng trong lòng vẫn còn khúc mắc chuyện Thường Thường đẩy Tô Tân xuống nước, nhưng giờ đứa bé c.h.ế.t , truy cứu cũng chẳng ý nghĩa gì, bèn ôm Tô Tân định bước .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-494-nguoi-day-con-xuong-ho-la-ban-ay.html.]

Lúc Hoàng Thải Bình bỗng vươn tay chộp lấy vai Thạch Á Mẫn, lớn tiếng :

 

"Chuyện rõ ràng, cô ." Cô chằm chằm Tô Tân trong lòng Thạch Á Mẫn, lạnh lùng hỏi:

 

"Mày xem Thường Thường c.h.ế.t thế nào? Có chúng mày đẩy nó ?"

 

Thạch Á Mẫn cố nhẫn nhịn, thấy Hoàng Thải Bình càn quấy như cũng mất hết kiên nhẫn, gạt phắt tay cô định thẳng.

 

Khoảnh khắc tay Hoàng Thải Bình gạt , một tiếng chuông lanh lảnh vang lên từ cổ tay cô .

 

Nghe tiếng chuông, Thạch Á Mẫn vốn định rời bỗng dừng bước, biểu cảm mặt cũng trở nên phức tạp.

 

Khi Hoàng Thải Bình đưa tay định túm lấy , Thạch Á Mẫn chộp lấy tay cô , kỹ.

 

Trên cổ tay Hoàng Thải Bình đeo một chiếc vòng dây đỏ tết thô sơ, dây xỏ mấy cái chuông bạc. Tiếng kêu lanh lảnh chính là do mấy cái chuông phát .

 

Loại chuông rẻ tiền, cũng chẳng đẽ gì, hầu như chỉ trẻ con chơi, hiếm lớn nào đeo trang sức.

 

Thạch Á Mẫn như nhớ điều gì, sắc mặt đổi rõ rệt. Sau sự kinh ngạc là tràn ngập phẫn nộ. Chị chằm chằm Hoàng Thải Bình chớp mắt, chất vấn:

 

"Chúng là bạn , đối xử với cô như , tại c.h.ế.t?"

 

Mọi đang định rời Thạch Á Mẫn bỗng nhiên thốt câu đầu đuôi như đều nghi hoặc, dừng bước xem chuyện gì xảy .

 

Dưới ánh mắt khó hiểu của , Thạch Á Mẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Hoàng Thải Bình, khẳng định chắc nịch:

 

"Người đẩy xuống hồ hôm đó chính là cô!"

 

Lần Thạch Á Mẫn rơi xuống hồ gây chấn động nhỏ nên vẫn quên. Lúc đó ai cũng nghĩ chị cẩn thận trượt chân hoặc tự nhảy xuống.

 

Giờ chị tố cáo Hoàng Thải Bình đẩy , kinh ngạc bất ngờ, đổ dồn ánh mắt về phía Hoàng Thải Bình.

 

"Cô bậy, đẩy cô bao giờ." Hoàng Thải Bình lập tức phản bác, giãy giụa rút tay về, nhưng vẻ mặt chột rõ ràng tố cáo tất cả.

 

"Cái chuông tay cô chính là bằng chứng." Thạch Á Mẫn chịu buông tha, nắm c.h.ặ.t t.a.y Hoàng Thải Bình giơ lên, tiếp:

 

"Tối hôm đó khi đẩy xuống, thấy tiếng chuông ."

 

"Chỉ dựa cái tiếng chuông mà cô kết luận là đẩy ? Bao nhiêu đeo loại chuông , bảo là họ đẩy?" Hoàng Thải Bình tuy hoảng loạn nhưng vẫn cố ngụy biện, đó hỏi ngược :

 

"Nếu cô thực sự đẩy xuống, tại lúc đó cô ?"

 

"Lúc đó chắc chắn..."

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

"Chính cô còn chắc chắn, thể đổ vạ lên đầu ?" Không đợi Thạch Á Mẫn hết, Hoàng Thải Bình lập tức ngắt lời, tiếp tục hỏi dồn:

 

"Hơn nữa với cô thù oán, tại đẩy cô? Cô bảo cô c.h.ế.t, cô c.h.ế.t thì lợi lộc gì?"

 

"Cô..." Thạch Á Mẫn nhất thời giải thích thế nào. Rốt cuộc trong mắt , chị và Hoàng Thải Bình là bạn , Hoàng Thải Bình quả thực lý do gì để đẩy chị chỗ c.h.ế.t.

 

Ngay khi chị cũng bắt đầu hoài nghi liệu nghĩ sai thì một giọng từ tốn vang lên:

 

"Cô c.h.ế.t, đương nhiên cô lợi ."

 

 

Loading...