Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 490: Có thể không cần mạnh mẽ, không cần hiểu chuyện
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:39:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Kinh Chập chú ý chân vợ, thành thật trả lời:
"Anh tổ chức đám cưới chung với khác."
"Tại ? Sợ khác cướp mất sự chú ý của chúng ?" Hạ Thanh Nịnh suy nghĩ một chút hỏi.
"Không ." Lục Kinh Chập vẻ mặt nghiêm túc:
"Vốn dĩ đây là điều nợ em. Anh chỉ ngày kỷ niệm đó thuộc về riêng chúng , và cũng chỉ thấy một em mặc áo đỏ thôi."
Hạ Thanh Nịnh rốt cuộc cũng hiểu chấp niệm của Lục Kinh Chập đối với hôn lễ . Anh ghen tị với khác, khác gì, cũng cho cô cái đó, hơn nữa còn nó là độc nhất vô nhị.
"Được!" Hạ Thanh Nịnh nghiêm túc gật đầu. Vốn dĩ để ý đến mấy chuyện hình thức , nhưng giờ Lục Kinh Chập cho cảm động, cô cũng bắt đầu mong chờ hôn lễ của hai .
Mạc Nhã giường cưới, hồi hộp xúc động. Chỉ cô , từ sự yêu thầm xa vời dám với tới cho đến khi trở thành vợ , hành trình tâm lý gập ghềnh bao.
Hôm nay mặt bao , những lời hứa hẹn của Tô Hướng Nam thực sự khiến cô cảm động. Trong một thời gian dài đây, cô luôn cảm thấy xứng với Tô Hướng Nam.
Cô cảm thấy một Đoàn trưởng Tô ưu tú như nên tìm một cô gái ưu tú tương xứng để kết tóc se tơ, còn cô thì xứng. hôm nay Tô Hướng Nam công khai với rằng cưới cô là vinh hạnh của . Điều khiến cô cảm động thêm phần tự tin.
Lúc Thanh Nịnh : "Nếu một đóa hoa nở rộ thật rực rỡ thì những chú bướm thích nó sẽ tự tìm đến, cần cố tình đón ý hùa theo để lấy lòng khác." Giờ đây Mạc Nhã cuối cùng cũng hiểu ý nghĩa câu .
Cô còn cảm thấy xứng với Đoàn trưởng Tô nữa. Hiện tại cô cũng ưu tú, cũng sẽ nỗ lực để trở nên ưu tú hơn nữa, như mới thể sóng vai cùng bên cạnh .
Trong lúc Mạc Nhã đang mong chờ chú rể của đến thì ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng gõ cửa, kèm theo giọng nam ồm ồm:
"Chị dâu ơi, mau đón Đoàn trưởng Tô , Đoàn trưởng Tô say ."
Mạc Nhã Tô Hướng Nam say rượu liền vội vàng dậy khỏi giường, chạy mở cửa.
"Chị dâu, giao Đoàn trưởng Tô cho chị đấy." Người lính gỡ tay Tô Hướng Nam đang khoác cổ xuống, giao cho Mạc Nhã.
Mạc Nhã luống cuống đỡ lấy Tô Hướng Nam. Tô Hướng Nam cao mét tám mấy, dựa hẳn Mạc Nhã, miệng lẩm bẩm gì đó rõ, rõ ràng là say mèm.
Người lính với Mạc Nhã:
"Chị dâu, bọn em về nhé." Nói xong đợi Mạc Nhã trả lời chạy biến .
Mạc Nhã đóng cửa, dìu Tô Hướng Nam đến bên giường, đặt xuống định ngoài. lúc , giường bỗng bật dậy, một tay kéo cô .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Mạc Nhã mất thăng bằng, kéo ngã xuống giường. Tô Hướng Nam thuận thế đè lên cô, ánh mắt cô chằm chằm, hạ giọng hỏi:
"Đi đấy?"
Mặt hai gần trong gang tấc, thở của Tô Hướng Nam phả tai Mạc Nhã khiến tai cô nóng lên. Bị đè , Mạc Nhã đỏ mặt, lắp bắp :
"Em... em nấu canh giải rượu cho ."
Chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với đàn ông như thế , khuôn mặt phóng đại của Tô Hướng Nam ngay mắt, tim cô đập loạn xạ.
Tô Hướng Nam ranh mãnh, dùng mũi cọ nhẹ mũi cô, thì thầm:
"Anh say, cần canh giải rượu."
Mạc Nhã lúc mới nhận Tô Hướng Nam giả say. Thảo nào nãy dựa cô mà cô thấy nặng lắm, hóa tự , chỉ dựa hờ một chút thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-490-co-the-khong-can-manh-me-khong-can-hieu-chuyen.html.]
"Vâng." Mạc Nhã dám mắt Tô Hướng Nam, khẽ đáp.
"Bọn họ quậy quá, cứ ép uống rượu cho về, đành giả say." Tô Hướng Nam ghé tai cô giải thích.
"Vâng." Tô Hướng Nam cứ đè lên cô mãi chịu dậy, Mạc Nhã gì, chỉ đành ậm ừ đáp .
Mà Tô Hướng Nam, vốn mồm mép tép nhảy, giờ ôm vợ trong lòng cũng chẳng gì. Căn phòng yên tĩnh trở , tĩnh lặng đến mức thấy cả tiếng tim đập thình thịch của .
Nhịp tim dồn dập của Mạc Nhã khiến lồng n.g.ự.c cô phập phồng cọ sát n.g.ự.c Tô Hướng Nam, cơ thể lập tức nóng ran lên.
Vợ quá, mắt sáng môi hồng, ánh mắt long lanh, vài lọn tóc buông lơi cổ càng tăng thêm vẻ quyến rũ động lòng .
"Hôm nay em mệt ?" Tô Hướng Nam thở dốc, ghé tai Mạc Nhã khẽ hỏi, đó dùng giọng nhỏ hơn nữa thì thầm:
"Nếu mệt... chúng ngủ nhé?"
Mạc Nhã ngờ Tô Hướng Nam chuyện ngủ lúc . Hôm nay là đêm tân hôn của họ mà, dù cô ngây thơ đến cũng nên cứ thế mà ngủ.
Rất nhanh Tô Hướng Nam dùng hành động thực tế cho cô , chữ "ngủ" là một danh từ đơn thuần mà là một động từ phong phú.
Trong phòng, theo phong tục, nến đỏ cháy tí tách. Tiếng động trong phòng ngày càng trở nên ám . Đến phút cuối cùng, Tô Hướng Nam xót xa với Mạc Nhã:
"Nếu đau thì em cứ c.ắ.n nhé."
Sau màn ân ái, Tô Hướng Nam ôm vợ từ phía , cằm tựa lên đỉnh đầu cô, hỏi cô , khó chịu ở .
Mạc Nhã gì, trong lòng khẽ lắc đầu. Vừa đau thật đấy, nhưng cô nỡ c.ắ.n Tô Hướng Nam. Lúc Tô Hướng Nam xoay cô , nhẹ nhàng hỏi:
"Vừa nãy c.ắ.n ?"
Anh cảm nhận rõ sự sợ hãi và căng thẳng của cô, nhưng cô vẫn cố chịu đựng, giống như việc , luôn một âm thầm gánh vác.
Tô Hướng Nam nâng mặt Mạc Nhã lên, hôn nhẹ lên trán cô, đó nghiêm túc :
"Mạc Nhã, giờ chúng là một thể , em còn cô độc nữa . Mệt mỏi, đau đớn, buồn bã... em đều thể với . Ở mặt , em cần cố tỏ mạnh mẽ và hiểu chuyện ."
Nghe Tô Hướng Nam , mắt Mạc Nhã dần ươn ướt. Từ khi sinh đến giờ, cô luôn tự việc, từng dựa dẫm ai. Ngay cả ruột cũng dạy cô kiên cường, , phiền khác...
giờ đây Tô Hướng Nam bảo cô thể cần kiên cường, cũng cần hiểu chuyện. Cuối cùng cũng thực sự đau lòng cô, để ý đến cô.
Vốn là đêm đông giá lạnh, nhưng hai chung giường cảm thấy vô cùng ấm áp.
Một đêm gió xuân ấm áp, bốn mùa đều ngập tràn yêu thương...
Mấy ngày liền bên phía Hoàng Thải Bình động tĩnh gì, Mạc Hiểu Hiểu cũng sốt ruột. Cô hạt giống tội ác một khi gieo xuống sẽ nảy mầm trong lòng , chẳng qua là chờ thời cơ thôi.
Cô đoán sai, nhanh Hoàng Thải Bình hành động. Cô con trai Thường Thường vẫn luôn thích Tô Tân, bởi từ khi Tô Tân trở về, bạn Tô Dương dồn hết sự chú ý em gái, chẳng mấy khi chơi với bé nữa.
Hoàng Thải Bình bảo con trai, chỉ cần Tô Tân biến mất, Tô Dương sẽ giống như , chỉ bé là bạn duy nhất.
Thường Thường xong đồng ý ngay. Mẹ bảo bé dẫn Tô Tân bờ hồ chơi, nhân lúc để ý thì đẩy Tô Tân xuống hồ.
Trưa nay, Thạch Á Mẫn và bà Chu Tuệ Dĩnh nhân lúc trời mang chăn màn giặt. Bỗng nhiên một bác gái hớt hải chạy tới báo tin:
"Á Mẫn ơi, xong , mau xem , con bé Tô Tân nhà cô rơi xuống hồ !"