Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 488: Em và Tổ quốc đều là trách nhiệm của anh
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:39:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Để gây sự chú ý, Mạc Hiểu Hiểu cố tình tìm một chỗ trong góc, ánh mắt như như liếc về phía Tô Tân đang chơi đùa cùng đám trẻ con bên cạnh.
Tô Tân mặc chiếc áo bông hoa, im lặng bên cạnh các bạn nhỏ. Anh trai Tô Dương chốc chốc chạy đến giúp lớn một tay, chốc chốc chạy về chuyện với em gái, sợ em sẽ lạc lõng.
Cậu con trai mười tuổi của Hoàng Thải Bình là Thường Thường cũng đang hòa đám trẻ con, vui vẻ chơi trò trốn tìm cùng .
Lúc Tô Hướng Tây tới, thấy Mạc Hiểu Hiểu trong góc thì đau lòng. Trong mắt , Mạc Hiểu Hiểu là em gái ruột của Mạc Nhã, là nhà đẻ duy nhất của cô dâu đến dự, lẽ bàn chủ tiệc mới đúng.
Thấy Tô Hướng Tây bất bình cho , Mạc Hiểu Hiểu an ủi :
"Tuy chị cả hiểu lầm với nhà, nhưng ngày vui trọng đại của chị , em thể đến chúc mừng. Chỉ cần thấy chị hạnh phúc là , cũng thế thôi." Mạc Hiểu Hiểu tỏ vô cùng hiểu chuyện tiếp:
"Em vì sự mặt của em mà mất vui, nên ở đây là nhất."
Nghe Mạc Hiểu Hiểu , Tô Hướng Tây càng thêm xót xa. Anh từng gặp cô gái nào lương thiện hơn Hiểu Hiểu. Trong lòng thêm yêu cô vài phần, đồng thời cũng thêm vài phần bất mãn với cách hành xử của nhà họ Tô.
Sắp đến giờ khai tiệc, đều bận rộn. Là đứa trẻ lớn nhất, Hạ Thanh Thảo tự nhiên gánh vác trách nhiệm trông nom các em nhỏ. Cậu cầm một nắm kẹo, chia cho mỗi em hai viên, dặn dò chúng chạy lung tung.
Chia xong cho các bạn nhỏ, cuối cùng mới đến bên cạnh Tô Tân, mỉm đặt bốn viên kẹo tay cô bé, dặn dò:
"Không ăn hết một lúc nhé, sâu răng đấy."
Hiện tại Tô Tân bụ bẫm hơn lúc mới về nhiều, mặt tròn xoe, hồng hào. Nghe Thanh Thảo dặn, cô bé gật đầu. Cô bé đang răng, răng cửa rụng mọc , khi trông ngây thơ đáng yêu.
"Anh thiên vị, tại chúng em chỉ hai viên, còn Tô Tân bốn viên?"
Người lên tiếng là Thường Thường, con trai của Hoàng Thải Bình. Cậu bé bằng tuổi Tô Dương, mười tuổi, do ăn uống nên béo, là một nhóc mập mạp.
Nghe tiếng la của Thường Thường, những đứa trẻ khác đều sang. Thường Thường tỏ vẻ phục, với :
"Anh cho mỗi đứa chúng hai viên, Tô Tân bốn viên, dựa mà nó nhiều hơn?"
Dưới ánh mắt nghi hoặc, bất mãn của , Tô Tân trở nên căng thẳng, lập tức định trả hai viên kẹo cho Hạ Thanh Thảo.
Quãng thời gian sống trong tay bọn buôn tạo cho Tô Tân tính cách tranh giành, bởi cô bé nhỏ , căn bản tranh , còn đ.á.n.h đòn.
Khi cô bé định đưa kẹo , Hạ Thanh Thảo chắn mặt cô bé, dáng một đàn ông nhỏ tuổi, Thường Thường :
"Anh ăn, nhường hai viên của cho em , vấn đề gì ?"
Nghe Hạ Thanh Thảo , Thường Thường mới hiểu , chỉ đành bĩu môi, gì nữa.
Lúc Tô Dương đang giúp lớn việc, thấy đám trẻ vây quanh Tô Tân liền chạy ngay tới, bảo vệ em gái.
"Bọn chúng bắt nạt em ?" Tô Dương hỏi em gái.
Tô Tân , vội vàng lắc đầu, sợ trai xảy tranh chấp với khác.
Hơn nửa năm nay, trai vì bảo vệ cô bé mà đ.á.n.h với nhiều bạn nhỏ. Chỉ cần ai nhạo cô bé là đồ câm, , trai đều sẽ dạy dỗ bọn họ.
"Có ở đây, em đừng sợ, bảo vệ em." Tô Dương em gái nhát gan, tiếp tục an ủi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-488-em-va-to-quoc-deu-la-trach-nhiem-cua-anh.html.]
" , đừng sợ, bọn đều bảo vệ em." Hạ Thanh Thảo xổm xuống, cũng với Tô Tân, đồng thời giơ tay chỉnh chiếc khăn quàng cổ cho cô bé.
Vì thường xuyên sang nhà mợ ăn cơm nên quan hệ giữa Hạ Thanh Thảo với em Tô Dương . Biết chuyện Tô Tân từng bắt cóc ngược đãi, càng quan tâm cô bé hơn.
Gần 12 giờ trưa, thức ăn lên đủ, bàn. Tô Vân Long dậy phát biểu, cảm ơn đến dự đám cưới con trai và chúc phúc cho đôi trẻ.
Bà Chu Tuệ Dĩnh cũng bày tỏ sẽ yêu thương Mạc Nhã như con gái ruột.
Tô Hướng Nam mặc quân phục chỉnh tề, n.g.ự.c cài hoa cưới, cả trông thần thái rạng rỡ.
Mạc Nhã búi tóc gọn gàng, mặc chiếc áo cưới đỏ thẫm Hạ Thanh Nịnh tặng, trang điểm tinh tế, đoan trang và xinh , bên cạnh Tô Hướng Nam trông thật xứng đôi lứa.
Nhìn đôi tân lang tân nương cạnh chuẩn mời rượu , khóe môi Hạ Thanh Nịnh khẽ nhếch, trong lòng thực sự vui mừng cho bạn .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Lục Kinh Chập bên cạnh vợ, gầm bàn nắm lấy tay Hạ Thanh Nịnh, thầm nghĩ nếu vợ mặc áo cưới đỏ chắc chắn cũng .
"Chú rể vài câu !" Lúc khán đài binh lính bắt đầu hò reo.
"Nói thì , sợ gì." Tô Hướng Nam chẳng hề luống cuống, sảng khoái đáp lời.
Chỉ cảm ơn bố chị lo liệu đám cưới cho , đó nắm tay Mạc Nhã, ánh mắt rời cô, nghiêm túc :
"Mạc Nhã, cưới như em là vinh hạnh của ."
" là vinh hạnh của thật! Chị dâu thế mà!" Một binh lính to gan bên tiếp tục đùa.
"Đẹp cần , vợ thì ai ?" Tô Hướng Nam đáp trả lính .
Từ lúc đón dâu đến giờ, nụ môi Tô Hướng Nam từng tắt. Giờ Mạc Nhã, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, trịnh trọng :
"Mạc Nhã, cảm ơn em gả cho . Từ hôm nay trở , em và Tổ quốc giống , đều là trách nhiệm của . Anh sẽ bảo vệ Tổ quốc, yêu thương em, nỗ lực trở thành một chồng , cha , để em và con cuộc sống hạnh phúc vui vẻ!"
Khi , bên im phăng phắc, đều thu vẻ cợt nhả, nghiêm túc lắng . Chờ xong, Lục Kinh Chập dậy, giọng vang dội:
"Hay, vỗ tay nào!"
Tất cả bắt đầu vỗ tay, tiếng vỗ tay như sấm dậy. Trong mắt Mạc Nhã ánh nước lấp lánh, rõ ràng cô những lời của Tô Hướng Nam cảm động.
Cô , thể đặt cô ngang hàng với Tổ quốc, đó là lời hứa hẹn cao quý nhất mà một quân nhân thể trao gửi.
"Sau em cũng sẽ yêu thương thật nhiều, yêu thương gia đình chúng ." Mạc Nhã rưng rưng Tô Hướng Nam, nghiêm túc đáp .
Cô xong, tiếng vỗ tay bên càng lớn hơn.
Dưới khán đài, Mạc Hiểu Hiểu cũng vỗ tay theo, nhưng trong lòng vô cùng hụt hẫng.
Nam phụ thâm tình cô tạo , vốn dĩ yêu cô c.h.ế.t sống , giờ đang thề non hẹn biển với khác, mà đó là phụ nữ cô ghét bỏ, coi thường nhất. Điều thể khiến cô vui vẻ nổi.
Cô mặt , nụ môi biến mất. Cô liếc Hoàng Thải Bình ở bàn bên cạnh đầy ẩn ý. Giờ phút Hoàng Thải Bình rõ ràng đang yên.
Mạc Hiểu Hiểu thu hồi ánh mắt, trong mắt giấu nổi sự nôn nóng, chỉ chờ Hoàng Thải Bình mau chóng bảo con trai ả tay.