Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 473: Đều là do cô ta bảo tôi làm!
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:39:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Tiểu Linh ấn quỳ rạp xuống đất, nửa và đầu dán chặt xuống sàn nhà. Cô hoảng sợ tột độ, khó khăn đầu sang bên cạnh.
Khi rõ phụ nữ đang đó, trong mắt cô lóe lên một tia hy vọng. ngay giây tiếp theo, cô thấy đối phương dùng giọng điệu phẫn nộ chất vấn :
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Hoắc Tiểu Linh, em bỏ cái gì nước đấy?"
Hoắc Tiểu Linh thể tin nổi Mạc Hiểu Hiểu, há miệng định nhưng thốt nên lời. Trong lúc cô còn đang ngây , Mạc Hiểu Hiểu sang với hai lính đang giữ Hoắc Tiểu Linh với vẻ mặt đầy chính nghĩa:
"Đồng chí, thấy Hoắc Tiểu Linh bỏ thứ gì đó cốc nước của đồng chí khác. Các mau kiểm tra xem em bỏ cái gì, định chuyện nguy hại đến đồng chí ."
Vừa nãy lúc Mạc Hiểu Hiểu rời , trong lòng cứ thấy bất an như sắp chuyện xảy , nên cô định xem Hoắc Tiểu Linh xong việc . Nào ngờ lên đến tầng, cô thấy hai mặc quân phục đang theo dõi Hoắc Tiểu Linh.
Lúc Hoắc Tiểu Linh bỏ t.h.u.ố.c xong phích nước và đang chuẩn về phòng học. Mạc Hiểu Hiểu giờ nhắc nhở cũng kịp nữa. Để phủi sạch quan hệ và bảo bản , con đường duy nhất là tố giác Hoắc Tiểu Linh.
Cho nên ngay khi Hoắc Tiểu Linh định bỏ t.h.u.ố.c cốc của Mạc Nhã, cô nhanh hơn hai lính một bước, đẩy cửa và quát Hoắc Tiểu Linh dừng tay.
Đến nước , Hoắc Tiểu Linh dù ngốc đến mấy xong lời Mạc Hiểu Hiểu cũng hiểu cô rũ bỏ quan hệ, đẩy hết trách nhiệm lên đầu .
"Thuốc là do cô bảo bỏ, tất cả những chuyện đều là cô sai !" Hoắc Tiểu Linh hét lớn. Vì tay khóa chặt nên cô chỉ thể trợn tròn mắt, trừng trừng Mạc Hiểu Hiểu.
Giờ khắc , Hoắc Tiểu Linh hận thể dùng ánh mắt đục hai lỗ m.á.u đàn bà âm hiểm độc ác mặt!
Trên mặt Mạc Hiểu Hiểu lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc tột độ, tủi đau lòng :
"Tiểu Linh, cô và em thù oán, ngày thường cũng quan tâm em. Em thể vì cô phát hiện và tố giác em mà c.ắ.n ngược cô một cái như thế chứ!"
Hai đang tranh cãi thì Lục Kinh Chập và Tô Hướng Nam cùng hai lính khác với vẻ mặt nghiêm nghị tới.
Người lính đang giữ Hoắc Tiểu Linh xốc cô dậy, cung kính báo cáo với Lục Kinh Chập:
"Báo cáo Đoàn trưởng, bắt ."
Người lính còn cũng xách hai cái phích nước và lọ thuốc, Lục Kinh Chập :
"Đoàn trưởng, chứng cứ đều ở đây ạ."
"Bắt cả lẫn tang vật. Hoắc Tiểu Linh, Mạc Hiểu Hiểu, hiện tại chính thức bắt giữ hai , về đoàn bộ để điều tra." Lục Kinh Chập điềm tĩnh .
Anh dứt lời, hai lính bên cạnh liền tiến lên định áp giải Mạc Hiểu Hiểu.
Mạc Hiểu Hiểu tỏ hề hoảng loạn, với hai lính:
" là nhân chứng, các thể bắt ." Nói xong cô về phía Lục Kinh Chập, vẻ chính nghĩa lẫm liệt tiếp:
"Đoàn trưởng Lục, bắt là ý gì? Các định phân rõ trắng đen, bắt cả nhân chứng ? sẵn sàng tiếp nhận và phối hợp điều tra, nhưng các tuyệt đối thể là bắt , điều tổn hại danh dự của !"
Lục Kinh Chập lạnh lùng liếc Mạc Hiểu Hiểu đang ngụy biện cho bằng những lời lẽ đường hoàng, bình thản đáp:
"Hiện tại Hoắc Tiểu Linh tố cáo cô là đồng lõa, cô chính là nghi phạm! Chúng bắt giữ nghi phạm thì gì sai?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-473-deu-la-do-co-ta-bao-toi-lam.html.]
"Hoắc Tiểu Linh vì phát hiện nên mới c.ắ.n càn! Lời của em đáng tin!" Mạc Hiểu Hiểu chắc như đinh đóng cột.
Hoắc Tiểu Linh thấy Mạc Hiểu Hiểu chẳng những cứu mà còn kẻ c.h.ế.t , tức đến méo mặt, định lao xé xác Mạc Hiểu Hiểu nhưng giữ chặt, chỉ thể gào lên:
" bậy, chính là cô, là cô bảo bỏ t.h.u.ố.c hại Mạc Nhã, chính là cô, chính là cô..."
Tiếng c.h.ử.i rủa, tiếng gào thét, tiếng chỉ trích, tiếng ngụy biện... đan xen lẫn khiến hiện trường trở nên hỗn loạn.
lúc , Mạc Nhã dìu Hạ Thanh Nịnh lên lầu. Nhìn Hoắc Tiểu Linh bắt giữ, Mạc Nhã lạnh lùng với vẻ căm phẫn:
"Hóa đúng là cô!"
Trước khi bắt , Hạ Thanh Nịnh phân tích cho cô bỏ t.h.u.ố.c thể là Hoắc Tiểu Linh.
Mạc Nhã lúc đó còn khó hiểu, vì cô và Hoắc Tiểu Linh mâu thuẫn xung đột gì, ngày thường cũng thấy Mạc Hiểu Hiểu quan tâm đặc biệt đến Hoắc Tiểu Linh, hiểu Hoắc Tiểu Linh giúp Mạc Hiểu Hiểu hại .
Hạ Thanh Nịnh bảo cô rằng Hoắc Tiểu Linh tâm thuật bất chính, còn trẻ non , dễ lừa, chỉ cần hứa hẹn cho chút lợi ích là sẽ lợi dụng!
Giờ xem đúng như lời Thanh Nịnh , Hoắc Tiểu Linh thực sự Mạc Hiểu Hiểu lợi dụng.
"Các từ sớm ! Hôm nay các cố ý gài bẫy bọn !" Nghe Mạc Nhã , Hoắc Tiểu Linh mới phản ứng , hung tợn Hạ Thanh Nịnh và Mạc Nhã .
"Nếu cô tâm địa bất chính thì ai gài bẫy cô? Cô vốn tiền đồ , giờ đều chính tay cô chôn vùi !" Hạ Thanh Nịnh gương mặt còn non nớt của Hoắc Tiểu Linh, lạnh giọng , trong lời lộ sự thất vọng.
" đến bước đường hôm nay đều là do cô gây !" Hoắc Tiểu Linh trừng mắt Hạ Thanh Nịnh, trong mắt tràn đầy bất mãn và phẫn nộ:
"Lúc tìm cách lấy lòng cô, cô ngơ như thấy! Có chuyện gì cô cũng chẳng bao giờ nghĩ đến . Trong những học đàn, điều kiện gia đình kém nhất, bọn họ con em cán bộ thì cũng là họ hàng của trưởng trưởng nọ, còn chẳng ai để dựa ! nghĩ cách leo lên , chẳng lẽ cứ đá lót đường cho đám mãi ?"
Hoắc Tiểu Linh càng càng kích động, đôi mắt đỏ ngầu như sắp nhỏ máu, cô lớn tiếng quát mặt Hạ Thanh Nịnh:
"Dựa cái gì các sinh gia đình , dựa cái gì cứ chịu sự sỉ nhục của các ! Bị các coi thường! nỗ lực như cũng bằng một câu giúp Mạc Nhã của cô! Suất diễn của , dựa cái gì cô cho chị , dựa cái gì?"
Nghe những lời oán trách điên cuồng của Hoắc Tiểu Linh, Hạ Thanh Nịnh ngờ đến nước cô vẫn còn u mê tỉnh ngộ như . Trên mặt cô lộ vẻ chán ghét, giọng càng thêm lạnh lẽo:
"Trong đoàn ai sỉ nhục coi thường cô cả. Mọi sự bất mãn, oán hận của cô đều xuất phát từ lòng hẹp hòi của chính cô. Cô chỉ chăm chăm việc lấy lòng khác hoặc thế nào để hại khác nhằm đạt lợi ích. Kết cục ngày hôm nay đều là do cô gieo gió gặt bão, tội đáng muôn c.h.ế.t!"
Hạ Thanh Nịnh với giọng chút cảm xúc, tiếp tục Hoắc Tiểu Linh:
"Còn nữa, bao giờ lấy bất cứ thứ gì thuộc về cô đưa cho khác cả. Cô đến giờ vẫn hiểu ? Có chính là lợi dụng tâm lý hẹp hòi leo cao của cô để đạt mục đích của họ, xong việc thì đổ vỏ cho cô đấy." Nói xong, Hạ Thanh Nịnh Hoắc Tiểu Linh cuối:
"Lát nữa đến đoàn bộ, cô hãy thành thật khai báo để hưởng khoan hồng."
Nghe đến đây, là do sợ hãi thực sự chút tỉnh ngộ, nước mắt Hoắc Tiểu Linh tuôn rơi lã chã. Cô Hạ Thanh Nịnh với ánh mắt cầu xin:
" chỉ là cam lòng, leo cao, sống hơn nên mới nhất thời hồ đồ. Cầu xin các tha cho ?" Thấy Hạ Thanh Nịnh dửng dưng, cô chuyển ánh mắt sang Mạc Nhã bên cạnh, lóc van xin:
"Mạc Nhã, cầu xin chị, chị giúp với, sai thật , xin chị giơ cao đ.á.n.h khẽ..."