Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 455: Các người không lừa được tôi

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:38:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một lát , Mạc Nhã tỉnh . Thấy Tô Hướng Nam và vợ chồng Hạ Thanh Nịnh vây quanh, chiếc chăn trắng , cô mới nhận đang ở bệnh viện.

 

Cô chống tay định dậy, Tô Hướng Nam lập tức bước tới, tự nhiên đỡ cô dậy, đó chu đáo kê thêm cái gối lưng cho cô.

 

Khi Tô Hướng Nam đỡ , Mạc Nhã tuy chút hồi hộp và bất ngờ nhưng ngại ngùng từ chối, còn lí nhí "Cảm ơn".

 

Dựa gối, thấy đều lo lắng , Mạc Nhã ngất xỉu đột ngột chắc sợ, nhất là Thanh Nịnh còn đang mang thai. Cô vô cùng áy náy :

 

"Xin , lo lắng ."

 

Nhìn cô thế ai nỡ trách cứ. Tô Hướng Nam giúp côém góc chăn, dùng giọng điệu cứng rắn hiếm thấy :

 

"Sau bữa nào cũng lấy cơm cho em, em chỉ việc ăn hết là . Cũng cho tập thêm giờ nữa, đến giờ là nghỉ ngơi. Em mà còn quý trọng sức khỏe của thì sẽ... sẽ..."

 

Mọi đang thì bỗng ngập ngừng. Dưới ánh mắt tò mò và khó hiểu của , một lúc lâu Tô Hướng Nam mới tiếp:

 

"...sẽ phê bình em đấy."

 

Cứ tưởng ông ba định buông lời đe dọa gì ghê gớm lắm, hóa chỉ thế... Hạ Thanh Nịnh xong nhịn . Đây lời đe dọa, rõ ràng là cưng chiều mà.

 

Mạc Nhã giường cũng vô thức đỏ mặt, cúi đầu lí nhí:

 

"Em ."

 

Lúc , Tôn Lệ bưng khay t.h.u.ố.c . Ánh mắt cô dừng Mạc Nhã và Tô Hướng Nam một lúc, như đoán điều gì, sắc mặt sầm xuống. Vừa chai truyền dịch, cô với Mạc Nhã:

 

"Sức khỏe yếu thì về nhà nghỉ ngơi , thể hiện cái gì? Hừ, vì hào quang sân khấu mà đ.á.n.h đổi cả mạng sống thì đáng ."

 

Nghe giọng điệu châm chọc của cô , Hạ Thanh Nịnh nhíu mày định lên tiếng, ngờ ông ba bên cạnh còn nhanh hơn, như gà bảo vệ gà con, Tôn Lệ khách khí :

 

"Thay t.h.u.ố.c thì t.h.u.ố.c , nhảm cái gì?"

 

Tôn Lệ ngờ Tô Hướng Nam vốn dễ tính vì Mạc Nhã mà mắng như , tủi khó chịu lầm bầm:

 

" chỉ ý nhắc nhở cô thôi mà."

 

"Có ý tự cô rõ." Giọng Tô Hướng Nam lạnh tanh: "Y tá Tôn bớt cái kiểu 'ý ' đó , kẻo ghét."

 

Tôn Lệ mấp máy môi định cãi nhưng bắt gặp ánh mắt của Tô Hướng Nam lập tức chùn bước, im lặng thuốc.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Lúc Hoàng Thải Bình cầm sổ bệnh án , hỏi Mạc Nhã:

 

"Gần đây thấy khó chịu ở ?"

 

"Người mất sức, n.g.ự.c tức." Mạc Nhã trả lời.

 

"Ngực đau ? Lúc vận động khó thở ?" Hoàng Thải Bình ghi chép hỏi.

 

"Ngực thì đau, nhưng thỉnh thoảng vận động đúng là khó thở." Mạc Nhã thành thật đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-455-cac-nguoi-khong-lua-duoc-toi.html.]

 

"Ừ." Hoàng Thải Bình gật đầu, hỏi thêm vài câu nữa gấp sổ , Mạc Nhã :

 

"Tổng thể gì đáng ngại. kê ít t.h.u.ố.c an thần, bổ khí huyết cho cô. Cô về chú ý nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ, đừng tập luyện quá sức."

 

Chờ Hoàng Thải Bình khỏi, Tô Hướng Nam liền nhà ăn lấy cơm, còn tuyên bố từ nay cơm nước của Mạc Nhã bao hết, nhất định nuôi cô trắng trẻo mập mạp trở .

 

Buổi chiều, Lục Kinh Chập và Tô Hướng Nam đều huấn luyện. Phòng bệnh Mạc Nhã xuất hiện mấy vị khách mời mà đến - Mạc Kiến Quốc, Chu Uyển Như và Mạc Hiểu Hiểu. Chu Uyển Như và Mạc Hiểu Hiểu còn xách theo ít hoa quả.

 

Hành động chỉ khiến Mạc Nhã bất ngờ mà ngay cả Hạ Thanh Nịnh cũng ngờ tới.

 

"Mày cứ luôn mồm bảo tao bạc đãi mày, nhưng hồi mày ở nhà bao giờ suy dinh dưỡng, ngất xỉu thế ." Mạc Kiến Quốc Mạc Nhã, lạnh lùng .

 

Mạc Nhã bệnh gì nghiêm trọng nên ở phòng bệnh thường. Trong phòng còn nhiều bệnh nhân và nhà khác, Mạc Kiến Quốc đều sang .

 

"Con nó đang ốm, ông đừng nó nữa." Chu Uyển Như vẻ hiền, Mạc Nhã dịu dàng :

 

"Mạc Nhã , cha con thù qua đêm. Bố con cũng là quan tâm con, sốt ruột quá mới thôi, con đừng giận bố nữa nhé?"

 

Ban đầu Hạ Thanh Nịnh còn thấy lạ nhà họ Mạc bụng đến thăm Mạc Nhã thế, giờ thì cô hiểu . Hóa là đến diễn vai kế , bố đây mà.

 

"Con xem con gầy thế , mà đau lòng." Chu Uyển Như vẻ mặt xót xa Mạc Nhã, tiếp:

 

"Con thì cứ dọn về nhà ở bất cứ lúc nào. Bố con cũng đúng đấy, ở nhà ít nhất cơm ngày ba bữa để con đói. Con xem con mới ngoài ở bao lâu mà thể nông nỗi ."

 

Từ nhỏ đến lớn Mạc Nhã Chu Uyển Như khẩu phật tâm xà, tự nhiên sẽ vài câu cảm động. Cô lạnh nhạt đáp:

 

"Không cần , hiện tại sống , cần các lo."

 

"Con bé gì thế, con là con gái ruột của bố con, con cái thế ai mà chẳng lo." Giọng Chu Uyển Như vẫn dịu dàng như :

 

"Mẹ trong lòng con vẫn để bụng chuyện bố mắng con. Con cũng tính bố con đấy, năng tuy nghiêm khắc nhưng trong lòng vẫn thương con. Con xem ông đối với Trăn Trăn và Hiểu Hiểu cũng thế mà. Mạc Nhã , con đừng giận bố nữa, về với bố ."

 

Nghe Chu Uyển Như , một rõ sự tình cũng lên tiếng khuyên Mạc Nhã:

 

"Cô gái , ghi hận bố đẻ thế, cái ngày xưa gọi là ngỗ nghịch bất hiếu đấy."

 

" đấy, bố mắng vài câu thì , đ.á.n.h đòn cũng nên thù dai chứ."

 

" , đúng , theo bố về , cả nhà ở bên bao!"

 

Nghe khuyên, mày Mạc Nhã càng nhíu chặt. Trước cô ít học, đối mặt với bố luôn sự kính sợ, thậm chí là ngu hiếu.

 

Sau nhiều sách, hiểu nhiều đạo lý hơn, cô càng rõ sự ích kỷ thiên vị của Mạc Kiến Quốc và sự giả tạo của Chu Uyển Như. Giờ những lời cô chỉ thấy nực và ghê tởm.

 

" và họ từ lâu một nhà !" Giọng Mạc Nhã lạnh băng, thẳng Chu Uyển Như:

 

"Bà cần diễn kịch, giả ở đây nữa, chiêu lừa ."

 

 

Loading...