Hạ Thanh Nịnh tin Mạc Nhã ngất xỉu thì vô cùng lo lắng. Biết nhà họ Mạc chẳng ai thèm quan tâm đến cô , bên cạnh cô chắc chắn , nên cô cho học viên tự tập vội vàng chạy đến bệnh viện.
Bụng cô giờ to, tuy trong lòng vội nhưng đường vẫn hết sức cẩn thận, tránh để xảy chuyện gì.
Mạc Hiểu Hiểu và Hoắc Tiểu Linh lầu theo bóng Hạ Thanh Nịnh về phía bệnh viện, hẹn mà cùng .
Ánh mắt Hoắc Tiểu Linh Hạ Thanh Nịnh thậm chí còn mang theo tia oán độc. Cô thầm rủa xả trong lòng, mong cô ngã một cái mất luôn cái t.h.a.i trong bụng thì càng . Ai bảo cô coi thường cô , chỗ nào cũng khó dễ cô . Cô và Mạc Nhã đều đáng đời!
Bên Lục Kinh Chập và Tô Hướng Nam đang đường thì thấy bàn tán chuyện một cô gái đ.á.n.h đàn ở đoàn văn công ngất xỉu, đưa đến bệnh viện.
Lục Kinh Chập vốn trầm thấy hai chữ "đánh đàn" thì giấu nổi vẻ căng thẳng, vội vàng hỏi chuyện xem ai ngất xỉu.
Người đó Mạc Nhã, chỉ cô là đ.á.n.h đàn ở đoàn văn công, còn bảo hình như nghiêm trọng lắm, hôn mê bất tỉnh, một đồng chí nam cõng bệnh viện.
Lục Kinh Chập xong sải bước nhanh về phía . Chỗ khéo gần bệnh viện, hỏi cho rõ mới yên tâm .
Tô Hướng Nam vì hoảng hốt nên suy nghĩ rõ ràng hơn, vài bước đuổi theo Lục Kinh Chập :
"Lão Tứ, vội cái gì, bảo là đồng chí nam cõng ? Em dâu bụng to thế cõng chắc?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
lúc , phía hai bỗng vang lên giọng quen thuộc:
"Anh Ba, Tư..."
Hai đồng thời thì thấy Hạ Thanh Nịnh đang tới cách đó xa.
Thấy vợ, vẻ căng thẳng mặt Lục Kinh Chập lập tức giãn . Anh bước nhanh tới đỡ vợ.
"Anh bảo em dâu mà." Tô Hướng Nam , đó cũng bước tới bảo Hạ Thanh Nịnh:
"Ha ha, Lão Tứ dọa c.h.ế.t khiếp, tưởng là em ngất đấy..."
"Không em, là Mạc Nhã." Hạ Thanh Nịnh vẻ mặt lo lắng với Tô Hướng Nam.
Nụ mặt Tô Hướng Nam cứng đờ, giây tiếp theo trở nên căng thẳng, vội hỏi:
"Tự nhiên ngất ? Có nghiêm trọng ?"
Mạc Nhã hai hôm nay trông vẻ tiều tụy nhưng sức khỏe cô luôn , nên ngất, Tô Hướng Nam nghĩ đó là cô.
"Em tình hình thế nào, ngất ở phòng tập múa." Hạ Thanh Nịnh thành thật , vẻ mặt cũng đầy lo lắng.
Tô Hướng Nam nãy còn hỏi Lục Kinh Chập vội cái gì, giờ Hạ Thanh Nịnh xong liền đầu chạy thẳng đến bệnh viện, bộ dạng còn mất bình tĩnh hơn cả Lục Kinh Chập lúc nãy.
"Đừng vội, Tô Hướng Nam đến đó sẽ lo liệu, em chậm thôi." Lục Kinh Chập đỡ vợ , trầm giọng an ủi.
Hạ Thanh Nịnh bóng Tô Hướng Nam chạy xa cũng thở phào nhẹ nhõm một chút, vô thức bước chậm .
Vừa cô nhanh, giờ bụng bắt đầu cứng . Cô thể xảy chuyện , nếu lo cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-454-con-chua-nop-don-xin-ket-hon-a.html.]
Khi Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập đến bệnh viện, Mạc Nhã vẫn tỉnh. Trên đầu giường treo chai dịch dinh dưỡng đang truyền mạch m.á.u cô qua một ống dây nhựa màu vàng.
"Bác sĩ bảo ?" Hạ Thanh Nịnh gương mặt tái của Mạc Nhã, hỏi.
Người đồng chí nam cõng Mạc Nhã đến bệnh viện đang bên cạnh liền trả lời:
"Bác sĩ bảo do quá mệt mỏi cộng thêm suy dinh dưỡng nên sốc... , sốc ngắn hạn."
Tô Hướng Nam xong giấu vẻ xót xa trong mắt, lẩm bẩm:
"Cái con bé ngốc , rốt cuộc tự hành hạ bản đến mức nào cơ chứ."
Mọi Mạc Nhã giường bệnh, trong lòng đều dễ chịu. Lục Kinh Chập đỡ vợ xuống ghế, hỏi cô thấy khó chịu ở , khi cô lắc đầu mới an ủi:
"Không gì đáng ngại , mệt thì nghỉ ngơi, suy dinh dưỡng thì tẩm bổ là ."
Nghe bệnh gì nghiêm trọng, Hạ Thanh Nịnh cũng yên tâm, với đồng chí nam bên cạnh:
"Đồng chí Vương, cảm ơn đưa Mạc Nhã đến bệnh viện. Anh về đoàn văn công tập luyện , ở đây chúng trông là ."
Tô Hướng Nam cũng để ý đến đồng chí nam , tên Vương Hướng, là bạn nhảy của Mạc Nhã. Lần Mạc Nhã bảo về tập thêm cũng cùng, đó sân khấu cũng chính nhảy điệu bế lên xoay vòng vòng với Mạc Nhã.
Vương Hướng rõ ràng vẫn yên tâm về Mạc Nhã, đang định mở miệng gì đó thì thấy Đoàn trưởng Tô bên cạnh bỗng vỗ vai , cảm kích và chân thành :
"Cậu cứu giúp đồng chí, đáng khen ngợi. mặt Mạc Nhã nhà chúng cảm ơn ."
Nghe mấy chữ "Mạc Nhã nhà chúng ", trong mắt Vương Hướng tràn đầy kinh ngạc, đó là nỗi buồn khó tả. Đoàn trưởng Tô rõ ràng như để cho quan hệ giữa và Mạc Nhã, còn gì hiểu nữa.
"Đoàn trưởng Tô quá lời , giúp đỡ đồng chí là việc nên ." Vương Hướng cố nén nỗi chua xót trong lòng, Tô Hướng Nam đáp:
"Vậy chăm sóc đồng chí Mạc Nhã nhé, về đoàn văn công ." Nói xong ngoài.
Nhìn bóng lưng cô đơn của Vương Hướng, Hạ Thanh Nịnh vô thức sang Tô Hướng Nam khẳng định chủ quyền với , cố ý hỏi:
"Anh Ba, bảo Mạc Nhã là nhà , bản cô đấy?"
"Sớm muộn gì cũng là nhà thôi." Tô Hướng Nam chẳng hề thấy ngại, mặt dày đáp.
"Vậy còn mau nộp đơn xin kết hôn !" Lục Kinh Chập liếc Tô Hướng Nam, trầm giọng .
" đấy Ba, xem Mạc Nhã cứ coi trọng sức khỏe như bây giờ, chúng chẳng tư cách gì để 'giáo dục' cô cả. Anh mau kiếm cho cái danh phận hợp pháp, đón về nhà họ Tô mà chăm sóc t.ử tế ." Hạ Thanh Nịnh cũng phu xướng phụ tùy với Tô Hướng Nam.
Tô Hướng Nam nộp đơn xin kết hôn chứ, nhưng xét thấy Mạc Nhã mới đoàn văn công, sự nghiệp đang lên, nếu giờ nộp đơn xin kết hôn với cô chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của cô.
Bởi vì đoàn văn công luật bất thành văn, sự tuyển chọn đều sẽ ưu tiên cân nhắc các nữ đồng chí kết hôn. Vì kết hôn xong sẽ đối mặt với vấn đề sinh con, sinh con chẳng những mất thời gian mà ngoại hình cũng xuống cấp. Nếu thì tại đoàn quy định mới phép yêu đương chứ.
Chính vì suy xét đến những điều nên Tô Hướng Nam vẫn ngỏ lời với Mạc Nhã.
"Ừ, ." Tô Hướng Nam rũ mắt Mạc Nhã giường bệnh, trầm giọng đáp một câu, vẻ mặt nghiêm túc hiếm thấy.