Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 439: Kẻ vô ơn
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:37:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rất nhanh Hạ Thanh Nịnh nghĩ thông suốt tại Tô Hướng Tây sự đổi như — thích, Mạc Hiểu Hiểu, trở về.
Trong cuốn sách do Mạc Xuân Hiểu , Tô Hướng Tây si mê Mạc Hiểu Hiểu đến mức điên cuồng, vì cô mà từ thủ đoạn nào, cuối cùng trở thành kẻ thông đồng với địch bán nước, biến thành vai phản diện lớn nhất.
Hiện tại Lục Kinh Chập ở bên cô, còn con. Tô Hướng Nam cũng thu hút bởi sự kiên cường, nỗ lực của Mạc Nhã. Cốt truyện sẽ phát triển theo nguyên tác nữa.
Nếu Mạc Hiểu Hiểu còn là đối tượng tranh giành của ba đàn ông, Tô Hướng Tây còn chấp niệm chiến thắng, liệu còn đến bước đường cùng hủy diệt vì Mạc Hiểu Hiểu như trong sách mô tả ?
"Em dâu, đang nghĩ gì thế? Thần ."
Lúc Hạ Thanh Nịnh đang mải suy nghĩ thì Thạch Á Mẫn tới, đặt một đĩa táo tàu tươi rửa sạch xuống cạnh cô:
"Có đang nghĩ xem em bé trông thế nào, ngoan hả?" Thạch Á Mẫn , mỉm bụng bầu nhô cao của Hạ Thanh Nịnh.
Hạ Thanh Nịnh theo ánh mắt chị dâu, nhẹ nhàng xoa bụng , vô thức nở nụ :
"Ngoan quan trọng, chỉ cần khỏe mạnh là chị ạ."
Là một sắp , Hạ Thanh Nịnh mới cảm nhận cụ thể về phận , cũng hiểu tại lúc khi Tô Tân lạc, Thạch Á Mẫn phát "điên" như .
"Chị thấy cái t.h.a.i của em, tám phần là con trai đấy!" Thạch Á Mẫn bên cạnh bỗng nhiên khẳng định chắc nịch, đó bụng Hạ Thanh Nịnh:
"Em xem bụng em nhọn thế , ngày thường thích ăn chua, chắc chắn là con trai."
"Ha ha, chị dâu là trí thức mà cũng mê tín thế ?" Hạ Thanh Nịnh cố ý trêu chọc.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Chị mê tín, đây là kinh nghiệm đấy. Hồi chị m.a.n.g t.h.a.i Tô Dương cũng y hệt thế ."
Thạch Á Mẫn sang con trai Tô Dương đang bóc quýt. Cậu bé bóc xong ăn mà đút cho em gái Tô Tân .
Thạch Á Mẫn thu hồi ánh mắt Hạ Thanh Nịnh, chút áy náy nhưng cũng đầy vui mừng :
"Con trai lắm, con trai là tấm chăn bông lớn của đấy."
Hạ Thanh Nịnh để ý thấy hiện tại Thạch Á Mẫn chuyện ánh mắt đều lấp lánh, nụ thường trực môi.
Từ khi Tô Tân trở về, chị đổi hẳn, cả nhà bốn càng thêm hòa thuận vui vẻ.
"Chị dâu, bệnh tình của Tô Tân chuyển biến gì ?" Hạ Thanh Nịnh do dự hỏi.
"Vẫn chịu chuyện." Thạch Á Mẫn cô con gái đang ngoan ngoãn ăn quýt bên cạnh, ánh mắt thoáng chút buồn bã nhưng lướt qua nhanh.
Hạ Thanh Nịnh định an ủi thì chị :
"Không vội, cứ từ từ thôi. Con bé thể lành lặn trở về là chị mãn nguyện lắm ." Nói đến đây, ánh mắt chị Hạ Thanh Nịnh tràn đầy ơn:
"Em dâu , chuyện đều là nhờ phúc của em cả! Em chị cảm kích em thế nào ."
"Người một nhà, đừng chuyện khách sáo." Hạ Thanh Nịnh , an ủi: "Đều là duyên cả, Tô Tân là đứa trẻ phúc."
"Em bé trong bụng em cũng là phúc đấy." Thạch Á Mẫn chúc phúc, vui vẻ : "Sau các chị trong nhà sẽ cùng bảo vệ em bé."
"Vâng, thế thì nó thành cái đuôi nhỏ của các chị ." Hạ Thanh Nịnh mỉm đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-439-ke-vo-on.html.]
"Em dâu ăn nhé, chị bếp phụ một tay." Thạch Á Mẫn dậy, chỉ đĩa táo tàu bên cạnh: "Táo ngọt lắm, là bạn của cả em biếu đấy, em thích thì lát nữa mang về một ít."
Hạ Thanh Nịnh gật đầu cảm ơn Thạch Á Mẫn.
Chẳng mấy chốc mâm cơm dọn lên. Ba gia đình một bàn hết nên chia hai mâm lớn.
Ban đầu và em cô còn chút câu nệ, nhưng sự tiếp đãi nhiệt tình của gia đình mợ cũng dần thoải mái hơn.
Ăn tối xong, quây quần trò chuyện. Tô Hướng Tây vẫn như cũ tham gia, đến bồn rửa tay định vốc nước rửa mặt.
Có lẽ sợ ướt chiếc khăn quàng cổ, do dự một chút tháo khăn , cẩn thận đặt lên cái giá bên cạnh, còn giơ tay vuốt phẳng .
Lúc đang rửa mặt thì Tô Tân tới, lấy khăn mặt của giá để lau miệng. cô bé thấp quá, kiễng chân mãi tới, cuối cùng nhảy lên để với. Không ngờ lỡ tay kéo luôn cả chiếc khăn quàng cổ của Tô Hướng Tây rơi xuống đất.
Tô Hướng Tây rửa mặt xong , khéo thấy khăn quàng cổ của đất. Mặt tối sầm trong nháy mắt, bước tới đẩy mạnh Tô Tân sang một bên, quát tháo ầm ĩ:
"Cút chỗ khác! Ai cho phép mày động ?"
Tô Tân nhỏ thó, Tô Hướng Tây chỉ lo xót cái khăn nên kiểm soát lực tay, cú đẩy đó khiến Tô Tân ngã văng đất một cái thật mạnh.
Tô Tân ở chỗ bọn buôn thường xuyên đ.á.n.h đập xô đẩy như thế nên để bóng ma tâm lý nghiêm trọng. Giờ Tô Hướng Tây hung thần ác sát, trong mắt cô bé tràn ngập sợ hãi.
Tô Tân bệt đất, bản năng đưa tay ôm đầu, như thể giây tiếp theo ngọn roi da trong ký ức sẽ quất xuống .
lúc , một bóng nhỏ bé lao nhanh tới bên cạnh Tô Hướng Tây, dùng sức đẩy một cái, đó chắn mặt Tô Tân, gào lên:
"Không quát em gái cháu!"
Thạch Á Mẫn tiếng Tô Dương hét liền chạy tới. Sau khi hỏi rõ đầu đuôi câu chuyện, sắc mặt chị lạnh tanh, Tô Hướng Tây lớn tiếng :
"Tô Tân lỡ tay rơi khăn của chú là nó sai, chị thể giặt sạch cho chú. chú là lớn, chỉ vì chuyện cỏn con mà đẩy con bé, chị thật sự thể chấp nhận !"
Mấy hôm nay Mạc Hiểu Hiểu đến tìm Tô Hướng Tây nữa khiến bực bội. Vừa thấy Tô Tân rơi khăn quàng cổ xuống đất, kiềm chế mới nổi nóng như .
Biết đuối lý, cãi câu nào, lẳng lặng quàng khăn lên cổ, năng gì, cũng xin , định thẳng qua Thạch Á Mẫn.
Vì nể mặt khách khứa là nhà đẻ Hạ Thanh Nịnh đang ăn cơm nên Thạch Á Mẫn nãy giờ cực lực kiềm chế. Nếu là , chị lý lẽ nhiều thế, lao đẩy .
Vốn định giữ chút thể diện, nhưng giờ thấy Tô Hướng Tây nửa lời xin cũng , còn coi như khí, cơn giận của Thạch Á Mẫn bùng lên. Chị đuổi theo lưng Tô Hướng Tây, gân cổ quát:
"Chú đó cho ! Chú thái độ gì đấy? Chú rõ cho xem, dựa cái gì mà chú đẩy con gái ?"
Trong lúc lời qua tiếng , hai đến phòng khách. Động tĩnh quá lớn nhanh chóng thu hút sự chú ý của trong phòng, ai nấy đều xúm .
Con gái út nhà Hai là Tô Vãn vội chạy tới, mặt hai xin Thạch Á Mẫn hòng xoa dịu cơn giận của chị:
"Chị dâu, xin chị, chị đừng giận..."
"Tránh ." Tô Hướng Tây cực kỳ mất kiên nhẫn, gạt phắt Tô Vãn đang chắn đường sang một bên, sải bước về phía cửa.
Nhìn thái độ kiêu ngạo của Tô Hướng Tây, Thạch Á Mẫn rốt cuộc nhịn nữa, hét bóng lưng :
"Chú hung hăng với ai? Chú tư cách gì mà hung hăng, đồ bạch nhãn lang nuôi mãi quen!"