Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 437: Chế giễu

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:37:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Thanh Nịnh bình tĩnh bước . Mạc Hiểu Hiểu thấy cô liền dậy khỏi ghế, :

 

"Chào cô giáo Hạ, chúng là đồng nghiệp , hy vọng sẽ hợp tác vui vẻ."

 

Nhìn gương mặt mang theo chút ý khiêu khích của cô , Hạ Thanh Nịnh cũng yếu thế, đáp trả:

 

"Chỉ cần cô giáo Mạc an phận thủ thường, tin là sẽ khá vui vẻ đấy."

 

Hạ Cốc Vũ đón Hạ Thanh Thụ, tiên dẫn tham quan sơ qua Ban Tuyên truyền, đó đưa đến khu sách báo, bảo sách ở đây đều thể .

 

Hạ Thanh Thụ những cuốn sách xếp gọn gàng ngăn nắp thì vui mừng khôn xiết, " phiền em " xong liền nôn nóng lấy sách ngay.

 

"Anh, theo em cái ." Hạ Cốc Vũ với Hạ Thanh Thụ.

 

Sở dĩ Hạ Cốc Vũ gọi "" theo Hạ Thanh Nịnh là vì nhanh chóng kéo gần cách với Hạ Thanh Thụ.

 

khiếm khuyết về cơ thể trong lòng ít nhiều sẽ chút tự ti, cho nên dùng cách xưng hô mật để Hạ Thanh Thụ phòng với .

 

Thực hai cùng họ Hạ, gọi là cũng chuẩn. Hơn nữa Hạ Cốc Vũ thật lòng coi Hạ Thanh Nịnh như chị em ruột, kể Hạ Thanh Nịnh còn ơn cứu mạng, ơn tái tạo với cô, cho nên đúng như cô , của Hạ Thanh Nịnh cũng chính là của cô.

 

Hạ Cốc Vũ vẫn luôn là một mặt trời nhỏ thiện lương và ấm áp. Sự nhiệt tình và cởi mở của cô nhanh kéo gần quan hệ với Hạ Thanh Thụ.

 

Cô gọi Hạ Thanh Thụ một tiếng "", Hạ Thanh Thụ cũng thực sự coi cô như em gái giống Hạ Thanh Nịnh .

 

Chẳng mấy chốc Hạ Cốc Vũ dẫn Hạ Thanh Thụ đến một góc yên tĩnh. Chỉ thấy trong góc kê một chiếc bàn nhỏ và một cái ghế, bàn còn chu đáo đặt một chiếc đèn bàn, cạnh đèn là một lọ hoa nhỏ bằng nắm tay trẻ con, cắm mấy bông hoa dại.

 

Hạ Cốc Vũ chỉ cái bàn, tươi đùa với Hạ Thanh Thụ:

 

"Anh, đây chính là bàn việc của đấy."

 

đến Ban Tuyên truyền từ sáng sớm để chuẩn những thứ , chính là để Hạ Thanh Thụ sách thoải mái hơn.

 

Cái bàn đặt ở góc trong cùng, sẽ ảnh hưởng đến khác, đồng thời cũng yên tĩnh.

 

Hạ Thanh Thụ ngờ Hạ Cốc Vũ còn chuyên tâm chuẩn bàn sách cho . Nhìn cô gái đang rạng rỡ với , trong lòng dâng lên một dòng nước ấm.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Phải ở thư viện thành phố còn chẳng ghế , dựa tủ kính trưng bày coi như cái bàn để sách.

 

Hiện tại chẳng những bàn mà còn ghế, điều kiện sách thế vui mừng cho .

 

"Anh, ở đây cái đèn bàn, nếu trời tối thì bật lên nhé, đừng để hại mắt." Hạ Cốc Vũ chỉ đèn bàn .

 

Sợ Hạ Thanh Thụ ngại, cô vội trêu:

 

"Ha ha, chuẩn đèn cho là sợ sách cận thị đấy, đến lúc đó Thanh Nịnh trách em c.h.ế.t."

 

Biết Hạ Cốc Vũ đùa, Hạ Thanh Thụ hùa theo:

 

"Cảm ơn em chu đáo quá. Anh cũng thể cận thị , vì đeo kính ."

 

"Tại ạ?" Giờ đến lượt Hạ Cốc Vũ tò mò.

 

"Vì lúc cuốc đất kính sẽ rơi mất." Hạ Thanh Thụ trả lời.

 

Nghe giải thích, Hạ Cốc Vũ bật ha hả. Ông khác xa với tưởng tượng của cô, chẳng những trai mà tính cách cũng hề tự ti chút nào.

 

Đêm qua giường cô còn suy nghĩ, ngày mai mặt năng nhất định chú ý chừng mực, sợ lỡ lời đụng chạm đến tâm hồn yếu đuối của .

 

Giờ xem lo lắng hôm qua thừa thãi. Anh trông thản nhiên, bi quan như những khuyết tật khác, còn đùa , đúng là một ông thú vị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-437-che-gieu.html.]

Chờ Hạ Cốc Vũ xong, Hạ Thanh Thụ như nhớ điều gì, với cô:

 

"Lát nữa nếu em rảnh, dẫn gặp Trưởng ban của các em nhé, trực tiếp cảm ơn ông một tiếng."

 

Tính cách Hạ Thanh Thụ vẫn luôn khiêm tốn lễ độ. Theo thấy, cho ngoài như sách miễn phí thì kiểu gì cũng nên cảm ơn một tiếng.

 

"Được ạ, hôm nay là thứ Hai, Trưởng ban bận họp buổi sáng, chiều em đưa nhé." Hạ Cốc Vũ gật đầu đồng ý, tiếp:

 

"Vậy sách , trưa em qua đưa nhà ăn ăn cơm." Nói xong cô vẫy tay chào Hạ Thanh Thụ việc.

 

"Ừ." Hạ Thanh Thụ chào tạm biệt cô xong liền háo hức lấy sách giá xuống , nhanh chìm đắm trong biển tri thức.

 

Thời gian trôi qua nhanh, chẳng mấy chốc đến giờ ăn trưa. Hạ Cốc Vũ qua gọi Hạ Thanh Thụ, hai cùng đến nhà ăn.

 

Sáng nay lúc , Hạ Thanh Nịnh chuẩn cặp lồng và phiếu cơm cho trai. Dưới sự hướng dẫn của Hạ Cốc Vũ, Hạ Thanh Thụ nhanh chóng cách sử dụng.

 

Hai ăn xong, rửa sạch cặp lồng Ban Tuyên truyền. Vừa đến hành lang thấy tiếng một nhóm phụ nữ đang bàn tán xôn xao vọng từ phòng nước:

 

"Mấy bà đàn ông cùng phóng viên Hạ hôm nay là ai ?" Một phụ nữ tóc ngắn hỏi.

 

"Ý bà là cái tên thọt chân hả? phóng viên Hạ gọi đấy, hình như cũng họ Hạ, chẳng lẽ là em ruột?" Người tiếp lời là Lư Lệ Quyên, giọng điệu tràn đầy sự thiếu tôn trọng.

 

"Đều họ Hạ thì chắc là khả năng đấy." Một đồng chí nữ khác mặc áo xanh trả lời.

 

"Ha ha, thật ngờ, phóng viên Hạ thể diện như ông là kẻ què quặt?" Lư Lệ Quyên nỗi đau của khác.

 

Vì chuyện của Hạ Thanh Nịnh, Hạ Cốc Vũ vẫn luôn thích Lư Lệ Quyên, dù bà lấy lòng thế nào cũng vô dụng.

 

Lư Lệ Quyên thấy cũng chẳng thèm nịnh bợ nữa, ngược dồn hết sự bất mãn lên Hạ Cốc Vũ, hễ cơ hội là châm chọc.

 

Nghe những lời chế giễu và x.úc p.hạ.m bên trong, Hạ Cốc Vũ nắm chặt tay, khuôn mặt tròn trĩnh đỏ bừng vì tức giận. Cô định xông phòng nước thì Hạ Thanh Thụ kéo .

 

Cô tưởng sợ phiền phức nên ngăn , nhưng Hạ Thanh Thụ bình thản :

 

"Đừng đôi co với kẻ ngu, chỉ bực thêm thôi."

 

Hạ Cốc Vũ tuy giận nhưng khi bình tĩnh cũng dạy dỗ bọn họ nữa. Rốt cuộc to chuyện thì khó xử chỉ là Hạ Thanh Thụ.

 

Người trong phòng hai đang ngoài, vẫn tiếp tục bàn tán kiêng nể gì:

 

"Người đàn ông đó cũng đến bộ phận việc ? Sao Trưởng ban giới thiệu với nhỉ?" Người phụ nữ tóc ngắn hỏi tiếp.

 

"Không bộ phận thì đến đây gì?" Người áo xanh thắc mắc.

 

Lư Lệ Quyên , vẻ chế giễu mặt càng đậm, hừ lạnh một tiếng:

 

"Hừ, bộ phận chúng từ bao giờ bắt đầu thu nhận tàn tật thế?"

 

" thấy mặt trai phết đấy chứ, ở đó trông cũng nho nhã lịch sự." Người phụ nữ tóc ngắn .

 

"Mặt thì ích gì, cũng vẫn là thằng què thôi." Lư Lệ Quyên phản bác, tiếp:

 

" thấy và Hạ Cốc Vũ chẳng giống tí nào, chắc ruột , khi là họ. Cái cô phóng viên Hạ cũng thật là, coi bộ đội là cái chợ mà dắt mèo dắt ch.ó gì cũng . thấy cô quan hệ cấp nên gì thì , hoành hành ngang ngược trong ban."

 

Nghe đến đây, Hạ Cốc Vũ siết chặt nắm tay, móng tay cắm sâu da thịt.

 

hứa với Thanh Nịnh sẽ chăm sóc trai thật , nên "gây chuyện", nhưng đám ruồi nhặng thực sự quá ghê tởm.

 

Cô đang do dự nên xông thì thấy Hạ Thanh Thụ bên cạnh sải bước thẳng trong.

 

 

Loading...