Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 4: Một tay vớt vào lòng

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:02:51
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giọng cô nhẹ nhàng nhưng tràn đầy tủi , trong mắt thậm chí còn phủ một tầng nước, trông đặc biệt khiến đau lòng.

 

Nghe cô , ánh mắt đều đổ dồn Vương Minh Phương. Ánh mắt rõ ràng đang : Quả nhiên con dâu ruột nên đau lòng thật sự.

 

Vương Minh Phương hiển nhiên ngờ Hạ Thanh Ninh vốn thật thà vụng về lời , còn đào hố cho nhảy. Phản ứng , bà vội :

 

"Con bé cái gì thế? Thím đối xử với cháu thế nào, trong viện đều thấy rõ ràng, cháu thể lời vô lương tâm như !"

 

Nói xong bà sang Triệu Thúy Lan, nghĩa chính ngôn từ:

 

"Thím Thúy Lan , thím là , nhưng cái hỏng là hỏng ở cái miệng . Thím xem chuyện hôm nay ầm ĩ lên , còn mau xin Thanh Ninh ."

 

Vương Minh Phương quả nhiên lợi hại, dăm ba câu đẩy mâu thuẫn về phía Triệu Thúy Lan.

 

Bắt xin con nhãi ranh nhà quê , trong lòng Triệu Thúy Lan một trăm . sợ Lục Kinh Chập lôi đến đồn công an thật, bà đành cam tâm tình nguyện với Hạ Thanh Ninh:

 

"Hôm nay là thím đúng, nên cháu như . Thím xin cháu ở đây, cháu đừng chấp nhặt với thím."

 

Tuy chẳng mấy phần thật lòng, nhưng thể mất mặt đám đông, cúi đầu nhận sai, Hạ Thanh Ninh cũng coi như hài lòng.

 

"Đấy thấy , đừng ăn lung tung nữa. Người thì bảo thím lòng nhắc nhở, tưởng thím cố ý bắt nạt con cháu đấy." Vương Minh Phương .

 

Một câu tưởng chừng vô tình nhưng ngầm nhắc nhở Triệu Thúy Lan. Quả nhiên giây tiếp theo Triệu Thúy Lan mắc bẫy, nương theo lời bà mà bắt đầu vớt vát:

 

" đúng đúng, Kinh Chập , thím cũng chỉ lòng , nhắc nhở con bé Thanh Ninh đừng chuyện gì với nhà họ Lục các cháu thôi. Nhớ năm xưa nó ăn vạ cháu thế nào, ép cháu cưới nó , đều cả mà."

 

Lời thốt , sắc mặt Lục Kinh Chập đen sầm ngay tức khắc. Anh nhíu mày, vô thức nắm chặt tay, thể thấy là đang cố gắng kìm nén cơn giận.

 

Chuyện giữa và Hạ Thanh Ninh, bất kể nội tình thế nào, việc em chồng mà cưới chị dâu qua cửa, tóm là chuyện vẻ vang gì.

 

Đây cũng là lý do lính bốn năm về nhà.

 

Vốn là chuyện trong nhà họ Lục, nay ngoài kiêng nể gì lôi giữa thanh thiên bạch nhật, phàm là chút liêm sỉ đều sẽ cảm thấy nhục nhã.

 

Cái cớ là do Vương Minh Phương cố ý mớm lời, chính là mượn miệng Triệu Thúy Lan Hạ Thanh Ninh khó xử. Ai bảo nãy cô lời, dám châm chọc bà .

 

Lúc , ánh mắt những xung quanh Hạ Thanh Ninh đều bất giác mang theo vẻ khinh thường.

 

Sắc mặt Lục Kinh Chập càng thêm xanh mét, cơn giận hiện rõ mặt.

 

Vương Minh Phương thấy mục đích đạt , bắt đầu đóng vai giảng hòa:

 

"Ôi chao, nhắc chuyện , đều qua bao nhiêu năm . Thằng Lập Đông nhà giờ con cái cũng lớn tướng , mấy chuyện sớm quên sạch. Sau đừng nhắc nữa, kẻo ảnh hưởng tình cảm em chúng nó."

 

Người quả nhiên xảo quyệt!

 

Hạ Thanh Ninh thầm than. Nói năng kín kẽ một kẽ hở, nhắc nhở Lục Kinh Chập chuyện năm xưa ngủ với "chị dâu" là với cả, tỏ vẻ rộng lượng so đo.

 

Hạ Thanh Ninh còn là nguyên chủ câm như hến. Cô sẽ ngậm bồ hòn ngọt. Chỉ thấy cô thẳng Vương Minh Phương, phẫn nộ xen lẫn chắc chắn hỏi ngược :

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Thím , lúc chẳng chính thím bày kế cho con trai Lục Lập Đông của thím, bảo đưa lên giường Kinh Chập đang say rượu ?"

 

Thông tin quá lớn, xong đều đồng loạt về phía Vương Minh Phương với ánh mắt nghi ngờ và dò xét.

 

Đáy mắt Lục Kinh Chập thoáng qua vẻ kinh ngạc, chằm chằm Hạ Thanh Ninh, mày nhíu .

 

Sắc mặt Vương Minh Phương đổi đột ngột. Bà ngờ Hạ Thanh Ninh luôn nhẫn nhục chịu đựng, ngu ngốc ngờ nghệch bỗng nhiên vạch trần chân tướng năm xưa. lúc đó bọn họ việc kín kẽ, bà Hạ Thanh Ninh hiện tại chắc chắn đưa bằng chứng, nên nhanh trấn tĩnh , c.ắ.n ngược:

 

"Ôi Thanh Ninh, thím cháu thấy Kinh Chập về, vớt vát hình tượng trong lòng nó. cháu thể đổ chậu nước bẩn hôi thối như lên thím chứ?

 

Lúc khi cháu mới đến, thím và Lập Đông đối xử với cháu bao, bao giờ chê bai cháu là dân quê, chỉ đợi cháu đến tuổi là đăng ký kết hôn.

 

Nào ngờ cháu nảy sinh tâm tư đó với Kinh Chập, chuyện tày đình như , khiến hai em nó, thậm chí cả nhà họ Lục chê. Sau đó Kinh Chập cũng cưới cháu , Lập Đông nhà thím cũng trách cháu, mấy năm nay thím cũng từng nặng lời với cháu câu nào. Giờ cháu bảo là thím xúi Lập Đông hại cháu. Ôi! Thanh Ninh , thể vô lương tâm như !"

 

Vương Minh Phương càng càng tỏ vẻ đau khổ, cuối cùng thế mà còn lau nước mắt. Người xung quanh cũng bắt đầu chỉ trỏ Hạ Thanh Ninh, đều cô vong ân phụ nghĩa.

 

Thực khi sự thật, Hạ Thanh Ninh cũng liệu kết quả sẽ thế . Dù khi sự việc xảy nguyên chủ giải thích, giờ qua bốn năm, cô càng ai tin.

 

ý định ban đầu của cô là khiến tin ngay, mà chỉ gieo một hạt giống nghi ngờ trong lòng họ mà thôi.

 

Thấy dư luận nghiêng về phía , Vương Minh Phương càng sợ hãi. Bà Hạ Thanh Ninh hiện tại chắc chắn bằng chứng, bèn cố ý :

 

"Thanh Ninh , nếu cháu cứ khăng khăng là chúng hại cháu, cháu đưa bằng chứng đây. Chỉ cần cháu chứng minh là chúng hại cháu, cháu chẳng những thể gọi công an đến bắt chúng , thím và Lập Đông còn dập đầu xin cháu."

 

Hạ Thanh Ninh hiện tại đúng là bằng chứng. Cô thể là "sách gốc thế". trong lòng cô tính toán. Nếu ai tin, thì để chính bọn họ tự .

 

"Chuyện thím , trong lòng thím rõ hơn ai hết. Yên tâm, bằng chứng sẽ sớm thôi. Đến lúc đó thím nhớ kỹ những lời hôm nay đấy." Hạ Thanh Ninh Vương Minh Phương bằng ánh mắt kiên định, như thấu lớp ngụy trang giả dối của bà .

 

Không hiểu , tuy bằng chứng, nhưng như , Vương Minh Phương thế mà chút chột , giả vờ trấn tĩnh :

 

"Thế thì đợi cháu lấy bằng chứng hẵng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-4-mot-tay-vot-vao-long.html.]

 

Thấy Hạ Thanh Ninh chắc nịch như , trong đám đông tiếng xì xào khác, bắt đầu nghi ngờ chuyện "leo giường" thực sự ẩn tình gì .

 

Kẻ chuyện luôn chột . Vương Minh Phương rắc rối thêm, sợ lát nữa Hạ Thanh Ninh phun cái gì nữa, bèn đám đông giục giã:

 

"Thôi thôi, mau về nấu cơm ."

 

Thấy còn gì náo nhiệt để xem, cũng dần giải tán.

 

Ánh mắt Lục Kinh Chập quét qua Hạ Thanh Ninh và Vương Minh Phương, trở nên thâm trầm khó đoán.

 

Vương Minh Phương như cảm nhận gì đó, chột sang Lục Kinh Chập, nhanh bày vẻ mặt ân cần:

 

"Kinh Chập đường vất vả , , chúng về nhà." Nói giơ tay định đỡ túi xách giúp Lục Kinh Chập.

 

"Không cần." Giọng Lục Kinh Chập lạnh, tránh tay Vương Minh Phương, hề nể mặt bà .

 

Tay Vương Minh Phương hụt hẫng giữa trung, nụ cứng trong tích tắc nhanh khôi phục như thường.

 

Lục Kinh Chập để ý đến bà nữa, sang hỏi thăm Lý Thu Liên còn :

 

"Dì Lý, dì và chú vẫn khỏe chứ ạ?"

 

"Khỏe, khỏe, đều cả." Lý Thu Liên Lục Kinh Chập mấy năm gặp, gương mặt vài phần giống Tô Tuệ khiến bà nhớ đến bạn khuất, bỗng nhiên bi thương dâng trào, giọng cũng nghẹn ngào.

 

Đợi tâm trạng bình đôi chút, Lý Thu Liên hỏi Lục Kinh Chập:

 

"Thằng Á Quân nhà dì ở đơn vị biểu hiện thế nào? Nó gây chuyện, cãi lời lãnh đạo chứ?"

 

"Không ạ, biểu hiện khá ." Lục Kinh Chập , tiếp lời: "Khi nào rảnh cháu sẽ qua thăm dì."

 

"Được , mau về nghỉ ngơi ." Lý Thu Liên vội gật đầu.

 

Tạm biệt Lý Thu Liên, Lục Kinh Chập bước về phía nhà. Vương Minh Phương ân cần theo :

 

"Cái thằng bé , về nhà cũng đ.á.n.h điện báo một tiếng. Cháu xem trong nhà chuẩn món gì hồn cả, bố cháu cũng công tác ..."

 

Lời trong lời ngoài bà chẳng coi ngoài chút nào, nghiễm nhiên dáng nữ chủ nhân của gia đình.

 

Lục Kinh Chập bỗng đầu cắt ngang lời bà , giọng điệu cứng nhắc hỏi:

 

"Sao bà ở đây?"

 

Vương Minh Phương ngờ hỏi thẳng thừng như , sững một chút mới lành :

 

"À, cả và chị dâu cháu đều , bận rộn quá, thím đến giúp trông cháu, bố cháu cũng bận, lo hết cho Tiểu Tuyết..."

 

"Bao giờ thì ?" Lục Kinh Chập rõ ràng tiếp, hỏi thẳng, chừa chút tình cảm nào.

 

Đi theo phía , Hạ Thanh Ninh kìm vỗ tay trong lòng cho Lục Kinh Chập. Người đàn ông chẳng những vẻ bề ngoài giả nhân giả nghĩa của Vương Minh Phương đ.á.n.h lừa mà còn cực kỳ rạch ròi.

 

Vương Minh Phương ngờ Lục Kinh Chập sẽ trực tiếp đuổi , nụ mặt suýt giữ nổi. đối nhân xử thế luôn khéo léo, lập tức bày tỏ thái độ:

 

"Đợi con bé lớn thêm chút nữa thím sẽ . Kinh Chập , thím cũng ở đây thích hợp..."

 

"Biết thích hợp thì sớm một chút."

 

Nhìn Vương Minh Phương nghẹn lời, Hạ Thanh Ninh trong lòng nữa like cho Lục Kinh Chập.

 

Lục Kinh Chập cho bà cơ hội tiếp, trực tiếp lệnh tiễn khách, xong xách túi nhà.

 

Trong phòng một bé gái 10 tuổi, mập mạp, đang ghế đẩu, chăm chú đài, thỉnh thoảng phát vài tiếng ngây ngô.

 

"Tiểu Tuyết, hai con về . Vừa nãy gọi con con ?"

 

Vương Minh Phương với Lục Tiểu Tuyết, như thể quên sạch sự hổ khi đuổi ban nãy.

 

"Ui dào, đừng ồn, con rõ 'Na Tra náo hải' bây giờ." Con bé trả lời cực kỳ mất kiên nhẫn.

 

"Cái con bé , ruột con quan trọng bằng kể chuyện ." Vương Minh Phương trách nhẹ, vẻ từ mẫu.

 

Bị tiếng ồn phiền nữa, Lục Tiểu Tuyết vui, cáu kỉnh đầu , lúc thấy Lục Kinh Chập đặt chiếc túi mang về lên bàn. Nhìn chiếc túi căng phồng, mắt Lục Tiểu Tuyết sáng lên, hỏi:

 

"Anh hai, mang đồ gì về đấy? Có đồ ăn ?"

 

Nói nó ba chân bốn cẳng chạy tới. Nó chạy gấp, căn bản để ý đến Hạ Thanh Ninh cũng đang nhà, cứ thế húc đầu cô.

 

Lục Tiểu Tuyết lớn chắc nịch, cơ thể Hạ Thanh Ninh hiện tại quá mảnh mai, lực va chạm cực lớn trúng ngay eo bụng khiến cô vững, ngả . Bên cạnh chính là góc bàn nhô , khi ngã xuống, cô theo bản năng giơ tay định bám thứ gì đó.

 

Chưa đợi cô bám gì, một cánh tay vươn tới. Cánh tay đó dài và mạnh mẽ, dường như chẳng tốn chút sức lực nào, chỉ nhẹ nhàng vớt một cái kéo cô trong lòng.

 

 

Loading...