Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 371: Si tâm vọng tưởng
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:33:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Viễn Chinh từng gặp kẻ vô sỉ, nhưng từng gặp kẻ nào vô sỉ đến mức . Đến nước mà Hà San San vẫn còn tơ tưởng kết hôn với , thậm chí còn đe dọa , ép khuôn khổ, quả thực mặt dày mày dạn!
" chính là lãnh đạo của đây." Ánh mắt lạnh lẽo của Lục Kinh Chập quét qua Hà San San, lạnh lùng :
"Sao hả? Cô quên còn án tích ở Bắc Thành ? Với loại đạo đức suy đồi, liêm sỉ như cô mà còn gả cho quân nhân Hoa Quốc?" Nói đến đây, hàn ý trong mắt Lục Kinh Chập càng sâu hơn, cao giọng thốt bốn chữ:
"Si tâm vọng tưởng!"
Giờ phút Hà San San cũng hy vọng của tan thành mây khói. Lưu Viễn Chinh đề phòng cô , kế hoạch "gạo nấu thành cơm" coi như thất bại. Hơn nữa quân nhân kết hôn thẩm tra lý lịch chính trị, lý lịch của cô chắc chắn qua cửa ải của Lục Kinh Chập.
"Không cưới thì thôi, gì đặc biệt hơn ." Hà San San mạnh miệng lầm bầm một câu. Tuy cam lòng nhưng sự việc đến nước , cô cũng hết cách.
Nói xong, cô nhịn trừng mắt Hạ Thanh Nịnh một cái đầy oán hận, ghi hận đối phương một nữa phá hỏng chuyện của !
Hạ Thanh Nịnh vốn định bắt bằng chứng Hà San San bỏ t.h.u.ố.c Lưu Viễn Chinh để tống cô tù với tội danh gây nguy hại cho quân nhân, giờ bắt bằng chứng, trong lòng cam tâm.
Ánh mắt cô khỏi dừng Hà San San, tìm chứng cứ, nhưng thấy cô mặc chiếc váy voan mỏng manh, căn bản giấu đồ vật gì. Suy nghĩ một lát, cô Lưu Viễn Chinh hỏi:
"Phó doanh trưởng Lưu, đón Hà San San ở ga tàu ? Đón xong là đến thẳng đơn vị luôn ?"
Lưu Viễn Chinh gật đầu trả lời:
" , đón cô ở ga tàu xong cả, đưa thẳng đến đây luôn."
Nghe Lưu Viễn Chinh , Hạ Thanh Nịnh nhíu mày. Biết bằng chứng thì trừng trị Hà San San, một lúc lâu cô hỏi:
"Hồi ở Bắc Thành, hôm cô đến nhà chuyển đồ nội thất, cô bỏ t.h.u.ố.c ?"
", ." Hà San San căng thẳng. Chuyện đúng là do cô , tuy trong tay đối phương bằng chứng nhưng cũng thể bình tĩnh tự nhiên .
"Hà San San, khuyên cô nhất nên thật." Lục Kinh Chập trầm mặt Hà San San. Từ thần sắc và lời ấp úng của cô , Lục Kinh Chập cơ bản xác định chuyện là do cô .
" thể bỏ t.h.u.ố.c chứ? Nước trong ấm Hạ Thanh Nịnh đổ , cho dù bỏ chum nước, thì một chum nước to như thế bỏ bao nhiêu t.h.u.ố.c mới tác dụng?" Hà San San vội vàng . Dù ngốc đến cô cũng thể thừa nhận bỏ thuốc:
" đây là quân đội, là địa bàn của các , nhưng các cũng thể bắt nạt quá đáng như . Vừa nãy vu oan định bỏ t.h.u.ố.c Lưu Viễn Chinh tìm bằng chứng, giờ bỏ t.h.u.ố.c Hạ Thanh Nịnh. Vậy các đưa bằng chứng đây , chỉ cần bằng chứng, cái gì cũng nhận."
Hạ Thanh Nịnh Hà San San, thấy cô bộ dạng sợ hãi, đắc ý dào dạt, bằng chứng thì đúng là cách nào định tội Hà San San.
Tuy nhiên cô cũng vội, bởi vì cô Hà San San thể kết cục . Chỉ thấy ánh mắt cô cố ý vô tình dừng ở bụng Hà San San.
Nếu Hạ Thanh Nịnh đoán sai, trong bụng Hà San San hiện tại con của Liêu Cường. Trong nguyên tác tiểu thuyết, loại t.h.u.ố.c mà Vương Minh Phương bọn họ cho nguyên chủ uống thể gây dị tật nghiêm trọng, cho nên đứa bé Hà San San đang mang khả năng là một đứa trẻ thiểu năng trí tuệ tàn tật.
Sở dĩ Hạ Thanh Nịnh vạch trần chuyện Hà San San t.h.a.i ngay mặt là vì quan hệ giữa Liêu Cường và Hà San San lúc đó đồn công an định tính là cưỡng gian.
Nếu cô , Hà San San thể phủ nhận việc sự tồn tại của đứa bé , như sẽ cấu thành điều kiện lừa hôn. Hơn nữa về mặt pháp luật, cô vẫn là nạn nhân, điều càng khó định tính.
Nếu , Hà San San khả năng sẽ phá bỏ đứa bé . nếu , với sự hiểu của Hạ Thanh Nịnh về Hà San San, cô chắc chắn sẽ bỏ đứa bé mà sẽ tìm một kẻ "đổ vỏ" để bố đứa trẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-371-si-tam-vong-tuong.html.]
Đợi đến khi Hà San San sinh đứa con thiểu năng trí tuệ tàn tật, đó mới là sự khởi đầu thực sự cho vận mệnh bi t.h.ả.m của cô .
Hà San San thấy Hạ Thanh Nịnh cứ chằm chằm bụng , mặt rõ ràng chút căng thẳng, tay vô thức chắn phía , chột che bụng .
Hạ Thanh Nịnh bộ dạng chột của cô , nhạt, đó một câu đầy ẩn ý:
"Báo ứng khó tránh! Hà San San, cô đừng tưởng chuyện ai phát hiện là thể giấu trời qua biển."
Đấu trí với Hà San San lâu như , đầu Hạ Thanh Nịnh vốn vết thương, lúc bắt đầu cảm thấy đau nhức. Biết ở đây tiếp tục tranh cãi với Hà San San mà bằng chứng cũng chẳng gì cô , vì thế cô quyết định về.
Trước khi , cô đặc biệt dặn dò Lưu Viễn Chinh vẫn đề phòng Hà San San một chút. Tuy cô t.h.u.ố.c nhưng thể đảm bảo cô sẽ giở trò khác.
Trên đường về, Hạ Thanh Nịnh và Lục Kinh Chập đều gì. Hạ Thanh Nịnh cẩn thận nhớ tất cả những chuyện xảy hai ngày khi Lục Kinh Chập . Đi một nửa đường, cô bỗng nhiên nghĩ điều gì, Lục Kinh Chập :
"Em nhớ tối hôm khi , pha cho em một cốc sữa mạch nha ?"
Được cô nhắc nhở, Lục Kinh Chập dường như cũng nhớ gì đó, cô :
"Ý em là, lúc đó Hà San San bỏ t.h.u.ố.c sữa mạch nha?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Chắc chắn là !" Hạ Thanh Nịnh nghiêm túc suy nghĩ :
"Thứ em uống miệng chỉ sữa mạch nha. Nước sôi pha sữa là do em tự đun, sẽ vấn đề gì, chỉ thể là vấn đề ở sữa mạch nha."
Lục Kinh Chập xong mày càng nhíu chặt, trầm giọng :
"Con mụ độc ác , tống cổ cô tù thật là quá hời cho cô ."
"Em cũng ngờ trong hành lý của cô thuốc." Hạ Thanh Nịnh khẽ thở dài, một lúc an ủi Lục Kinh Chập:
" cô cũng thực hiện ý đồ, hơn nữa những ngày tháng của cô cũng sẽ chẳng dễ chịu !"
Danh tiếng hỏng, còn đèo bòng thêm đứa con tàn tật thiểu năng, cuộc sống thể ?
Sau Hạ Thanh Nịnh sẽ bảo Mạch Miêu để ý Hà San San. Chờ Hà San San sinh con xong, cô sẽ tiết lộ tin tức cho cô vợ nuôi từ bé của Liêu Cường. Đến lúc đó cần cô tay, phụ nữ cũng thể quấy đảo cuộc đời Hà San San đến long trời lở đất.
Hai về đến nhà lâu thì Tô Hướng Đông và Thạch Á Mẫn dắt hai đứa trẻ, xách một túi hoa quả lớn và hai hộp thức ăn đến. Họ tin Hạ Thanh Nịnh thương ở đầu nên đặc biệt đến thăm cô.
Thạch Á Mẫn hiện tại như biến thành một khác, chuyện còn châm chọc mỉa mai, đối xử với hai đứa con cũng công bằng, thể thấy tình cảm với Tô Hướng Đông cũng hàn gắn.
Tuy Tô Tân đến giờ vẫn nhưng tính cách rõ ràng cởi mở hơn nhiều. Tô Dương thì lúc nào cũng nắm tay em gái, hỏi em uống nước , ăn gì , đúng chuẩn một ông trai cuồng em gái.
Nhìn gia đình bốn hạnh phúc, Hạ Thanh Nịnh vui mừng cho họ từ tận đáy lòng.
Lúc tiễn họ về, Hạ Thanh Nịnh cố ý chậm vài bước cùng Thạch Á Mẫn, hạ giọng hỏi:
"Chị dâu, chuyện chị bảo đẩy chị xuống ao, giờ chị nhớ thêm gì ?"