Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 364: An ủi thật tốt

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:32:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Sở dĩ Hạ Thanh Nịnh đập đầu là vì lúc trưa, khi buổi tập sắp kết thúc, phần thi chạy tiếp sức nước rút cuối cùng.

 

Để rèn luyện sức bật và khả năng phối hợp đồng đội, Tô Hướng Nam chia đội thành hai nhóm thi đấu đối kháng, đội thắng mỗi thành viên sẽ cộng 2 điểm thành tích.

 

Hạ Thanh Nịnh chạy ở vị trí áp chót. Do chạy rơi gậy một nên lợi thế ban đầu của đội cô đội bạn san bằng, vì thế cô và chạy cuối cùng giữ vai trò quan trọng nhất.

 

Cô và thành viên đội bạn xuất phát gần như cùng lúc, ai nấy đều dốc lực, hai cũng ngang sức ngang tài. Ngay khi sắp trao gậy, thành viên đội bạn vì quá vội vàng nên đổ về phía , ngã nhào sang làn chạy của Hạ Thanh Nịnh.

 

Vì tốc độ quá nhanh, Hạ Thanh Nịnh kịp dừng , ngáng ngã, đầu đập mạnh xuống đất, m.á.u chảy ngay lập tức.

 

Tô Hướng Nam thấy cô thương, lập tức hô ngừng thi đấu. Nữ binh va Hạ Thanh Nịnh thấy cô chảy m.á.u thì lo lắng sợ hãi, chôn chân tại chỗ dám cử động.

 

Lúc Mạc Nhã từ trong hàng ngũ lao , chạy đến đỡ Hạ Thanh Nịnh dậy, lo lắng :

 

"Thanh Nịnh, chảy m.á.u !"

 

Hạ Thanh Nịnh ôm trán, chỉ thấy đau, cũng thương nặng nhẹ thế nào.

 

Tô Hướng Nam lúc cũng vội chạy tới, mặt đầy lo lắng. Tuy chuyện thương sân tập thấy nhiều , nhưng đây dù cũng là em dâu tư của .

 

Lúc đến huấn luyện đám nữ binh , Lục Kinh Chập còn đặc biệt dặn dò cẩn thận, đảm bảo an cho .

 

Anh đương nhiên Lục Kinh Chập lo cho " " chỉ là cái cớ, lo cho vợ mới là thật.

 

Lúc đó còn thề thốt cam đoan với Lục Kinh Chập: "Cậu cứ yên tâm giao vợ cho , đảm bảo cô mất một sợi tóc nào."

 

Giờ mới tập hai ngày để vỡ đầu chảy máu, Lục Kinh Chập chắc xót c.h.ế.t mất, cũng khó ăn với em.

 

Tô Hướng Nam kiểm tra kỹ vết thương của Hạ Thanh Nịnh, thấy sâu lắm mới yên tâm. Lúc Mạc Nhã sốt ruột với :

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

"Huấn luyện viên Tô, đưa đồng chí Hạ Thanh Nịnh bệnh viện nhé!"

 

Tô Hướng Nam do dự một chút, dù cũng là thương ở đầu, thể lơ là, liền :

 

"Cô đỡ cô sang bên cạnh nghỉ ngơi một chút , gọi xe đưa cô ."

 

Nói xong, sang các nữ binh khác đang bên cạnh:

 

"Buổi sáng tập đến đây thôi, giải tán tại chỗ."

 

Mọi tập cả buổi sáng cũng mệt , Tô Hướng Nam liền giải tán, chỉ nữ binh ngáng ngã Hạ Thanh Nịnh vẫn đó luống cuống tay chân.

 

Hạ Thanh Nịnh thấy cô căng thẳng như , trong lòng cô chắc chắn sợ hãi, cũng cố ý. Tập luyện mà, khó tránh khỏi tình huống bất ngờ, vì thế cô mở miệng :

 

"Em hình như tên là Tịch Tiểu Tú ?"

 

"Vâng, ạ..." Tịch Tiểu Tú hồn, vô cùng áy náy với cô:

 

"Xin chị, hại chị thương, nãy em chạy vội quá..."

 

"Không , tình huống bất ngờ ai mà lường ." Hạ Thanh Nịnh xong, hỏi :

 

"Chân em chứ? Có cần bệnh viện kiểm tra luôn ?"

 

"Không , ạ, chỉ trầy chút da thôi." Tịch Tiểu Tú ngờ đến lúc Hạ Thanh Nịnh còn quan tâm đến , nhất thời cảm động áy náy, xin nữa:

 

"Đồng chí Hạ, thật sự xin chị!"

 

Hạ Thanh Nịnh xua tay, đó bảo cô :

 

"Vậy em về nghỉ ngơi , ở đây Mạc Nhã với chị là ."

 

Lúc xe Tô Hướng Nam gọi đến. Tịch Tiểu Tú theo cũng giúp gì, vội vàng lấy ít tiền trong túi nhét tay Hạ Thanh Nịnh, :

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-364-an-ui-that-tot.html.]

"Đây là tiền t.h.u.ố.c men, nếu đủ, lúc chị về cứ bảo em, em đưa thêm cho chị."

 

Nhìn tiền trong tay, Hạ Thanh Nịnh định trả , nhưng thấy ánh mắt đầy áy náy của cô , nếu nhận thì cô sẽ càng yên tâm, bèn :

 

"Được, tiền chị nhận, em đừng tự trách quá."

 

Xe dừng bên đường, Hạ Thanh Nịnh chào tạm biệt cô Mạc Nhã đỡ lên xe.

 

Đến bệnh viện, bác sĩ sát trùng, băng bó cho cô, bảo cô ở quan sát một tiếng xem chóng mặt buồn nôn gì hãy về.

 

Xong xuôi đấy, Hạ Thanh Nịnh giường nghỉ ngơi. Mạc Nhã rót nước cho cô, còn Tô Hướng Nam bên cạnh :

 

"Vừa nãy lúc đến đây cho báo với Lão Tứ , chắc lát nữa sẽ đến."

 

"Vâng." Hạ Thanh Nịnh khách sáo đáp: "Làm phiền ba ."

 

Lúc thương cô cũng nghĩ đến việc bảo Tô Hướng Nam đừng báo cho Lục Kinh Chập, dù vết thương cũng lớn, hơn nữa việc ở đơn vị của Lục Kinh Chập cũng nhiều, lo lắng.

 

nghĩ đến mai nghỉ, tối nay cô chắc chắn về nhà, đến lúc đó Lục Kinh Chập kiểu gì cũng , nên thôi dặn Tô Hướng Nam giấu chuyện nữa.

 

"Ấy , em đừng thế, em thế ba càng áy náy." Tô Hướng Nam vội ngắt lời cô, giọng điệu đầy hối :

 

"Lão Tứ còn đặc biệt dặn chăm sóc em, em xem, chăm sóc thế nào mà tận bệnh viện thế , lát nữa Lão Tứ đến chắc chắn sẽ mắng cho xem."

 

"Biết sẽ mắng mà còn lù lù ở đây ?" Lúc ngoài cửa vang lên giọng trầm thấp.

 

Lát , Lục Kinh Chập sải bước nhanh đến giường bệnh, cúi cẩn thận kiểm tra vết thương trán Hạ Thanh Nịnh, mặt lộ rõ vẻ lo lắng che giấu.

 

"Hì hì, chẳng đang đợi chú đến để nhận tội ." Tô Hướng Nam xòa, đó trêu chọc:

 

"Lão Tứ, công nhận chú đến nhanh thật đấy." Nói sang Hạ Thanh Nịnh, mặt cô bắt đầu khen ngợi Lục Kinh Chập:

 

"Em dâu, em xem Lão Tứ nhà quan tâm em kìa, xem khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên ."

 

Lục Kinh Chập đang mải kiểm tra vết thương cho Hạ Thanh Nịnh nên để ý đến , Tô Hướng Nam tiếp:

 

"Kể thì mặt đỏ lên trông cũng trai phết đấy chứ, ha ha ha, hung dữ như bình thường."

 

Thấy vết thương của Hạ Thanh Nịnh gì đáng ngại, Lục Kinh Chập mới thẳng dậy. Biết Tô Hướng Nam đang trêu , trầm giọng :

 

"Được , thể đấy."

 

"Chú đến nơi là đuổi ngay là ý gì?" Tô Hướng Nam đảo mắt, cố ý hỏi:

 

"Chẳng lẽ chê ba ở đây vướng víu ?"

 

"Biết vướng víu còn ." Lục Kinh Chập mấy ngày gặp vợ, giờ thật sự Tô Hướng Nam lải nhải ở đây.

 

"Lão Tứ , đây là bệnh viện, ha ha, thì chú cũng chẳng ăn ." Tô Hướng Nam thực sự đuổi , cố tình nhắc nhở.

 

Lục Kinh Chập lườm một cái, thèm chấp, sang vợ hỏi:

 

"Còn đau ?"

 

Hạ Thanh Nịnh do dự một chút, khẽ trả lời:

 

"Vẫn còn đau."

 

Lúc mới đập thì đau thật, nhất là lúc sát trùng càng đau!

 

Nghe cô đau, Lục Kinh Chập đương nhiên xót xa, kìm đặt tay lên tay cô, nhẹ nhàng xoa nắn, tiếng động an ủi.

 

Thấy Lục Kinh Chập như , Tô Hướng Nam huých vai một cái, đầy ẩn ý, ghé tai nhỏ:

 

"Thôi , hai đừng tình tứ mặt nữa. Thế , cho cô nghỉ nửa ngày, coi như lấy công chuộc tội. Lát nữa chú đưa về, tối nay nhớ an ủi cho ."

 

 

Loading...