Xuyên Về Trước Khi Mất Đi Sự Trong Trắng, Tôi Viết Lại Cuộc Đời Của Người Vợ Cả Làm Vật Hy Sinh - Chương 36: Môi lướt nhẹ qua cổ anh
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:05:40
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô chẳng còn bận tâm đang cởi áo , thẳng , Lục Kinh Chập, nôn nóng hỏi:
"Tay ..." Ngập ngừng một chút, cô tiếp: "Là lúc nãy cứu nên thương ?"
Áo sơ mi của Lục Kinh Chập đang cởi một nửa, lộ cánh tay với những đường nét cơ bắp rõ ràng, lưng vai rộng lớn và săn chắc, dường như chứa đựng sức mạnh vô cùng.
Thấy Hạ Thanh Ninh , cũng cảm thấy hổ gượng gạo. Trước ở đơn vị chiến đấu, thường xuyên thương đổ máu, đều do y tá nữ trong quân đội xử lý, quen .
Chỉ bình tĩnh ừ một tiếng, đó tiếp tục cởi áo.
Thấy dùng một tay cởi áo chút bất tiện, Hạ Thanh Ninh do dự một chút, bước lên một bước :
"Để giúp ."
Thấy phản đối tỏ vẻ vui, Hạ Thanh Ninh giơ tay giúp cởi áo sơ mi. Khi cởi tay áo, cô đặc biệt cẩn thận. Khi chiếc áo sơ mi cởi , Hạ Thanh Ninh ngây .
Chỉ thấy vai trái một vết sẹo dài, từ cổ kéo dài ngoằn ngoèo đến tận vai.
Có lẽ do hạn chế về thiết y tế và kỹ thuật khâu vết thương thời đó, vết sẹo trông vô cùng dữ tợn, nổi bật một cách đáng sợ làn da trắng.
Thấy cô mãi động đậy, Lục Kinh Chập nhận điều gì, trầm giọng hỏi:
"Sợ ?"
Hạ Thanh Ninh hồn cú sốc, vội vàng xua tay. Xua xong mới phát hiện đang lưng với , căn bản thấy, vội trả lời:
"Không ."
Trước cô chỉ thấy những lính đổ m.á.u thương, hy sinh dũng qua sách giáo khoa phim ảnh. Giờ tận mắt thấy vết sẹo ở cách gần thế , cô mới thực sự thấu hiểu tinh thần cao cả và vĩ đại của họ.
Bỗng nhiên cô cảm thấy vết sẹo chẳng hề dữ tợn đáng sợ chút nào. Đây là tấm bia đáng kính, cũng là tấm huân chương bất hủ của .
Hạ Thanh Ninh kìm đưa tay nhẹ nhàng chạm vết sẹo lồi lên . Động tác của cô nhẹ, như sợ đau, giọng khàn khàn cất lên lời khen ngợi từ tận đáy lòng:
"Các giỏi lắm! Thật sự đáng nể!"
Khi tay cô chạm da thịt Lục Kinh Chập, bất giác sững . Tay cô mềm mại, làn da mát, cứ thế nhẹ nhàng lướt da thịt , mang theo từng đợt sóng gợn.
Lúc tâm cô tĩnh lặng như nước, một lòng thành kính, còn nóng rực lạ thường, tâm trí rối bời.
Ngay khi kìm nén ý định nắm lấy tay cô thì Hạ Thanh Ninh cuối cùng cũng dừng . Cúi đầu xuống, cô thấy khuỷu tay trầy một mảng da lớn, vết xước rõ ràng, m.á.u vẫn ngừng chảy, đang rỉ ngoài.
Không ngờ thương nặng thế . Vừa nãy chẳng thấy kêu một tiếng. Nếu cứu cô thì chẳng nông nỗi .
Nghĩ đến đây Hạ Thanh Ninh áy náy vô cùng, thành khẩn :
"Xin , thương ."
"Không ." Lục Kinh Chập trầm giọng đáp, dừng một chút, như đang an ủi cô:
"Vết thương nhỏ thôi, ngại."
So với việc gãy tay gãy chân chiến trường thì trầy xước chút da , đối với , quả thực là vết thương nhỏ đáng nhắc tới.
Anh càng , Hạ Thanh Ninh càng thấy áy náy, khẽ với :
"Để giúp xử lý một chút nhé." Nói xong cô mở cái tủ bên cạnh, lấy bông gạc và cồn .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Lục Kinh Chập ngạc nhiên, trong nhà thế mà cũng mấy thứ .
Thực chút thương tích , giờ đều mặc kệ, nhanh sẽ tự khỏi. đôi mắt sáng ngời và vẻ mặt áy náy của Hạ Thanh Ninh, lời từ chối thốt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-truoc-khi-mat-di-su-trong-trang-toi-viet-lai-cuoc-doi-cua-nguoi-vo-ca-lam-vat-hy-sinh/chuong-36-moi-luot-nhe-qua-co-anh.html.]
"Có thể sẽ xót, chịu khó một chút nhé." Hạ Thanh Ninh dùng tăm bông chấm cồn, cúi từ từ lau vết thương cho , sợ đau còn lau nhẹ nhàng thổi.
Lục Kinh Chập cúi đầu xuống, ánh mắt dừng sườn mặt cô. Chỉ thấy cô chăm chú và cẩn thận từng li từng tí, cái mũi nhỏ thanh tú căng lên, đôi môi chu khẽ thổi, trông vô cùng đáng yêu.
Cồn bôi lên vết thương vốn xót, nhưng thổi của cô, dường như chẳng đau chút nào. Khoảnh khắc tim Lục Kinh Chập bỗng đập thình thịch, một cảm giác rung động từng lan tỏa khắp , cơ thể bất giác rùng một cái.
"Ngại quá, đau ?" Hạ Thanh Ninh tưởng tại , vội vàng xin .
Lục Kinh Chập cố gắng đè nén cảm xúc, mặt chỗ khác, cô nữa, giọng khàn khàn :
"Không ."
Một lúc lâu , Hạ Thanh Ninh cuối cùng cũng xử lý xong. Dán băng gạc xong, cô thẳng dậy, thu dọn đồ đạc. Quay đầu thấy Lục Kinh Chập đang lấy một chiếc áo sơ mi từ trong tủ , định mặc . Động tác biên độ lớn kiêng dè cánh tay thương của .
Hạ Thanh Ninh mà thót tim, sợ toạc vết thương cô vất vả băng bó xong, vội chạy đến bên cạnh, đỡ lấy tay , sốt sắng :
"Anh đừng cử động mạnh quá, để giúp ."
Lục Kinh Chập xỏ một tay áo, thấy Hạ Thanh Ninh giúp mặc áo, quen, giọng trầm :
"Không cần , yếu đuối thế ."
Nói xong duỗi tay tự xỏ nốt tay áo bên . Có lẽ ở quân đội quen thói thô kệch, với chút thương tích chẳng thấm tháp gì.
Thấy mặc xong, Hạ Thanh Ninh trái , may mà tuột băng gạc, cuối cùng cũng yên tâm. Thấy định giơ tay cài cúc, cô vội :
"Để cài cho."
Lần cô nhanh tay hơn một bước.
Cài cúc áo gập khuỷu tay. Tuy cô giỏi chịu đựng, dù đau đến mấy cũng kêu ca, nhưng giỏi chịu đựng nghĩa là đau. Cô giúp gì thì giúp một chút .
Từ lúc thấy vết sẹo , trong lòng cô bỗng nảy sinh một tình cảm khác lạ, kiểu thích ái mộ nam nữ, mà là sự cảm động và kính nể thuần túy.
Những lính như âm thầm hy sinh vì nhân dân nhiều như , giờ cô là một dân, cũng nên chút việc trong khả năng cho .
Ngón tay cô trắng nõn như búp măng, nghiêm túc cài từng chiếc cúc từ lên . Ánh mắt vốn tập trung cúc áo vô tình liếc qua eo bụng .
Chỉ thấy eo thon gọn săn chắc, cơ bụng sáu múi rõ ràng, đường nhân ngư (V-cut) uốn lượn mượt mà kéo dài xuống , toát lên vẻ quyến rũ khó cưỡng.
Dù mặt, hình cũng đủ để đốn tim hàng loạt cô gái ở thế giới hiện thực, huống chi khuôn mặt còn xuất chúng đến thế.
Vốn chút tà niệm nào, chỉ định giúp cài cúc áo, giờ phút mặt Hạ Thanh Ninh cũng bất giác nóng lên.
Cũng trách cô , hình cực phẩm thế , bình thường ai mà cưỡng nổi.
Lục Kinh Chập cũng là đầu tiên chăm sóc tỉ mỉ như , chút tự nhiên, cơ bắp vô thức căng cứng .
Cơ bắp căng lên càng hiện rõ những đường nét, thậm chí thể thấy rõ từng thớ thịt.
Trước bữa tiệc thị giác hiếm , Hạ Thanh Ninh giả vờ bình tĩnh, thật sự là quá khó .
Chỉ thấy ngón tay cô thoăn thoắt giúp cài cúc, từ bụng lên eo đến ngực, cuối cùng đến xương quai xanh, rốt cuộc cũng cài xong chiếc cúc cùng.
Lục Kinh Chập chút mất tự nhiên "Cảm ơn". Hạ Thanh Ninh định bảo gì thì phát hiện tóc dính một cọng cỏ, chắc là lúc ngã xuống đất dính . Không chút suy nghĩ, cô bước lên một bước, giơ tay định lấy xuống giúp .
Sự áp sát đột ngột của cô khiến Lục Kinh Chập bất ngờ. Chưa từng tiếp xúc cơ thể mật với phụ nữ bao giờ, theo bản năng lùi một bước.
Anh cao lớn, Hạ Thanh Ninh kiễng chân, vươn tay mới với tới đỉnh đầu . Cú lùi bất ngờ của khiến cô mất thăng bằng, ngã nhào .
Trong khi hai tay ôm lấy , môi cô cũng lướt nhẹ qua cổ .